Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong

Lưu Chiêu Nhiên và Trần Hải Sinh nghĩ nát óc cũng không thể hiểu rốt cuộc là vì điều gì mà bố và chú của họ lại phải khúm núm đến thế.   

             Trần Thanh Tuyền hay Lưu Bưu đều là những người nắm quyền lực tuyệt đối trong gia tộc, là những nhân vật số một. Những kẻ thuộc thế hệ thứ hai chỉ biết hưởng thụ như Trần Hải Sinh và Lưu Chiêu Nhiên không thể nào sánh được.   

             Có thể nói, Lưu Chiêu Nhiên và Trần Hải Sinh có thể khệnh khạng khoe khoang trong buổi tiệc ngày hôm nay là dựa vào sức ảnh hưởng của Trần Thanh Tuyền và Lưu Bưu.   

             Đám người Trần Hải Sinh sững sờ. Bà cụ Hàn ngồi trong nhà không chịu nổi nữa, bà ta run rẩy vì kích động.   

             “Ha ha, sếp Trần và sếp Lưu cũng tới rồi à?”  

             “Họ coi trọng bà cụ này quá!”  

             “Ha ha, Văn Hiên, đứng ngây ra đó làm gì, mau ra đón đi, nhanh lên!"  

             “Người ta tới vì cháu đấy!”  

             “Đợi đã, đợi chút để bà cùng đi”.  

             “Sếp Trần và sếp Lưu đã nể mặt như vậy thì bà già này cũng không thể mất lịch sự được”.  

             Bà cụ Hàn vui tới mức phát điên. Bà ta thầm nghĩ lần này thì nổi tiếng thật rồi.   

             Trần Thanh Tuyền là gia chủ của nhà họ Trần ở Cảnh Châu, còn Lưu Bưu thì là người quản lý tập đoàn công thương nghiệp Đông Hoa.   

             Hai gia tộc đích thân tới thị trấn Đông Dương để chúc mình cho một bà già sắp xuống hố như mình khiến bà cụ Hàn vừa hoảng loạn vừa vui mừng.   

             Có thể nói là sốc vì được yêu thương.   

             “Văn Hiên được lắm, cháu thật có tiền đồ”.  

             “Có thể mời được những nhân vật tầm cỡ như sếp Trần tới chúc mừng, nhà họ Hàn có thằng cháu rể như cháu thì đúng là tổ tiên cũng cảm thấy vui lây”.  

             “Nào giống thằng rể kia, bất tài vô dụng lại còn chọc giận người khác”, bà cụ Hàn vừa khen ngợi Mặc Văn Hiên, đồng thời càng thêm chán ghét Diệp Phong.   

             “Đúng vậy, Văn Hiên, sếp Trần đích thân tới vì con, sao con lại đứng ngây ra vậy”.  

             “Mau đưa bà ngoại ra đón đi”.  

             Lúc này Hàn Nguyệt cũng đỏ mặt vì hào hứng. Bà ta tự nhủ đúng là thời tới cản không kịp.  

             Bà ta vừa giục Mặc Văn Hiên vừa đắc ý nhìn ra Diệp Phong đang điềm nhiên uống trà ngoài sân.   

             Cái gì mà Tống Thế Đức với Thẩm Cửu Ức chứ? Còn không biết là thật hay giả. Mà dù có là thật thì so với Trần Thanh Tuyền hay Lưu Bưu cũng chỉ là con dĩn mà thôi.   

             “Thu Mộc Trân đã được gả cho cái dạng đó thì coi như là bị cả nhà giẫm dưới chân!”  

             Hàn Nguyệt – mẹ vợ của Mặc Văn Hiên vô cùng đắc ý.   

             Nhưng Văn Hiên thì cảm thấy chột dạ.   

             Anh ta vẫn chưa đủ tư cách để khiến những người đẳng cấp như Trần Thanh Tuyền tới thăm hỏi. Nhưng ở đây ngoài anh ta ra, thì chẳng còn ai có đủ điều kiện hơn.   

             Cứ thế, Mặc Văn Hiên  bị Hàn Nguyệt cùng bà cụ Hàn đẩy ra ngoài.   

             “Chú Trần, chú Lưu, mọi người đích thân tới, sao không nói với cháu một tiếng để cháu ra đón ạ”.  

             Mặc Văn Hiên nở nụ cười cung kính.   

             Bà cụ Hàn hãnh diện lắm, cười nhăn nhở không ngậm được miệng. Bà ta chìa tay ra nhận quà từ bọn họ.   

             Không cần nghĩ cũng biết những món quà họ mang tới đều là quà sang trọng. Bà cụ Hàn bỗng cảm thấy lần chúc thọ này phát tài rồi.   

