Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chẳng mấy chốc, Sở Trung Thiên đã bị vây quanh, Sở Trung Thiên chế nhạo nói: “Ở Hán Thành này tôi cũng được xem là người có tiếng tăm, dù tụi bay có là người của Long Môn đi nữa thì tôi cũng không sợ” 

Nếu là lúc trước thì ông nhất định sẽ sợ muốn chết, nhưng sau khi kết giao với Lý Phàm, ông đã xem Lý Phàm là anh em nên đã lãng quên sống chết từ lâu rồi. 

Ngũ Long Vương phun nước miếng, nói: "Xem ra ông cũng có khí phách đấy nhỉ nhưng mà ông bớt nói nhảm đi, tên Lý Phàm không phải là chỗ dựa đáng tin cậy đâu, tôi đề nghị ông vẫn nên thành thật nói cho tôi biết Lý Phàm rốt cuộc đang ở đâu" 

"Nằm mơ đi, tôi sẽ không nói cho ông biết đâu." Sở Trung Thiên nghe xong lập tức bật cười khinh thường. 

Ngũ Long vương nghe xong liền mất kiên nhẫn, ông ta đã cho đối phương cơ hội rồi, nhưng đối phương lại ngu dốt không chịu nhận, ông ta liếm khoé miệng rồi hung ác đấm vào mặt Sở Trung Thiên một đẩm. 

"Ông mau giao đám người Cổ Hoa Y ra đây cho tôi." Ngũ Long Vương tức giận nói. Sở Trung Thiên thản nhiên nói: "Tôi không hiểu ông nói gì cả, Cố Hoa Y nào, tôi không quen, ông tìm lộn người rồi." 

"Đừng giả vờ giả vịt nữa, thiết bị nghe lén của Long Môn chúng tôi là số một, nhất cử nhất động của ông và Lý Phàm đều bị chúng tôi theo dõi” Ngũ Long Vương gằn giọng nói. 

Sở Trung Thiên đột nhiên nhếch mép, trêu tức: "Vậy tức là ông cũng nghe được chuyện tôi nói với cậu Lý rằng ông bị liệt dương à?" 

Sắc mặt Ngũ Long Vương dần trở nên ảm đạm, thấy dáng vẻ mềm không ưa, rắn không chịu của đối phương, ông ta như muốn nổi điên, liền phất tay với đám người đứng sau nói: "Các người đi lục soát cho tôi” 

Ông ta không tin không tìm thấy đám người Cổ Hoạ Y, Sở Trung Thiên nhìn đồng hồ, từ lúc gọi điện thoại đến giờ, đã kéo dài dài được hơn mười phút rồi. 

Sắc mặt của Lý Phàm vô cùng nặng nề, nếu sớm biết chuyện này sẽ xảy ra thì anh đã không đến cái chỗ này rồi, bây giờ anh hối hận muốn chết. Nhưng bây giờ có hối hận cũng vô ích, nếu có thuốc hối hận anh nhất định sẽ uống vài viên, anh thật sự chán mình, không ngờ mình lại hồ đồ như vậy. 

Sớm biết thì anh đã giải quyết chuyện của Long Môn trước rồi mới tính, hiện tại còn năm phút nữa là đến giờ, tính theo thời gian, Lý Phàm không dám tưởng tượng đám người Cố Hoa Y mà bị bọn chúng bắt được thì sẽ có hậu quả gì nữa.

Ngài Võ nhìn thấy vẻ mặt phẫn bách của Lý Phàm thì ngập ngừng vài giây rồi nói: "Cậu Lý đừng tức giận, tôi có một cách, có thể giúp cậu.” 

Lý Phàm nghe thấy thể liên lộ ra vẻ mặt chờ mong, vô thức nhìn về phía ngài Võ, muốn xem đối phương có thể mang đến tin tức tốt cho mình hay không. 

"Cậu Lý, tôi hiểu sự lo âu của cậu nhưng hiện tại, tôi có một cách có thể giúp cậu." ngài Võ nghiêm trang nói. 

"Thật vậy sao?"

Lý Phàm cười hỏi. 

Nếu đây là thật thì quá tuyệt, hiện tại anh đang rất đau đầu, anh chỉ muốn báo thù, nếu như ngài Võ có thể giúp anh thì chẳng còn gì tốt hơn. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận