Tần Minh ăn sáng rồi đi học.
Tống Dĩnh gửi một tin nhắn, kể lại cho anh về những chuyện tối qua đã xảy ra ở nhà họ Tôn. Trước mắt, ba anh em nhà họ Tôn đang đi điều tra khắp nơi xem Tôn Chính Nghĩa đã đi đâu rồi, nhưng điều khiến cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên đó là họ lại không tìm được Tôn Chính Nghĩa.
Mà điều khiển Tần Minh cảm thấy ngạc nhiên hơn, đó là người của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ cũng không tìm được.
Tần Minh giật mình, con vạn xà này mạnh đến mức đẩy cơ à?
Mà Tần Minh cũng rất bất ngờ khi Tôn Thường Hi vẫn chưa đến gặp mình, anh thầm khen nhà họ Tôn cũng coi như có chút bản lĩnh, có thể tự giải quyết chuyện của mình.
Tân Minh ra lệnh cho Tống Dĩnh phái người đi tìm tiếp, nếu nhà họ Tôn tìm mãi không thấy thì cuối cùng kiểu gì họ cũng sẽ quay lại gặp vị “đại sư” là an đây.
Nếu như anh không thể phát huy được tác dụng của mình thì cái danh “đại sư” này sẽ chẳng có nghĩa lý gì nữa.
Học xong, Tần Minh định đi giao hàng.
Nhưng kết quả là anh vừa đi ra khỏi phòng học thì Mã Quốc Dân cùng lớp anh đã kéo vài cậu sinh viên nam khác đến, đứng vây quanh anh.
“Sao nào?”
Tần Minh thấy có chuyện chẳng lành, hỏi: “Muốn đánh nhau à?”
“Dạo này cậu có vẻ hung hăng quá đấy nhỉ Triệu Chính Ngôn”
Mã Quốc Dân hùng hổ nói:
“Cuối tuần trước, ở thị trấn Cổ Thủy, cậu đi theo Đường Xảo vào nhà vệ sinh, mặc dù vẫn chưa đạt được mục đích, nhưng chuyện này không thể bỏ qua như vậy được.
“Đúng, không thể để yên được.
Tần Minh nhẹ nhàng nói: “Vậy mấy cậu muốn thế nào? Báo cảnh sát hay là đánh nhau?”
Gần đây Tần Minh hay luyện võ, vậy nên anh cũng cảm thấy khá tự tin, nếu trước kia anh đánh nhau với bảy tám người cùng một lúc thì sẽ cảm thấy hơi quá sức, nhưng bây giờ thì chẳng có vấn đề gì cả.
Mã Quốc Dân chỉ vào ngực của Tần Minh, uy hiếp: “Đánh cái gì mà đánh? Tôi cảnh cáo cậu, đừng có lại gần Đường Xảo dù chỉ nửa bước, nếu không thì ông đây sẽ lột da cậu ra đấy!”
Tần Minh nở nụ cười khinh khỉnh, gạt tay anh ta ra rồi nói: “Chuyện này thì cậu yên tâm, cô gái của tôi xinh hơn Đường Xảo của cậu nhiều” “Ha ha ha..”
Những bạn học khác cười phá lên, không tin vào những gì anh nói.
“Mọi người nghe kìa, Triệu Chính Ngôn, đồ rác rưởi này nói là nó có bạn gái kìa.
“Ha ha ha, học đại học bốn năm rồi, còn chưa thấy cậu ta đi cùng với sinh viên nữ nào cả, trước kia tôi ở cùng ký túc xá với cậu ta, chỉ thấy ngày nào cậu ta cũng ngồi lý trong phòng xem phim hoạt hình Nhật Bản.
“Ha ha ha, đồ không biết xấu hổ, thằng rác rưởi này mà cũng tìm được bạn gái thì tôi vặn đầu xuống cho cậu ta ngồi luôn.”
“Ha ha ha, thẹn quá hóa giận rồi kìa”
Các sinh viên nam trong lớp không hề kiêng nể gì mà cười nhạo Tần Minh, không ai tin vào những gì anh vừa nói.
Tần Minh chỉ yên lặng từ đầu đến cuối, anh cũng chẳng muốn phản bác lại, không cần phải so đo với đám trẻ ranh này làm gì cả.
Bỗng nhiên, đằng sau đám người này vang lên tiếng nói rất chính nghĩa: “Mấy người cười cái gì thế? Tôi là bạn gái anh ấy đây”
Các sinh viên nam ở lớp Kinh Tế học lập tức ngừng cười, ở đâu ra cô gái muốn làm bạn gái của thằng rác rưởi này vậy? Mà nghe giọng cô ta lại còn rất êm tai nữa chứ.
Mọi người đồng loạt quay ra nhìn cửa ra vào, chỉ thấy có một cô gái thướt tha, duyên dáng đã đứng đó từ bao giờ.
Cô gái ấy mặc một chiếc áo phông ngắn tay sọc đỏ trắng, phần cổ áo và tay áo được may viền đen, những đường cắt may khéo léo để lộ ra phần xương quai xanh xinh đẹp.
Bên dưới cô mặc một chiếc quần đùi ngắn màu lam nhạt, để lộ đôi chân thon dài, đi đôi giày vải màu đỏ nhìn vừa đơn giản lại vừa hào phóng.
Gương mặt đáng yêu như búp bê của cô đã lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người ở đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!