Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Mặc (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ

Diệp Mặc vỗ vai của Duẫn Ưng rồi nói:

- Mạng của anh thì hãy tự mình giữ lấy, tôi cũng không cần tính mạng của bạn bè mình làm gì.

Nói xong thì hắn lại lần nữa lấy ra hai chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Giang Cận và Đồng Xu:

- Đồ vật ở trong này thì giống như của Duẫn Ưng, nhưng nhiều hơn mấy cái ngọc giản. Những miếng ngọc giản này là tôi lấy được của kẻ khác đấy. Duẫn Ưng đã có truyền thừa của mình rồi, cho nên không cần những miếng ngọc giản này, tặng cho hai cô đấy.

Giang Cận và Đồng Xu thì vốn cũng chẳng có chút ước ao nào được giống như Duẫn Ưng cả, vì Duẫn Ưng có ân đối với Diệp Mặc cho nên Diệp Mặc giúp đỡ lại Duẫn Ưng cũng là chuyện đương nhiên. Nhưng các cô thì lại chẳng hề giúp được Diệp Mặc cái gì, ngược lại là Diệp Mặc vẫn luôn giúp đỡ các cô, cho nên cả hai đều không biết phải làm sao cả.

- Mấy thứ này tôi có nhiều lắm, nên hai người hãy nhận đi. Sau này mọi người ở lại Hắc Lô trấn thì hãy chiếu cố lẫn nhau, nếu tu vi quá kém thì không tốt đâu.

Diệp Mặc thấy hai người đang không biết phải làm sao, thì liền nói thêm một câu.

- Cám ơn Diệp đại ca.

Tuy rằng tuổi tác của cả hai đều lớn hơn nhiều so với Diệp Mặc, nhưng bất kể là ở Tiên Giới hay Tu Chân Giới, thì tuổi tác cũng đều không phải là nhân tố chủ yếu để phân chia thứ bậc tôn ti.

Diệp Mặc tặng đồ cho Giang Cận và Đồng Xu cũng không phải là vì đồng tình mà muốn giúp đỡ, mà là vì Giang Cận và Đồng Xu cũng là người đáng đề hắn ra tay giúp đỡ. Duẫn Ưng bị đuổi ra khỏi trấn tây, chính là vì lý do đã ăn chặn hết tiên tinh và đan dược của mọi người. Như vậy cũng đồng nghĩa với việc mất hết danh dự ở toàn bộ Hắc Lô trấn này. Bình thường thì Hắc Lô trấn luôn chỉ tập trung tất cả tài nguyên vào một người để người đó đi tìm người hỗ trợ luyện đan, cho nên nếu đã bị mắc phải cái tội danh đó, thì đó sẽ là tình cảnh bị ngàn người phỉ nhổ, không ai thấy thích

Nhưng Giang Cận và Đồng Xu cũng không vì chuyện này mà xa cách với Duẫn Ưng, trái lại còn đưa Duẫn Ưng về lại chỗ ở của các cô nữa, điều này quả là rất đáng trân trọng. Cũng có nghĩa là cả hai cô gái này đều là người có tính tình trung hậu, không phải loại người mặt lạnh vô tình, chỉ cần có thể tu luyện thì sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào. Huống chi sau này hắn tới Hắc Lô trấn, thì hắn vẫn còn cần Giang Cận và Đồng Xu giúp đỡ khá nhiều.

Diệp Mặc hận nhất là loại tu sĩ vì tu luyện mà ‘Lục thân bất nhận’, không từ thủ đoạn. Hắn tu luyện từ trước tới nay đều có nguyên tắc của riêng mình, đó là nên động thủ thì sẽ tuyệt đối không do dự, nhưng các điểm mấu chốt trong tâm tưởng thì vẫn luôn phải kiên định. Nếu như đánh mất chính mình, thì còn không bằng đem bản thân mình tu luyện thành một cỗ máy sinh học không có tính người cho rồi.

Tài nguyên tu luyện đã phân phát xong, bốn người Diệp Mặc bắt đầu đào bới động phủ. Bốn người đều là tu sĩ Hư Tiên, cho nên đào bới một cái động phủ thì cũng không tốn bao nhiêu sức lực.

Ba ngày sau, Diệp Mặc đã bố trí một tiên trận ẩn nấp cấp một đỉnh ở bên ngoài sơn cốc. Sau đó lại bố trí thêm một cái sát trận và một cái ảo trận cũng là tiên trận cấp một đỉnh nữa. Cuối cùng hắn vẫn còn bố trí thành công thêm một cái tiên trận phòng ngự cấp hai nữa.

Sau khi bốn người đều tiến vào trong động phủ, thì bên ngoài sơn cốc lại một lần nữa khôi phục lại quang cảnh ban đầu. Ngoại trừ việc thỉnh thoảng có một hai còn Tiên yêu thú đi ngang qua, thì cũng không thể nhìn đoán ra được dấu vết gì cả.

