Vòng báo giá thứ nhất mau chóng đến tay Diệp Mặc, đại đa số báo giá đều là muốn một suất, giá cả cũng khoảng trên dưới một tỉ Thần tinh, cộng thêm một số thứ khác. Những thứ này Diệp Mặc cũng nhìn không thuận mắt, căn bản cũng sẽ không đồng ý. Có thể thấy giá một tỉ Thần tinh của Thánh Đế tướng mạo thô cuồng vừa nãy, cũng là cho mọi người một cái giá để thăm khảo rồi.
Khi Diệp Mặc nhìn thấy một miếng ngọc bài trong đó liền lúc muốn năm suất, hơn nữa còn ra giá năm đoạn Thần linh mạch cực phẩm một đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, cộng thêm mười tỉ Thần tinh, Diệp Mặc lập tức biết cái giá này có thể được, ngọc bài tiếp theo quả nhiên đều không vượt qua cái giá này.
Sau khi Diệp Mặc trả toàn bộ ngọc bài lại, lúc này mới nói:
- Giao dịch vòng thứ nhất cũng đã kết thúc, trong đó Tiên hữu số 37 cũng đã mua được năm suất trong đó.
Diệp Mặc nói xong, lại lấy năm miếng ngọc bài khắc suất vào Đạo Quả Tháp đưa đến tay người đàn ông tóc ngắn:
- Đây là ngọc bài do tôi luyện chế, khi Đạo Quả Tháp mở cửa, bất kỳ ai đều có thể lấy ngọc bài như này ra đến vị trí của Nhân tộc chúng tôi tiến vào Đạo Quả Tháp.
Người đàn ông tóc ngắn liền vội vàng lấy một nhẫn trữ vật ra đưa cho Diệp Mặc, nhận năm miếng ngọc bài này mau chóng quay người rời khỏi đại điện giao dịch, khi Diệp Mặc đưa ngọc bài cho gã nói bất kỳ người nào cũng có thể dùng, đến lúc đó Diệp Mặc có thể chỉ nhận ngọc bài, chứ sẽ không nhận thứ gì khác.
Chỉ trong vòng báo giá đầu tiên, đã hao đi mất năm suất, khi vòng báo giá thứ hai, cũng không có ai dám báo giá một tỉ Thần tinh cộng thêm ít vụn vặt nữa. Ai nấy đều báo cái giá cao hơn, thậm chí đến một số bảo vật đẳng cấp cực cao đều lấy ra hết.
Vòng thứ hai Diệp Mặc lại lần nữa bắn đi hai suất, số suất càng ít, báo giá Diệp Mặc thu lại càng cao.
Đợi mười ba suất trong tay Diệp Mặc được bán đi hết sạch, Thần tinh mà hắn lấy được cũng hơn ba mươi tỉ Thần tinh rồi, Thần linh mạch cực phẩm tổng cộng có hai đoạn, Thần linh mạch thượng phẩm có thêm ba đoạn, còn có một số Thần linh thảo và nguyên liệu luyện khí cao cấp.
Lúc này sau khi bán hết mười ba suất vào Đạo Quả Tháp, Diệp Mặc cuối cùng cảm thấy mình có chút giàu có rồi. Ít nhất cũng không còn kiểu nhìn thấy mười tỉ Thần tinh, liều líu lưỡi nửa ngày.
Vốn dĩ Diệp Mặc còn định bán hết số suất này, lại bán thêm một số Thần đan của mình nữa, nhưng những suất vào này khiến hắn kiếm được cũng đầy túi lớn rồi, hắn lập tức từ bỏ ý định tiếp tục bán Thần đan. Thứ đồ như Thần đan, ở bất cứ đâu cũng đều là hàng hút khác, căn bản cũng không cần lo không bán được.
- Chúc mừng anh, Diệp đan thánh.
Hình Hồng đợi tất cả mọi người đi hết, lúc này mới đến trước mặt Diệp Mặc cười nói. Gã không biết Diệp Mặc cụ thể kiếm được bao nhiêu, nhưng gã chắc rằng Diệp Mặc lần này kiếm được cũng không ít.
- Cuối cùng cũng không còn là người nghèo nữa rồi.
Lúc này Diệp Mặc cảm thấy khuôn mặt màu xám của Hình Hồng thoạt nhìn cũng thoải mái hơn trước kia chút rồi.
Hình Hồng cũng không hỏi chuyện Diệp Mặc luyện đan như nào, chỉ là nói:
- Tôi phải quay về Thương lâu, Diệp đan thánh có chuyện tìm tôi, chỉ cần gọi tiểu nhị của Tiên tức lâu là được rồi.
