Tần Minh hít một hơi sâu rồi nói: "Lâm Vũ Nhu, có một chuyện tôi nhất định phải nói rõ với cô.."
Anh còn chưa dứt lời thì Lâm Vũ Nhu đột nhiên nhào tới, cô ta ôm lấy Tần Minh, nói: "Tôi biết anh muốn nói gì. Ban nãy cô chủ nhà họ Mộc đến đây, anh đi đón cô ấy đúng không?"
Tần Minh không để tay lung tung, nói thẳng: "Vậy cô cũng nên biết chúng ta không có khả năng. Tôi thừa nhận, Tần Minh tối là thằng trai tồi. Nhưng tôi sẽ chịu trách nhiệm với đứa bé trong bụng cô và cả cuộc sống sau này của cô nữa, đây là những gì tôi có thể cho cô."
Dường như Lâm Vũ Nhu ý thức được điều gì, cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Tần Minh với vẻ say đắm, nói: "Tôi không cần những thứ này, tôi chỉ muốn ở bên anh nhiều hơn, dù là một lúc thôi cũng được."
Tần Minh còn muốn nói gì đó thì đột nhiên của phòng bị gõ vang.
Tần Minh hỏi: "Ai đó?"
Ngoài cửa vang lên tiếng của A Long: "Cậu chủ, Olmei và Liễu Lan tới rồi".
Tần Minh vô cùng bất ngờ, không ngờ họ lại tới nhanh như vậy.
Tần Minh quay đầu nhìn Lâm Vũ Nhu, cô ta lấy áo khoác cho anh, nói: "Anh làm gì thì làm đi, mẹ con chúng tôi có thể đợi anh"
Tần Minh cầm áo khoác quay người rời đi, dù trong lòng có nhiều điều muốn nói nhưng lúc này lại không nói nên lời.
"Lần đầu gặp gỡ, cô Liễu đúng là tuổi trẻ tài cao"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!