Mà bốn người Diệp Mặc ở trong động phủ, thì đều có riêng cho mình một cái động thất để tu luyện. Diệp Mặc lại bố trí thêm một cái trận pháp che đậy thần thức cho chính mình ở bên ngoài động thất, sau đó lại bố trí thêm một cái cấm chế và một cái trận bàn theo dõi, rồi mới tiến nhập vào bên trong Thế giới trang vàng.

Lúc này thì hắn muốn tiên tinh có tiên tinh, muốn đan dược có đan dược. Bản thân đã là một Tiên đan sư tam phẩm, mà bên trong nhẫn trữ vật của hắn thì ngoại trừ các loại Tiên đan ra, còn có rất nhiều các loại tiên linh thảo cấp ba trở xuống nữa. Cho nên hắn căn bản là không sợ việc bản thân sẽ thiếu tài nguyên tu luyện.

Với hắn mà nói, thì việc để thăng thực lực của chính mình lên chính là việc duy nhất mà hiện giờ hắn cần làm.

Theo thời gian trôi qua, thì bên ngoài động phủ của họ đã bị cỏ dại bao trùm, có vẻ trở nên hoang vu dần. Không một ai biết, rằng ở đây có một cái động phủ, cũng không ai biết, bên trong động phủ đó còn có bốn người đang bế quan tu luyện.

...

Thương hội Phong Thị của Hắc Lô trấn vốn là một trong ba đại thương hội lớn nhất. Bởi vì thương hội Phong Thị ngoại trừ hội chủ Thương Bách Hà là tu vi Kim Tiên trung kỳ ra, thì còn có hai cao thủ tu vi Kim Tiên sơ kỳ nữa. Cho nên thực lực của thương hội Phong Thị tại Hắc Lô trấn này cũng thuộc vào hàng số một số hai trong thương hội lớn

Nhưng một thời gian trước, thì lại có một tên Tiên đan sư không biết từ đâu tới giết liền vài tên tu sĩ Hư Tiên hậu kỳ, còn giết cả một tên cao thủ tu vi Kim Tiên của thương hội Phong THị nữa, khiến cho thực lực của thương hội Phong Thị bị rớt xuống hàng cuối cùng trong ba thương hội lớn. Sau đó thì thương hội Phong Thị cũng phái người đi rừng rậm Hắc Lô tìm cái tên Tiên đan sư đã giết người của thương hội Phong Thị kia, nhưng đáng tiếc là không tìm được. Dù cho thương hội Phong Thị biết rằng cái tên Tiên đan sư kia thực sự là đang trốn ở rừng rậm Hắc Lô cùng với mấy người Duẫn Ưng, nhưng với thực lực của thương hội Phong Thị, thì cũng không dám đi sâu vào bên trong rừng rậm Hắc Lô chút nào.

Tuy rằng một tên tu sĩ Kim Tiên bị giết, cũng làm cho thương hội Phong Thị chấn động, nhưng cũng không phải là chuyện khiến cho phải chấn động nhất. Chấn động nhất chính là cái tên Tiên đan sư kia không ngờ lại là một Tiên đan sư tam phẩm, và điều này đã được mấy chục tên tu sĩ Hư Tiên chứng thực, bởi vì bọn họ đều dùng tiên linh thảo đổi lại được đan dược, hơn nữa phần lớn những đan dược họ nhận được đều là hàng thượng đẳng, thậm chí còn có một số đan dược hạng nhất. Điều đáng tiếc duy nhất, chính là tên Tiên đan sư kia không luyện chế 'Kim ý đan'. Nếu như có 'Kim ý đan', thì có thể rất nhiều người trong số họ có thể tăng cấp lên tới tu vi Kim Tiên.

Diệp Mặc đương nhiên sẽ không đi luyện chế 'Kim ý đan', vì cho dù hắn có muốn luyện chế 'Kim ý đan', thì hắn cũng phải chờ cho tới khi chính mình đặt tới tu vi Kim Tiên đã. Nếu như hắn chưa thăng cấp tới tu vi Kim Tiên, thì tạo ra một nhóm tu sĩ Kim Tiên ở Hắc Lô trấn trước, thì hắn sau này sao có thể lăn lộn tại Hắc Lô trấn này chứ? Diệp Mặc hắn đã trải qua vô số sinh tử, nên hiển nhiên là đã sớm nghĩ tới điểm này rồi.

Chỉ có hơn mười tên lúc trước hoài nghi Diệp Mặc đang ôm cả một bụng đắng ngắt, thậm chí còn hối hận tới mức sắp thối ruột luôn rồi. Bọn họ vì hoài nghi Diệp Mặc, nên sớm đã rời đi, kết quả là ba ngày luyện đan thịnh hội đó của Diệp Mặc không có phần của bọn họ.