Diệp Mặc trả lại chiết nhẫn mà Hình Hồng đưa cho hắn lại cho Hình Hồng nói:
- Đan dược đều luyện chế xong rồi, Hình Huynh xem xem có được hay không?
Hình Hồng sớm đã muốn hỏi Diệp Mặc luyện đan như nào rồi, chỉ có điều Diệp Mặc chưa nói, gã cũng không tiện hỏi, bây giờ Diệp Mặc nói đan dược luyện chế xong rồi, gã suýt nữa bật thốt lên, cũng không đoái hoài gì đến lễ phép nữa, một tay cầm lấy nhẫn trữ vật, đồng thời cũng đã lấy ra bình ngọc từ trong chiếc nhẫn đó.
- Sáu viên Thần Vân Đan, hạng nhất. Sáu viên Đấu Hồn Đan, hạng nhất…
Hình Hồng nhìn thấy đều là đan dược hạng hất, tay cũng đã run lên rồi. Gã trước giờ chưa từng nhìn thấy nhiều Thần đan chất lượng như này, hơn nữa còn không phải là Thần đan bình thường, thậm chí là Thần đan cho Đạo Nguyên Thánh Đế dùng.
- Sáu viên Tinh Không Đạo Đan, hạng nhất…
Khi Hình Hồng nhìn thấy sáu viên Tinh Không Đạo Đan hạng nhất, cũng không kìm chế nổi sự sung sướng trong lòng:
- Diệp đan thánh, anh thực sự luyện chế thành công Tinh Không Đạo Đan? Còn là hạng nhất nữa, anh sao có thể làm được?
Diệp Mặc ngược lại có chút nghi ngờ nhìn Hình Hồng nói:
- Hình huynh, chẳng lẽ Tinh Không Liên mà anh đưa cho tôi không phải để tôi luyện chế Tinh Không Đạo Đan sao?
- Đương nhiên, chỉ có điều không có nắm chắc gì đặc biệt, vì trong Hư Thị cũng không có Đan Thánh nào giỏi hơn anh, tôi bảo đảm với Thương lâu Hư Thị, nói anh chắc chắn là được, bọn họ mới miễn cưỡng để tôi lấy Tinh Không Liên đi. Không ngờ anh lại có thể luyện chế thành công thật, còn là Thần đan hạng nhất nữa. Lần này tôi xem còn có ai dám nói…
Hình Hồng nói đến sau cũng đã có chút đắc ý vênh váo rồi.
Diệp Mặc đằng hắng một tiếng nói:
- Hình huynh, gần đây mỗi lần anh đều vội vàng đến, rồi lại vội vàng đi, chẳng lẽ chính là vì chuyện Tinh Không Liên sao?
Hình Hồng lúng túng nói:
- Đúng vậy, vì chuyện Tinh Không Liên, mỗi lần tôi đều phải quay về giải thích cẩn thận, may mà bây giờ rốt cục cũng không cần nữa rồi. Tôi phải quay về lên mặt, không ngừng lên mặt. Ha ha…
Hình Hồng vô cùng mừng rỡ, đồng thời cũng hiểu Diệp Mặc tuyệt đối không chỉ luyện chế ra sáu viên Tinh Không Đạo Đan này, nếu chỉ có thể luyện chế sáu viên Tinh Không Đạo Đan này, thì cũng không thể toàn bộ sáu viên đều là hạng nhất được. Diệp Mặc rất có khả năng luyện chế ra mười hai viên Tinh Không Đạo Đan…
Nghĩ đến chuyện Diệp Mặc có thể luyện chế mười hai viên Tinh Không Đạo Đan, Hình Hồng lập tức đơ người. Có thể luyện chế ra mười hai viên Tinh Không Đạo Đan hạng nhất, đây là trình độ luyện đan gì? Đây tuyệt đối không phải là Hóa Đạo Đan Thánh, mà tực sự là Đạo Nguyên Đan Thánh không nghi ngờ gì. Chẳng những là Đạo Nguyên Đan Thánh, còn là Đạo Nguyên Đan Thánh đẳng cấp nhất.
- Diệp đan thánh, anh… anh là Đạo Nguyên Đan Thánh…
Hình Hồng sau khi nghĩ thông điểm này, lập tức vô cùng chấn động hỏi, gã biết Diệp Mặc chẳng những là Đạo Nguyên Đan Thánh, có thể còn không phải là Đạo Nguyên Đan Thánh bình thường.
Diệp Mặc khi lấy ra sáu viên Tinh Không Đạo Đan hạng nhất đưa cho Hình Hồng, liền biết trình độ luyện đan thực sự của hắn sẽ bị lộ. Nhưng hắn cũng không để ý, cho dù là bán bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế muốn giết hắn, hắn cũng có thể ung dung chạy thoát. Huống chi một Đạo Nguyên Đan Thánh có thực lực, bán bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế người ta muốn kết giao cũng đến không kịp, ai lại không có đầu óc đến giết hắn chứ?
