“Được rồi, mấy người đàn bà ngậm miệng lại, còn không đủ mất mặt à?”, Thu Lạc tức giận quát tháo, dọa Vương Xảo Ngọc lập tức câm miệng.
Dù sao chuyện tối qua bọn họ cũng không thể trách người khác, chỉ có thể tự làm tự chịu.
Không nói tới việc chiếc xe đó là do Vương Xảo Ngọc đề nghị Thu Lạc lái, chỉ riêng việc tối qua gia đình họ lấy xe công ty tới hồ Vân Vụ hóng gió thì đã là vi phạm quy tắc của công ty rồi.
Còn tối qua Diệp Phong nói không sai, đúng là bọn họ không bỏ ra đồng nào để có được chiếc xe đó.
Vì vậy họ không thể trách Thu Mộc Trân và Diệp Phong được!
“Được rồi, bớt nói đi vài câu. Chuyện lần này coi như bài học. Con người ta nên tự lực cánh sinh, không có gì tốt đẹp từ trên trời rơi xuống đâu”.
“Bốn người mau về thay quần áo đi”.
“Đừng làm chậm trễ chuyện quan trọng trưa nay”.
“Tổng giám đốc Thẩm mời chúng ta dự tiệc là coi trọng nhà họ Thu. Chúng ta cũng không thể khinh suất, nên đến sớm chờ đợi”.
“Nhất là Văn Phi, là nhân vật chính buổi trưa nay, đừng để mất mặt”.
Ông cụ Thu lên tiếng, ngăn chặn cuộc cãi vã.
Thu Mộc Doanh nghe thấy mới nhớ ra hôm nay là ngày nhà họ Thẩm mời tiệc. Vương Xảo Ngọc và Thu Mộc Doanh đang xị mặt bỗng lập tức trở nên kiêu ngạo.
“Đúng vậy, Vương Phi, hôm nay con là nhân vật chính. Nếu không có con thì có lẽ cả đời này nhà họ Thu cũng không có vinh hạnh được ăn cơm với tổng giám đốc Thẩm.
Vương Xảo Ngọc nói thật to như sợ người ta không biết sự ngầu lòi của con rể bà ta.
Thu Mộc Doanh cũng nắm tay Sở Văn Phi, sà vào lòng chồng cô ta. Biểu cảm ân ái giống như đang khoe khoang chồng của mình vậy.
Cả nhà Thu Mộc Doanh nhanh chóng thay quần áo đi ra. Sở Văn Phi mặc vest trịnh trọng, tóc chải ngược bóng lộn, giày da sáng loáng. Còn Thu Mộc Doanh bên cạnh anh ta thì mặc một chiếc váy dài màu đỏ diễm lệ. Đôi giày cao gót để lộ vẻ quyến rũ. Cô ta khoác cánh tay Sở Văn Phi giống như một cô công chúa kiêu kỳ.
“Đúng là trai tài gái sắc!”
“Đúng là bộ mặt của nhà họ Thu!”
“Người không biết còn tưởng là cặp vợ chồng ngôi sao nào đi ngang qua đấy!”
Họ hàng nịnh hót, cảm thấy vô cùng khâm phục Sở Văn Phi.
“Văn Phi cũng thật giỏi giang, khiến tổng giám đốc Thẩm phải đích thân gửi thiệp mời, nhà họ Thu chúng ta cũng được thơm lây theo”.
Sắp mười giờ trưa, ông cụ Thu vì muốn để lại ấn tượng tốt nên đã dặn họ tới sớm hơn một chút. Vì vậy, mọi người cũng không làm chậm trễ, mười giờ là bắt đầu xuất phát.
Mọi người vốn không định đi theo vì dù sao Thẩm Cửu Ức cũng chỉ mời có hai vợ chồng Sở tiên sinh.
Nhưng Sở Văn Phi làm bộ nói không sao, mọi người cùng đi, tới khi đó anh ta nói một tiếng với tổng giám đốc Thẩm, thêm vài bộ chén đũa thôi, chuyện nhỏ.
…
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!