Lúc này thì bọn họ chỉ có thể chờ đợi, mong là lời nói trước kia của tên Tiên đan sư đó là thật. Đó chính là qua một thời gian ngắn nữa, thì hắn sẽ trở lại Hắc Lô trấn này.

Một số tu sĩ chiếm được chỗ tốt từ Diệp Mặc, thì không còn có ý muốn mang dươc liệu của mình đi Thuần Khẩu Tiên trạm nữa rồi. Chưa nói tới vấn đề giá cả, mà ngay cả cái tên Tiên đan sư họ Phùng ở Thuần Khẩu Tiên trạm so với Diệp đan sư này thì cũng đã không cùng một cấp bậc rồi.

Còn một số tu sĩ không được Diệp Mặc luyện đan giúp, thì cũng đều từ miệng người khác mà biết đến có một Tiên đan sư tam phẩm có tên là Diệp Mặc. Tuy rằng rất cấp thiết muốn có được đan dược tu luyện, nhưng vẫn cố nén lại không đi tới Thuần Khẩu Tiên trạm, chính là vì muốn chờ vị Tiên đan sư Diệp Mặc kia một lần nữa quay lại Hắc Lô trấn.

Đương nhiên thương hội Phong Thị càng là kẻ hy vọng cái tên Diệp đan sư kia trở về nhất. Cho dù hiện tại nơi ở của Giang Cận và Đồng Xu đã bị san bằng rồi, nhưng cũng không thể nào làm tiêu tan lửa giận của thương hội Phong Thị được.

...

Trên người Diệp Mặc hiện tại đã có hơn bốn trăm ngàn tiên tinh thượng phẩm rồi, tuy rằng đã cho mấy người Duẫn Ưng hết mấy chục ngàn tiên tinh, nhưng số lượng tiên tinh của hắn cũng không hề ít đi. Vì những tiên tinh hắn có được đều là từ trên người tên tu sĩ Kim Tiên của thương hội Phong Thị lấy được đấy. Nhiều tiên tinh và đan dược như vậy, thì Diệp Mặc hắn đâu cần phải tiết kiệm khi tu luyện nữa chứ?

Hắn không chỉ dùng tiên tinh bố trí tụ linh trận và trận bàn thời gian, mà càng không hề tiết kiệm chút nào khi tu luyện cả. 'Tam sinh quyết' đích thực là vô cùng cường đại, nhưng để tu luyện 'Tam sinh quyết' thì cũng phải tiêu hao một lượng tài nguyên lớn hơn không chỉ gấp mười lần so với các loại công pháp bình thường khác.

Diệp Mặc hiểu việc tu luyện của bản thân cần phải có taì nguyên. Hắn muốn thăng cấp từ tu vi Hư Tiên lên Kim Tiên thì cần tiêu tốn một lượng tài nguyên mà có thể dùng cho hơn mười tu sĩ Hư Tiên bình thường thăng cấp lên tới tu vi Kim Tiên. Mà càng về sau thì việc tu luyện của hắn càng khó khăn hơn. Khi ở Tu Chân Giới thì hắn đã phải sử dụng linh mạch cực phẩm và tiên tinh thì mới có thể tu luyện cũng đã đủ để thấy rồi. Đây chính là cái giá mà hắn phải trả cho việc thực lực của hắn có thể giết một người cùng cấp trong nháy mắt. Mà cái giá này thì cho dù là một số ít các đại môn phái cũng không thể nào cung cấp nổi.

Một viên tiên tinh nữa vỡ vụn trong tay Diệp Mặc, từng viên đan dược bị Diệp Mặc ăn như kẹo. Còn tu vi của Diệp Mặc hắn cũng nhờ vô số tiên tinh và đan dược này mà bay lên nhanh chóng.

Đương nhiên, cái sự bay lên nhanh chóng của tu vi này cũng chỉ có thể nói trên người của các tu sĩ khác mà thôi, còn tu vi của hắn thì cũng chỉ có thể nói là thong thả trèo lên từng bước.

Trận bàn thời gian vận chuyển được ba năm, thì Diệp Mặc cũng đã tu luyện được hơn ba trăm năm rồi. Hơn mấy trăm ngàn tiên tinh đã bị Diệp Mặc dùng hết, tất cả đan dược mà lúc trước hắn đã luyện chế ra cũng không còn. Nhưng tu vi của hắn cũng chỉ mới từ Hư Tiên trung kỳ trèo lên tới tu vi Hư Tiên hậu kỳ viên mãn.