- Đúng vậy, tôi là một Đạo Nguyên Đan Thánh, còn là một Đạo Nguyên Đan Thánh không tệ.
Diệp Mặc biết rõ hắn lộ ra tin này rồi, Thương lâu Hư Thị sẽ chỉ thêm nóng lòng lôi kéo hắn mà thôi.
Hình Hồng hít một hơi lạnh, vẫn không nói gì, liền nghe Áo Hách đang đứng cạnh ngạc nhiên nói:
- Diệp đan thánh, anh không ngờ là Đạo Nguyên Đan Thánh…
Trình độ luyện đan của Diệp Mặc càng cao, đối với y mà nói đương nhiên lại càng là chuyện tốt.
Áo Hách đi cùng hắn thời gian dài như vậy rồi, Diệp Mặc cũng không đồng ý đi cùng y đến Nghiễm Nguyên Cung. Bây giờ Áo Hách lại sung sướng như vậy khi biết hắn là Đạo Nguyên Đan Thánh, Diệp Mặc chỉ có thể áy náy nói với Áo Hách:
- Áo tiên hữu, tôi đúng là Đạo Nguyên Đan Thánh, chỉ có điều gần đây vẫn còn nhiều chuyện, tạm thời vẫn chưa đến chỗ anh được.
- Không sao, không sao…
Áo Hách trong mắt mặc dù có chút lo lắng, nhưng miệng vẫn không chút do dự nói:
- Diệp đan thánh không cần phải gấp, tôi có thời gian chờ đợi.
Áo Hách trong lòng đương nhiên là vô cùng sốt ruột, y vừa không dám rời khỏi Hư Thị quay về mời cung chủ đến giúp, y sợ mình một khi rời đi rồi, Diệp Mặc lại có chuyện đi mất. Nói không chừng vừa đi lại mấy trăm năm nữa, vậy thì cũng xong đời. Cho nên, y lúc nào cũng phải ở trong phạm vi mà Diệp Mặc ở.
Diệp Mặc cũng đã nhìn thấy sự sốt ruột của Áo Hách, hắn biết Áo Hách là thật lòng mời hắn đến Nghiễm Nguyên Cung. Cho dù hắn thông cảm Áo Hách còn cả vị tiểu thư hồn phách tiêu tán kia, trước khi chưa thăng lên cấp Đạo Nguyên Thánh Đế, Diệp Mặc cũng không có hứng đến Nghiễm Nguyên Cung.
Cứu người quan trọng hơn, cái mạng nhỏ của mình cũng quan trọng. Đối diện với một Hỗn Nguyên Thánh Đế, hắn cũng không dám khinh thường sơ suất. Nếu hắn không có thế giới hỗn độn, không có Cây Hỗn Độn, đi giúp người ta cũng không sao. Nhưng bây giờ đồ tốt của hắn quá nhiều, hơn nữa thứ nào cũng là thứ mà Hỗn Nguyên Thánh Đế muốn có đến đỏ mắt. Trong tình huống như này, bảo hắn đến gặp Hỗn Nguyên Thánh Đế, chẳng phải là ăn nhiều chết no hay sao?
- Diệp huynh, tôi lập tức phải quay về Thương lâu Hư Thị. Anh có cần gì, cứ bảo với tôi, tôi chắc chắn có thể giúp anh làm được.
Hình Hồng chẳng những thay đồi xưng hô với Diệp Mặc, hơn nữa ý tứ kết giao cũng lộ rõ. Một Đạo Nguyên Đan Thánh đỉnh phong, giá trị cũng không kém hơn chút nào so với một Hỗn Nguyên Thánh Đế, loại ngườ như này không kết giao, thì kết giao với người như nào đây?
Diệp Mặc biết rõ Thương lâu Hư Thị giàu có, hắn cũng không khách khí nữa nói:
- Tôi cần lượng lớn Thần linh thảo và Tiên tài cao cấp, những thứ này càng nhiều càng tốt.
- Được, Diệp huynh cứ yên tâm, tôi bảo đảm sẽ giúp Diệp huynh lo tốt những thứ này.
Khuôn mặt xám của Hình Hồng nổi lên những vệt đỏ nói xong, vội vàng rời đi, xem chừng là về khoe khoang Tinh Không Đạo Đan rồi.
Đợi Hình Hồng đi xa rồi, Diệp Mặc lúc này mới nói với Áo Hách: Nguồn tại http://Truyện FULL
- Bây giờ chúng ta đến thăm hỏi vài Đạo Nguyên Thánh Đế của Âm Minh tộc đến Hư Thị một chút.