Thiên Diệp mở miệng nói: “Tổng tài, quả thực là đã xảy ra một chút việc nhỏ, Hoàng Mãnh, hay là anh nói đi.”
Hoàng Mãnh sắc mặt khó coi, nhưng đối với yêu cầu của Cao Cấn Bằng, anh ta thực sự khó mà từ chối, chỉ có thể cắn răng đột nhiên tắt bộ đàm.
Dù có nói đi nữa, anh ta cũng không thể để cho Tiêu Sách nghe thấy được!
Tiêu Sách đi theo đằng sau, tự nhiên thấy trong bộ đàm không còn âm thanh, nhịn không được khẽ nhíu mày.
Anh thật sự không nên nghe Hoàng Mãnh đích thân kể chuyện thất bại dưới tay anh, mà cảm nhận được, lúc này, trên đường trở về, bất cứ khi nào cũng có thể phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Hoàng Mãnh tắt bộ đàm ngăn lại việc trao đổi của bọn họ trong lúc này, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, e là không kịp thông báo.
Lúc này hai chiếc xe đã tiến nhanh ra khỏi khu vực nội thành, Tiểu Sách cũng bắt đầu đề cao cảnh giác.
Nhưng bên kia Hoàng Mãnh lại tắt bộ đàm, Tiêu Sách cũng hết cách, chỉ có thể đợi bọn họ nói chuyện xong rồi giải quyết sau.
Lần này Thiên Diệp và Hoàng Mãnh không lựa chọn đi đường trước đây, xe cộ trên đường càng thưa thớt, chạy hồi lâu cũng chưa gặp được một chiếc xe nào đồng hành.
Rất nhanh, hai chiếc xe chạy về phía trước thêm mấy km nữa.
Mà đúng lúc này, khi chiếc Bentley phía trước đi tới đoạn giao nhau, hai chiếc xe tải đột nhiên tiến vào đường chính, chặn trước mặt Tiêu Sách.
Lúc đầu Tiêu Sách cũng không để ý, chỉ muốn nhanh chóng vượt lên trước hai chiếc xe tải, anh không muốn để khoảng cách quá xa.
Nhưng khi anh muốn vượt qua thì một chiếc xe tải đã nhanh chân vượt lên trên, bắt đầu chạy song song với với chiếc xe tải còn lại, chặn đường Tiêu Sách định vượt lên.
Tiêu Sách chỉ có thể nhíu mày, đợi chiếc xe tải vượt lên trước rồi giải quyết sau.
Nhưng nửa phút sau, hai chiếc xe tải đã sóng vai nhau chạy thẳng, hoàn toàn không có ý định vượt qua, hai làn xe đều chật cả rồi.
Mặc cho Tiêu Sách bấm còi, hai chiếc xe giống như đã giao hẹn trước, giữ nguyên tốc độ như nhau.
Trong lòng Tiêu Sách nhất thời nảy sinh dự cảm chẳng lành.
Anh muốn liên lạc với Thiên Diệp và Hoàng Mãnh ngay lập tức, nói với bọn họ tình huống không bình thường này, nhưng Hoàng Mãnh tắt bộ đàm rồi, đến giờ vẫn chưa mở lại!
"Mę nó!"
Tiêu Sách thầm mắng một câu, anh hiểu rõ bây giờ không phải lúc để kích động, lấy điện thoại ra gọi cho Cao Cấn Bằng.
Nhưng vài giây sau, loa điện thoại lại truyền đến lời nhắn đối phương đang ở ngoài vùng phủ sóng, điều này khiến lòng Tiêu Sách nặng xuống, hai tay nắm lấy vô lăng, mau chóng nghĩ cách.
Hai chiếc xe tải chặn hết lòng đường, Tiêu Sách muốn đuổi theo nhắc nhở Cao Cấn Bằng chắc chắn là không thể, thậm chí là bây giờ anh cũng không biết khoảng cách giữa xe của anh và xe của Cao Cấn Băng đã là bao xa rồi.
“Hy vọng là không xảy ra chuyện gì, nếu không thì tôi đây vừa mới đi làm đã bị thất nghiệp rồi.”
Tiêu Sách vừa nghĩ như vậy, phía trước đã truyền đến tiếng phanh và tiếng va chạm, sau đó rất nhanh hai chiếc xe tải cũng dừng lại ở giữa đường.
Mặt Tiêu Sách biến sắc, anh đang định xuống xe thì có âm thanh từ bộ đàm truyền đến.
“Tiêu Sách, anh có đó không? Chúng tôi bị đụng xe rồi, một chiếc xe tải đột nhiên chắn giữa đường, cũng may là xe không hư hỏng nặng lắm, chúng tôi cảm thấy có gì đó không bình thường!”
Tiêu Sách nghe vậy thì tức giận nói: “Ai bảo các người tắt bộ đàm đi cơ chứ! Giờ anh mới thấy không bình thường, sao anh vẫn chưa bị người ta chém chết nhỉ, còn ở đó nói với tôi là không bình thường! Giờ các người nghe rõ tôi nói đây, các người đã bị phục kích, ba chiếc xe tải chặn mọi người cả trước cả sau, tôi cũng đang bị chặn ở đằng sau, người bên phía đối phương chắc chắn không ít! Mọi người nhất quyết không được mở cửa xuống xe, bảo vệ cô chủ của các người thật tốt, tôi sẽ nghĩ cách ngay!”
Sau khi gào lên như thế, Tiêu Sách hành động ngay lập tức.
Anh xoay người xuống xe, chạy vụt đến chiếc xe tải phía trước.
Hai chiếc xe tải này chặn mất đường lui của xe Cao Cẩn Băng, có thể dễ dàng thấy rằng nó đã cấu kết với chiếc xe tải ở phía trước để hại chết mấy người Cao Cấn Băng ngay tại đây.
Tuy xe của Cao Cẩn Băng bị đâm phải nhưng lại không hề bị ảnh hưởng đến việc khởi động, chỉ cần mở ra một lỗ hổng là có thể dễ dàng thoát ra ngoài.