Diệp Mặc ngừng tu luyện. Giờ hắn mới hiểu được sự khó khăn khi tu luyện. Hắn có tiên trận, có 'Khổ trúc', còn có cả 'Tam sinh quyết' và lượng tài nguyên vô cùng lớn, nhưng chỉ thăng cấp tới Hư Tiên hậu kỳ viên mãn thôi, đã khó khăn như vậy rồi, vậy thì tu sĩ khác muốn thăng cấp tới tu vi Kim Tiên còn khó khăn như thế nào nữa?

Nếu như hắn giống với các tu sĩ khác, tìm kiếm tài nguyên ở rừng rậm Hắc Lô, sau đó lại chậm rãi mà tu luyện, thì chắc có thể là vài chục ngàn năm, thậm chí là hơn trăm ngàn năm, tới khi tuổi thọ của hắn cũng đã gần hết, có lẽ là hắn vẫn chỉ bồi hồi ở tu vi Hư Tiên trung kỳ mà thôi. Thực tế thì cũng đúng là như vậy, vì nếu như là tu sĩ có tư chất bình thường, muốn tu luyện tới tu vi Hư Tiên hậu kỳ mà không tốn thời gian mấy chục ngàn năm thì đừng suy nghĩ nữa. Mà theo như tu sĩ Vị Tiên mặc áo lam kia nói, thì có rất nhiều tu sĩ chỉ có thể kẹt lại ở tu vi Hư Tiên hậu kỳ, cả đời cũng không có cách nào thăng cấp lên tu vi Kim Tiên cả.

Tu sĩ có thể đứng ở trên đỉnh, thì có ai không phải là người kinh tài diễm diễm chứ? Lại có người nào không có kỳ ngộ kinh thiên, không có lượng tài nguyên tu luyện nhiều tới bất tận?

Đã hiểu được điểm khó khăn khi tu luyện, thì Diệp Mặc cũng không có chút khó chịu nào. Hắn đã có điều kiện tu luyện như vậy rồi, mà vẫn còn khó chịu tức giận, thì hắn cũng sẽ không xứng đáng có được Thế giới trang vàng. Diệp Mặc thu thập một chút, sau đó ra khỏi Thế giới trang vàng, đi ra bên ngoài động thất của mình. Lúc này thì hắn lại phát hiện ba người Duẫn Ưng cũng không tu luyện, mà đang ngồi cùng một chỗ tán gẫu.

Ba người thấy Diệp Mặc đi ra, thì đều kinh hỉ đứng lên.

Diệp Mặc kinh ngạc phát hiện Giang Cận và Đồng Xu cũng đều đã là tu vi Hư Tiên hậu kỳ. Các cô không hề có trận bàn thời gian, mà lúc này mới chỉ qua có ba năm thôi, đã có thể thăng cấp từ tu vi Hư Tiên trung kỳ lên tới Hư Tiên hậu kỳ rồi? Tốc độ tu luyện này cũng quá nhanh rồi.

- Các cô cũng đã là Hư Tiên hậu kỳ?

Diệp Mặc lập tức hỏi lên sự nghi hoặc trong lòng.

Giang Cận lập tức đáp:

- Đúng thế, bởi vì lúc trước chúng tôi tu luyện đều sử dụng loại tiên tinh hạ phẩm, cũng không có đan dược nào cả, càng không có công pháp tốt nữa. Lần này thì lại toàn là tiên tinh thượng phẩm, Tiên đan thượng đẳng, cho nên...

Diệp Mặc chợt hiểu ra. Hóa ra là do bất ngờ có tài nguyên tu luyện cao cấp. Nhiều năm như vậy bỗng chốc lại được tu luyện bằng toàn những tài nguyên cao cấp, cho nên mới tạo thành tình cảnh thăng cấp tu vi Hư Tiên hậu kỳ trong thời gian ngắn như vậy. Nhưng nếu sau này lượng tài nguyên tu luyện không theo kịp nữa, thì tốc độ tu luyện sẽ lại từ từ khôi phục lại bình thường thôi.

- Anh cần độ kiếp rồi sao?

Diệp Mặc nhìn một chút Duẫn Ưng đang đứng đó với vẻ mặt vừa kinh hỉ vừa bất an.

Duẫn Ưng lập tức nói với giọng điệu có chút kích động:

- Đúng thế, tôi không ngờ là mình lại có một ngày có thể độ Kim Tiên kiếp. Cho dù là độ không qua, thì tôi cũng đã mãn nguyện rồi.

Duẫn Ưng tin rằng, nếu như không có tiên tinh và đan dược của Diệp Mặc, thì cho dù là y có muốn độ kiếp, chí ít cũng phải cần thời gian mấy trăm thậm chí là mấy ngàn năm nữa mới được. Hơn nữa nhất định là phải sử dụng 'Kim ý đan' thì mới có thể được. Mà hiện tại lúc này, thì y mới chỉ tu luyện có vài năm, đã có thể bất ngờ thăng cấp tới tu vi Hư Tiên đại viên mãn rồi.
Nhấn Mở Bình Luận