Mới đầu Cố Họa Y còn chưa hiểu cho lắm, đến khi Lý Phàm bắt đầu đánh đàn, cô mới nhất thời rung động, chợt nhận ra anh vẫn còn một tuyệt kỹ như vậy, nên rất vui vẻ nhìn Lý Phàm.
Giờ cô cảm thấy mình rất hạnh phúc, như thể mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới.
Giờ ban nhạc cũng bắt đầu biểu diễn.
Mà lúc này, có người mua chuộc người của Thiên Hải Chi Lữ, nên trà trộn vào trong xem náo nhiệt.
Nhưng đa số đều là phụ nữ, hơn nữa bọn họ đều quen biết Cố Họa Y.
Lúc bọn họ nhìn thấy Cố Họa Y cũng ở đây, thì nhất thời không thể liên tưởng cô và Thiên Hải Chi Lữ cùng với nhau, ngược lại còn cho rằng Cố Họa Y cũng tới xem náo nhiệt.
“Thế giới này thật nhỏ, không ngờ chúng ta lại gặp mặt ở đây.” Mấy người đó theo bản năng chào hỏi Cố Họa Y.
Cố Họa Y chỉ mỉm cười đáp lại.
Mấy người phụ nữ đó ngồi xuống, tò mò hỏi: “Chẳng lẽ hôn lễ đã kết thúc rồi ư?”
Cố Họa Y cũng không thích chuyện quá náo nhiệt, nên không hề trả lời câu hỏi của bọn họ, mà giả vờ không biết nói: “Có lẽ đã sớm kết thúc rồi, lúc tôi tới đã thế này rồi.”
Đám người phụ nữ đó nghe xong thì vẻ mặt hơi thất vọng, bọn họ đều không ngờ mình lại bỏ lỡ một vở kịch hay như thế.
Dần dần, bọn họ bắt đầu bị tiếng đàn của Lý Phàm thu hút.
Vì chỉ nhìn thấy bóng lưng, cộng thêm ánh sáng quá mờ ảo, nên bọn họ đều không nhìn ra Lý Phàm, nếu bọn họ biết người đánh đàn là anh, có lẽ họ sẽ ngạc nhiên đến nỗi rơi cằm xuống sàn.
“Tiếng đàn nghe hay quá, chắc chắn đây là tiếng đàn dễ nghe nhất.”
Đám cô chủ đó cũng nhiều lần nghe đánh đàn rồi, nhưng sau khi nghe thấy tiếng đàn êm tai này, hầu như ai cũng động lòng, rất bất ngờ về điều này, nếu không chính tai nghe thấy, bọn họ sẽ không tin chuyện này là thật.
Cố Họa Y nghe thấy những lời nhận xét của đám cô chủ dành cho Lý Phàm, thì trong lòng vô cùng vui vẻ, dù gì anh cũng là chồng cô, nên cô rất nở mày nở mặt khi nghe thấy đám người đó khen chồng mình.
Mọi người có mặt tại đây đều bị tiếng đàn của Lý Phàm thu hút.
Nhất là ban nhạc bè đệm, bọn họ đều rất cảm thán, bọn họ vốn định cứu vớt Lý Phàm, ai dè anh lại kéo cả hội trường, làm bọn họ vô cùng xấu hổ, giờ bọn họ mới bắt đầu ngoan ngoãn làm nền cho anh.
Sau khi tiếng đàn của Lý Phàm kết thúc, Cố Họa Y, Trần Hiểu Đồng, kể cả đám cô chủ nhà giàu mới hoàn hồn lại.
Đám cô chủ nhà giàu nhìn thấy bóng lưng của Lý Phàm, thì khẳng định đối phương rất đẹp trai, làm bọn họ không nhịn được muốn tới bắt chuyện với anh.
Lý Phàm quay đầu lại nhìn, anh vốn định đứng dậy đi về phía Cố Họa Y, ai dè chỉ trong chốc lát, đã có mười mấy người đi qua đây.
Lý Phàm rất mơ màng, chuyện này khác hẳn so với những gì anh nghĩ, anh gãi đầu, giờ anh cũng rất bất đắc dĩ, nhất thời không biết phải thu dọn tàn cuộc thế nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!