Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong

 

 Người nhà họ Thu bị sự hào sảng của Sở Văn Phi làm cho mừng đến phát khóc.  

 

Chỉ một lát sau, rượu và thức ăn đã được mang lên.  

 

Người nhà họ Thu ăn những món sơn hào hải vị, uống những loại rượu từ mấy nghìn tệ trở lên. Thậm chí, các loại rượu vang quý giá nhất họ cũng uống thỏa thuê.  

 

...  

 

"Doanh Doanh lấy được tấm chồng thật là tốt".  

 

"Đúng là con rể cực phẩm!"  

 

....  

 

"Xảo Ngọc, chúng tôi ngưỡng mộ nhà chị quá".  

 

"Ha ha ha~"  

 

"Lần này chúng ta được hưởng phúc của Doanh Doanh rồi ~"  

 

....  

 

"Chẳng bù cho Thu Mộc Trân kia, nó ngoài cái mặt tiền ra thì làm gì có gì so được với Doanh Doanh?"  

 

"Bố mẹ thì vô dụng, lấy được thằng chồng cũng vô dụng nốt ~"  

 

....  

 

"Diệp Phong kia lại còn là dân nhà quê lên thành phố!"  

 

"So với Văn Phi thì đúng là không bằng cái đinh!"  

 

....  

 

"Doanh Doanh, sau này cháu phải giẫm bẹp Thu Mộc Trân đó mới được ~"  

 

"Thu Mộc Trân lấy chồng vô dụng, cả đời nó coi như xong, không bao giờ đuổi kịp cháu được".  

 

....  

 

Trên bàn tiệc, Thu Quang, Khương Hồng uống rượu nên cao hứng, nói năng không kiêng kỵ gì nữa. Rượu vào thì lời gì cũng tuôn ra được.  

 

Nhưng đám người đó ai cũng không ngớt lời ca tụng nhà Thu Mộc Doanh.  

 

Lúc này hai vợ chồng Sở Văn Phi như đang ở trên chín tầng mây, vô cùng đắc ý.  

 

Cảm giác được người đời ca tụng này thật sung sướng biết bao.  

 

Trong lúc đám người nhà họ Thu đang hò dô ầm ĩ thì ở một căn phòng khác, Diệp Phong và Thu Mộc Trân cũng đang nói chuyện với Từ Lôi.  

 

"Giám đốc Từ, vậy khi nào chúng ta có thể ký hợp đồng?", lần đầu được ăn cơm với người phụ nữ trong truyền thuyết là Từ Lôi, Thu Mộc Trân có chút lo lắng. Cô không biết nói gì nên đành nhắc đến chuyện hợp đồng.  

 

"Chỉ cần chồng cô đồng ý thì lúc nào cũng được", Từ Lôi có phong thái ung dung, khoan thai. Đến dáng ngồi cũng toát lên vẻ nho nhã.  

 

Lúc này, Từ Lôi đang uống một ly rượu vang, nhìn Diệp Phong và khẽ mỉm cười.  

 

Diệp Phong cười khổ, nói: "Việc của hai người sao lại lôi tôi vào? Tôi chỉ là tới ăn chực mà thôi".  

 

Thu Mộc Trân cũng tưởng Từ Lôi đang nói đùa, cho nên lại hỏi: "Giám đốc Từ, tôi đã sửa lại một số điều khoản trong hợp đồng, cô có muốn xem qua không? Có điều giám đốc Từ yên tâm, những điều khoản mà tôi thêm vào cũng có lợi cho công ty cô".  

 

Từ Lôi gật đầu đáp: "Cứ đưa chồng cô xem là được rồi. Nếu anh ấy thấy không có vấn đề gì thì tôi cũng không có ý kiến gì khác".  

 

Diệp Phong: "...."  

 

Diệp Phong khóe mắt giật giật, trong lòng cười khổ. Nữ yêu quái này không lôi anh vào thì cô ta chết sao? Đây không phải cố tình chia rẽ vợ chồng anh thì là gì?  

 

"Giám đốc Từ thật biết nói đùa", Thu Mộc Trân cười gượng, sau đó trợn mắt lườm Diệp Phong một cái.  

 

Ánh mắt cô như muốn nói: "Về nhà tôi sẽ tính sổ với anh!"  

 

Lúc này, bên ngoài có người gõ cửa.  

 

"Mời vào", Diệp Phong nói.  

 

Thu Mộc Trân âm thầm đá chân Diệp Phong, ý nói chủ nhân bữa tiệc là Từ Lôi, chỉ cô ấy mới có quyền mời người khác vào.  

 

Diệp Phong càng cảm thấy bất lực.  

 

Lúc này, người bên ngoài đã bước vào, bất ngờ rằng người đó chính là giám đốc Vương ban nãy.  

 

Thấy Diệp Phong, ông ta cung kính chào hỏi, sau đó cười khổ nói: "Sở tiên sinh, vốn dĩ những người bên ngoài kia đều là họ hàng của tiên sinh. Vì nể tiên sinh nên nhà hàng chúng tôi nên miễn phí cho họ mới phải. Nhưng tối nay, những thứ họ gọi có giá khá cao, cho nên..."  

 

Giám đốc Vương ý muốn nói bữa ăn kia không thể miễn phí được.  

 

Nhưng Diệp Phong vừa nghe vậy đã mỉm cười.  

 

"Giám đốc Vương, không phải ban nãy tôi đã nói rồi sao?"  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận