Tôi đang nghĩ là tên nhóc Tần Minh kia đã cố ý chia quyển sách này làm hai phần để khiến chúng ta phải khó xử. Chúng ta cứ làm theo cách giải quyết của Hoàng Thăng Cửu đi.”
Hai bên thỏa thuận với nhau xong thì buổi tiệc lại quay về trạng thái hòa hợp, êm đềm.
Lúc này Tần Minh cũng chẳng quan tâm gì đến mấy chuyện này nữa rồi, anh đang ngồi trên trực thăng đi về phía Tương Tây rồi.
Nhà họ Triệu, bây giờ Triệu Trinh đang ngồi dâng hương ở miếu thờ tổ tiên, bên cạnh ông ta là Phương Oanh - mẹ đẻ của Triệu Tụng Lễ, bà nội ruột của Tần Minh.
Phương Oánh chăm sóc bản thân rất tốt, nhìn qua còn có vẻ khá trẻ.
Bà kéo nhẹ Triệu Trinh, cảm thán: “Tôi còn tưởng rằng đến chết vẫn không thể vào được khu đại viện này của nhà họ Triệu chứ, cũng không nghĩ là mình có thể trở thành người phụ nữ của nhà họ Triệu, có thể thắp hương cho tổ tiên nhà họ Triệu”.
Triệu Trinh cười phá lên: “Mấy năm qua là phải chịu uất ức rồi. Nghe nói nhà các bà đã xuất hiện một thiên tài võ thuật, đang gây chuyện ở khắp phía Nam, còn đánh cả người nhà họ Lý nữa à?”.
Phương Oánh nói: “Đúng rồi, thằng nhóc Cửu Thông đó tính tình như vậy, có kìm chế lại cũng không nổi. Tôi đã gặp mấy lần rồi, cậu ta không xấu tính đầu”
“Ông hỏi chuyện này làm gì chứ? Bây giờ con tôi tôi còn chẳng quản nổi kia kìa. Mặc dù thằng nhóc Triệu Chính Ngôn kia tỉnh lại rồi nhưng bệnh của nó vẫn khiến người ta thấy tuyệt vọng, cuộc hôn nhân của nó với người nhà họ Hoàng cũng chấm dứt rồi, không biết sau này sẽ ra sao nữa.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!