Cứu ông ta là một cô gái trẻ, thân hình cong cong hình chữ S kỳ quyến rũ, cô ta lo lắng hỏi han. Ông cụ nhà họ Để hài lòng gật đầu nói: "May là còn có con."
Lý Phàm có chút kinh ngạc, cướp được người trong tay anh thì xem ra đây là một cô gái không đơn giản. Cô gái đó nghiêng đầu, kiêu ngạo nhìn Lý Phàm.
Lý Phàm mỉm cười khi biết mình bị người ta nhìn chòng chọc.
Cô gái biết Lý Phàm không dễ đối phó, lập tức nói: "Mong anh sẽ dừng tay tại đây, nếu không đừng trách tôi không khách sáo.”
Lý Phàm cũng biết gia nghiệp nhà họ Để lâu đời nên không dễ gì sụp đổ, nếu có bị đánh bại đi nữa thì hiện tại cũng chưa phải là lúc.
Ông cụ nhà họ Để hoảng hốt nên đã nói ra một thông tin mà mình biết: "Nếu cậu chịu thả tôi thì tôi có thể nói cho cậu biết một thông tin hữu dụng, đó là chuyện liên quan đến Cố Hoạ Y"
Lý Phàm nghe xong thì lập tức biến sắc, chuyện của Cố Hoạ Y? Chẳng lẽ Cố Hoa Y đã xảy ra chuyện? Nghĩ đến đây, anh cũng bất giác lo lắng theo.
Thấy Lý Phàm sốt ruột như vậy, ông cụ nhà họ Để liền biết đây là một thông tin quan trọng.
"Được."
Lý Phàm gật đầu, vốn dĩ anh cũng muốn thả ông ta rồi nhưng bây giờ lại nghe được thêm một tin tức thì sao có thể không vui chứ.
Lúc này ông cụ nhà họ Để mới nói rõ mọi chuyện. Lý Phàm mới biết được, hoá ra khi anh đi thì người của Long Môn đã bắt đầu chĩa mũi dùi về phía Cổ Hoạ Y và mọi người. Nhưng do có Sở Trung Thiên nên có lẽ không có vấn đề gì, nghĩ đến đây, Lý Phàm không kịp nghĩ ngợi đã gọi điện thoại cho Sở Trung Thiên để hỏi tình hình bên phía ông.
"Cậu Lý, cuối cùng cậu cũng gọi cho tôi rồi, sao thế, nhớ tôi à" Sở Trung Thiên cười ha hả nói. Lý Phàm nghe đối phương vẫn nói chuyện hài hước như vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nghe điệu bộ thì có lẽ Cố Hoa Y không sao.
"Cố Hoa Y và mọi người vẫn ổn chứ?"
Lý Phàm trực tiếp đi vào chuyện chính. "Yên tâm đi, có tôi ở đây rồi, các cô ấy không sao đâu."
Sở Trung Thiên nói chắc như định đóng cột qua điện thoại.
Lúc này Lý Phàm mới yên tâm, xem ra người của Long môn vẫn chưa bắt đầu hành động, mặc cho ông cụ nhà họ Đế nói thật hay nói láo đi nữa thì anh cũng phải trở về một chuyến.
“Nếu còn có người cản đường tôi thì tôi sẽ không để yên đầu” Lý Phàm thản nhiên nói, ý tứ trong giọng nói đã rất rõ ràng rồi.
Đám người Long Để hiểu rõ lời này của Lý Phàm là đang cảnh cáo bọn họ. Sau khi Lý Phàm rời đi bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, chí ít bây giờ vẫn còn giữ được mạng, nếu không thì chỉ còn đường chết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!