Quả nhiên chỉ trong chốc lát, đã có một mùi gay mũi bắt đầu bốc lên, hơn nữa còn ngày càng nồng nặc.
Lý Phàm vội kêu mấy người khác chạy ra ngoài, anh cũng không ngốc, nên đã nhìn ra luồng khí này có độc.
Lý Phàm không ngờ Cổ Vương lại tàn nhẫn như thế, muốn đẩy bọn anh vào chỗ chết.
Lúc Cổ Vương và chàng trai trẻ nhìn thấy ánh mắt của mấy người Lý Phàm thì trán toát mồ hôi lạnh, hơi hoảng sợ, như đứa trẻ đã làm sai chuyện, nhất thời không biết phải làm thế nào mới tốt.
Nhất là Cổ Vương, vẻ mặt ông cực kỳ khoa trương, trong lòng ông sợ nhất là Lý Phàm sẽ tới gây sự với mình.
Lý Phàm cười khẩy: “Nếu khách đã tới đây rồi thì tôi cũng không ngại chơi đùa cùng hai người.”
Cổ Vương nghe vậy thì nhất thời có dự cảm không lành, đúng lúc này, Lý Phàm rút ra mười mấy đầu thuốc, rồi bắn hết lên người Cổ Vương, làm ông ta đau đến mức nhảy cẫng lên.
Ông bắt đầu chửi thề, nghi ngờ có phải Lý Phàm là truyền nhân của Tiểu Lý phi đao hay không, tại sao lại ném chuẩn đến thế, đầu óc ông bắt đầu hỗn loạn, nhất thời không biết phải làm thế nào mới tốt.
Lý Phàm cười nói: “Chẳng phải hai người muốn chơi à, vậy thì tôi sẽ chơi với hai người đến cùng.”
Sau khi chứng kiến sự lợi hại của Lý Phàm, Cổ Vương bắt đầu hoảng loạn, thừa nhận mình không phải là đối thủ của Lý Phàm trong phương diện này, đành phải nhận thua, vội xua tay nói với anh: “Tôi biết sai rồi, tôi sẽ không dám nữa.”
Lý Phàm vẫn không buông lỏng cảnh giác, anh biết Cổ Vương sẽ không dễ dàng nhận thua như thế, với tính cách của ông ta, muốn ông ta nhận thua còn khó hơn lên trời.
Cổ Vương thấy Lý Phàm tới gần thì nở nụ cười quỷ dị ngay, bỗng lấy bình thuốc ra lần nữa, định hắt về phía anh.
Lý Phàm thấy thế thì vô thức tránh qua một bên, nhưng sau khi quần áo anh bị hắt trúng thì nhanh chóng trở nên mục nát, sắc mặt anh thâm trầm, nếu đổ hết lên người anh thì hậu quả nghiêm trọng đến cỡ nào.
Cổ Vương thấy Lý Phàm tránh qua một bên thì nhất thời mất bình tĩnh, trong lòng ông chỉ có một suy nghĩ, đó là mau chóng rời khỏi đây, bằng không chỉ có con đường chết.
Lý Phàm khẽ cười nói: “Chẳng phải ông muốn chơi với tôi à, vậy thì tôi sẽ chơi với ông đến cùng.”
Cổ Vương hít ngụm khí lạnh, không dám quay đầu lại, sợ bị Lý Phàm tóm lấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!