             “Chủ tịch Trần, chủ tịch Lưu, mọi người khách sáo quá, đích thân tới là bà già này đã vui lắm rồi, lại còn tặng quà nữa!”  

             Bà cụ Hàn nói đi nói lại cũng chỉ có mấy câu đó.   

             Thế nhưng, đáp lại sự đón tiếp nhiệt tình của Mặc Văn Hiên và bà cụ Hàn, mấy người Trần Thanh Tuyền chỉ nhìn họ như những kẻ ngốc.  

             Trần Thanh Tuyền và Lưu Bưu khẽ chau mày.   

             “Kẻ ngốc ở đâu ra vậy? Còn không tránh ra?”  

             “Còn chúc mừng, chủ tịch Trần nhà tôi đến chúc mừng bà sao?”  

             “Bà lão này, bà cũng xứng à?”  

             Lúc này vệ sĩ tùy tùng của Trần Thanh Tuyền tức giận, đẩy hai bà cháu Mặc Văn Hiên qua một bên.   

             Mặc Văn Hiên sững sờ, đứng ngây như phỗng.   

             Bốp…  

             Tên vệ sĩ tát Mặc Văn Hiên bay bật ra ngoài.   

             “Cái thứ có mắt như mù, còn đứng cản đường?”  

             “Cút!”  

             Sau khi vệ sĩ dọn đường, mấy người Trần Thanh Tuyền bước lên trước, chẳng buồn nhìn bà cụ Hàn một cái mà đi thẳng tới trước mặt Diệp Phong.   

             “Sở tiên sinh, chúng tôi không đến muộn chứ?"  

             “Vị này chắc là Sở phu nhân, đúng là trai tài gái sắc, khí chất bất phàm”.  

             “Đây là chút lòng thành của chúng tôi, xin phu nhân hãy nhận lấy”.  

             Vừa rồi trông họ vô cùng nghiêm nghị, nhưng khi nhìn thấy Diệp Phong thì bèn nở nụ cười cung kính. Họ khẽ cúi mình, tặng quà cho Thu Mộc Trân.   

             Nhìn thấy cảnh tượng đó, cả nhà họ Hàn im phăng phắc.   

             Tất cả nhìn nhau, bao gồm cả bố con Hàn Hải, Hàn Phi Phi đều ngây người.   

             “Lại…tới vì anh ta sao?”  

             “Chuyện này…không…thể nào?”  

             Tất cả như phát điên. Họ há miệng, nín thở.   

             Có nằm mơ họ cũng không ngờ đến cả người đứng đầu tập đoàn công thương nghiệp Đông Hoa và Công ty cổ phần Cửu Thành cũng tới chúc mừng hai vợ chồng Diệp Phong.   

             “Mẹ kiếp, thằng rể này định làm trái đạo trời sao?”  

             Cả đám bị dọa muốn đái ra quần, chỉ cảm thấy vô lý hết sức.   

             Sắc mặt Mặc Văn Hiên và mẹ con Hàn Nguyệt càng khó coi hơn. Họ tức muốn chết.   

             Diệp Phong không khác gì đang tát vào mặt họ.   

             Trước đó mẹ con Hàn Nguyệt còn đang dương dương tự đắc vì có mấy người Trần Hải Sinh tới. Mặc Văn Hiên cũng đắc chí vô cùng. Vậy mà giờ những đại gia hàng đầu giới thương nhân đều tới chào hỏi vợ chồng Diệp Phong.   

             Trần Hải Sinh – con trai độc nhất của nhà họ Trần có ngầu không?  

             Lưu Chiêu Nhiên – thiếu đương gia của nhà họ Lưu có ngầu không?  

             Ngầu lòi ấy chứ? Nhưng giờ bố ruột và chú ruột của họ tới thì những người thuộc thế hệ sau như họ có ngầu cũng chẳng có tác dụng gì!  

             Tình huống như này khiến họ chẳng là gì cả.    

             Nghĩ vậy, Mặc Văn Hiên và Hàn Ngọc đỏ mặt tía tai. Họ xấu hổ, không còn vẻ ngạo mạn, khinh thường như khi nãy với Thu Mộc Trân và Diệp Phong nữa.   

             Họ chỉ biết đứng ngây như phỗng .  

             “Hàn Hải, có chuyện gì vậy?”  

             “Bọn họ không tới vì Văn Hiên sao, sao không nói gì với thằng bé mà lại đi chào hỏi thằng ở rể kia vậy?”  

             “Còn nữa, bọn họ không phải tới mừng thọ mẹ mà lại đi chúc mừng con bé Thu Mộc Trân, tặng quà cho nó sao?”  

             “Mau, Hàn Hải, mang những món đồ đó vào trong nhà”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận