Tôi chỉ là một cô gái mới có 14 tuổi … à không , nói chính xá hơn là một đứa trẻ con không hơn không kém , tính cách thì dở dở ương ương . Ở cái tuổi 14 này người ta thường gọi là ” tuổi nổi loạn ” (( đồng nghĩa với tuổi dậy thì )) . Hôm nay giờ về , tôi với Bảo Châu và Thanh Trúc _ hai nhỏ bạn thân của tôi cùng nhau nói chuyện vui vẻ ở cổng trường . Bỗng tôi thấy một chiếc xe Audi mui trần đen bóng đỗ xịch trước cổng . Vẫn cái tính nhiều chuyện , tôi đoán mò :
– Không biết lại cái ông nào ở phòng giáo dục mà giàu thế , mui trần hàng hiệu cơ đấy ! _ Bỗng một người thanh niên trẻ tuổi ( Chắc khoảng 17-18 tuổi thôi ) * đoán sai hết rùi , người ta mới có 16 mà ! * bước xuống xe .
Trông anh ta phải gọi là cực kì ” bảnh ” : khuôn mặt vuông vức , đầy đặn . Làn da ngăm bánh mật trông rất khỏe mạnh . Mái tóc hơi nâu đen như bị cháy nắng được bắt chéo sang một bên che đi nửa con mắt phải . Đôi mắt hẹp dài , hình như là màu hổ phách . Trông rất lạnh lùng . Sống mũi cao , miệng nhếch lên một đường cong hoàn hảo . Nhất là bên tai trái anh ta có một chiếc khuyên tai thập giá lấp lánh trong ánh nắng . ” Nhất định tên này là một công tử ăn chơi nào đó được chuyển đến trường này rồi ” _ Tôi lại đoán mò , tiếp tục quan sát người con trai trước mặt . Anh ta mắc bộ thể thao với tông màu đen và chiếc quân bò trông cũ và hơi rách ở đầu gối nhưng rất hợp với khuôn hình hoàn mĩ của anh ta . Cả người anh ta dường như toát ra một khí chất cao ngạo khiến người ta khó có thể với tới được .
– Thử vẫn may một chút không Nguyệt ? _ Bỗng Trúc cất tiếng hỏi kéo tôi xuống khỏi đám mây cao vút
– Trốn Trại ! Hôm nay mày lại phát bệnh gì thế ? _ Tôi hỏi Thanh Trúc . Sở dĩ tôi gọi nhỏ là trốn trại vì tên nhỏ có hai chữ T
– Không phải tao mà là mày đó . Có phải mày mê anh đằng kia không ( chỉ sang cái tên công tử vừa nãy ) ? . Tao thấy mày cũng F.A lâu quá rồi , cũng nên thử vận may một chút đi chứ ? _ Thanh Trúc vừa nói vừa khoa trương múa chân múa tay .
– Đúng đấy ! _ Bảo Châu hưởng ứng – Tao thấy ảnh cũng rất ” Đập choai ” nha !
– Hôm nay mày lại ” Bị Chập ” phải không ? _ Tôi hỏi Bảo Châu – Mà tình trạng F.A đâu phải một mình tao , thích thì chúng mày tự đi mà thử , tao đây không rảnh .
– Tất nhiên rùi , Ngu Ngốc nhà ta có bao giờ rảnh đâu , thời gian dành hết cho tiểu thuyết hết rùi còn gì . _ Thanh Trúc châm chọc tôi . Sở dĩ nó gọi tôi là ngu ngốc vì tên tôi có hai chữ N . Và đặc biệt , tôi có sở thích rất kì lạ : đọc truyện tiểu thuyết . Tôi đọc truyện tiểu thuyết vì một phần tôi muốn kích thích trí não mình , để cho trí tưởng tượng bay cao , bay xa và bay mãi , một phần vì tôi muốn học tập văn trong đó .
– Mày thôi đi , tao ghét nhất người ta gọi tao là ” ngu ngốc ” đó ! _ Tôi gắt lên
– NN nhà ta giận rùi kìa , tao cũng đâu có muốn gọi mày bằng cái tên khó nghe đó , nhưng mày nói trước chứ bộ _ Bảo Châu dỗ dành tôi .
– Thôi , về nhà đi , ở đây lâu quá rùi đấy ! _ Trúc nhìn đồng hồ rồi nói . Thế là chúng tôi chia tay nhau rồi nhà ai người đấy về .
[ Còn Kỳ thì đang dáo diết đi tìm cái phòng hội trường để mà hỏi hiệu trưởng xem lớp cô ở đâu . Anh chưa từng gặp cô nhưng đã nghe tên cô . Anh không hiểu sao cha anh nằng nặc bắt anh phải đính hôn với một cô gái bình thường như thế . Nhưng do sự đe dọa của ba rằng sẽ thu tịch toàn bộ tài sản của anh nếu anh không nghe lời , vì thế anh đành ngậm bổ hòn làm ngọt mà hôm nay theo cha đến nhà vợ tương lai để gặp mặt . Lúc đến nghe nói cô còn chưa về , anh lại bị cha một lần nữa đe dọa ép phải đến đón cô . Anh thực tình không muốn cưới ở cái tuổi thanh xuân tươi đẹp này , nghĩ đến bị một cô vợ già quản thúc suốt ngày , cuộc sống sau này anh sống sao nổi . Nhưng nghĩ đến cái lợi trước mắt , anh đành tuân theo . Anh đi đến trường thì được biết cô đã về rồi , anh lại ảo não lái xe ra về , than cho số phận mình sao mà khổ đến thế ! ]
Tôi tung tăng bước vào nhà , đột nhiên thấy có rất nhiều người ở phòng khách đang nói chuyện rất vui vẻ với ba tôi , theo phép lịch sự tôi chào từng người , ông khách gật đầu chào lại tôi . Bà khách kéo tôi vào xem xét khiến tôi không hiểu gì hết . Ba tôi giới thiệu
– Đây là bác Ngọc và bác Thành , hai bác là bạn của bố ngày xưa , hôm nay đến nhà ta chơi .
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
– Đúng vậy , con dâu của ta trông rất dễ thương , không hổ danh là con gái của anh Hùng đây ! _ Bác Ngọc vui vẻ nói . Nhưng tôi không để ý đến lời bác ấy , tôi chỉ để ý đến hai chữ ” con dâu ” thôi . Không phải chứ , mấy vị lão phụ huynh này không phải lại thích gán ghép lung tung đó chứ ?
Bỗng ở ngoài sân có tiếng xe ô tô , tôi chạy ra : là chiếc Audi mui trần vừa nãy . Tôi há hốc ” ba tôi quen người giàu có như vậy từ bao giờ ? ” Thực ra nói gia đình tôi giàu cũng không đúng mà cũng chẳng sai , gia đình tôi thuộc diện khá giả , ở nhà làm nghề tự do , tiền cũng đủ ăn qua ngày . Tôi thật không ngờ ba lại có mối quan hệ rộng đến như vậy . Người thanh niên kia vào chào ba tôi
– Là anh ? _ Tôi ngạc nhiên hỏi
– Hai đứa vào đây . Đây là con gái chú Lâm Như Nguyệt ( chỉ vào tôi ) , còn đây là Vũ Thiên Kỳ , con trai của hai bác Ngọc và Thành , cũng chính là chồng tương lai của con . _ Ba tôi giới thiệu
– Cái gì ? Chồng … chồng tương lai … ? _ Tôi ngạc nhiên không nói thành lời .
– Đúng vậy ! Anh xem kìa ( quay qua ba tôi ) , nó xúc động không nói thành lời rồi . _ Bác Ngọc nói . Hình như bác ấy hiểu sai biểu hiện của tôi rồi thì phải
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!