Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Gia Trúng Tiếng Sét Ái Tình

Mấy ngày qua , tôi ngồi trong lớp mà cứ ngẩn ngơ ngơ ngẩn hoài , đầu óc lúc nào cũng lên tận chín tầng mây , tâm hồn vi vu theo làn gió . Tôi đang nghĩ đến Tuấn , không biết giờ này hắn sao rồi ? Tôi đang rất muốn bay ra khỏi đây để chạy đến bên Tuấn . Nhưng tôi hiểu một sự thật tàn khốc rằng tôi với Tuấn không thể làm lại như lúc ban đầu được nữa rồi . Tôi là người của thực tế , vì vậy cho dù có phải chấp nhận sự thật tàn khốc đi chăng nữa tôi cũng sẽ không để mình rơi vào ảo tưởng viển vông , mơ mộng hão huyền mà đánh mất chính mình . Mỗi lần cso thời gian rảnh tôi đều chạy tới gốc ” cây Tình Nhân ” để ôn lại chuyện cũ . Tôi biết chuyện này sẽ làm cho mình càng đau khổ thêm nhưng biết làm sao được , cho dù tôi muốn tự nhăn cản chính bản thân mình nhưng bước chân cứ vô thức mà đi đến đó . Nếu muốn ngăn cản mình không đến đó nữa thì tôi phải tìm nhiều công việc để làm cho mình thật bận rộn để tạm thời quên đi chuyện tình cảm . Buổi tối , tôi thường trằn trọng suy nghĩ về chuyện của Tuấn , nói thực tôi còn rất yêu cậu ấy nhưng vẫn nên giải thoát cho cả hai và cho cậu ấy được hạnh phúc , tôi chấp nhận ra đi . Hôm nay là ngày chủ nhật đẹp trời , tôi ra gốc ” cây Tình Nhân ” ngồi buồn . Tôi đã đưa ra một quyết định quan trọng cho mình , đó là phải cố gắng quên Tuấn , tự hứa với bản thân ” đây sẽ là lần cuối cùng tôi ôn lại kỷ niệm , tôi không muốn cứ mãi vùi mình trong kí ức của quá khứ ” . Quá khứ thì vẫn là quá khứ , nó đã qua đi rồi sẽ không cứu vãn lại được , chỉ trách lúc đó mình ngu ngốc thôi , nhưng tôi là thân bất do kỉ (*) mà . Đây là lần cuối cùng , chắc chắn sẽ là lần cuối cùng để tôi nhớ về Tuấn , rồi tôi nhất định sẽ quên . Lần cuối cùng để tôi có thể buông tay và chôn chặt nó vào sâu trong nỗi nhớ . [ Cũng ở chỗ này , một góc khuất khác , người con trai đó ( Tuấn ) cũng đang ngồi buồn mà nhớ thương cô . Quả thật nơi đây chôn giấu rất nhiều kỷ niệm đẹp của bọn họ khiến Tuấn không thể ngừng nhớ nhung . Thời gian sắp tới , cậu thực phải đối mặt với sự khó khăn của mình trong tình cảm , cậu phải quên cô ]

Thế là trong cả một tuần tự kỉ , tôi cuối cùng cũng nguôi ngoai và buông xuôi được . Chuyện trước mắt bây giờ là giải quyết chuyện đính hôn . Nhưng trước hết tôi muốn đi thăm mấy kẻ bị nhốt trong nhà lao ở bang Thiên Điểu . Tôi vào trong , , người đứng canh chặn tôi , tôi nói vài câu vào tai hắn rồi tiếp tục đi vào , trực tiếp đem người thả đi . Trước khi tha đi , tôi đã hẹn với bang chủ Hắc Điểu bên đó tuần sau ra gặp mặt rồi lén dẫn lũ người của tên Huy trốn đi . Lúc tôi trở về , thấy Kỳ nhàn nhã ngồi trên ghế bắt chân chữ ngũ , bộ dạng lười biếng , hỏi :

– Tại sao em làm như vậy ? _ Hiển nhiên hắn đã biết từ trước rồi

– Thích mà ! Điệu hổ li sơn sẽ giúp chúng ta thu mẻ cá lớn !

– Tiểu yêu nghiệt ! _ Kỳ cười cười cưng nựng tôi

– Khi nào tổ chức lại đám cưới ? _ Tôi vào luôn vấn đề chính

– Sao chưa gì em đã vội như vậy ? Có phải sớm muốn trở thành cô dâu đi ! _ Kỳ cười cợt

– Bớt giỡn đi ! Anh có thể kí vào bản Hợp đồng này không ? _ Tôi giơ tờ hợp đồng mà tôi đã sớm nghĩ đến và soạn thảo . Kỳ cầm lên , nhíu mày – Hợp đồng hôn nhân ! Cái này dùng để làm gì ?

– Anh không cần biết , có kí không ? Nếu không kí tôi sẽ không cưới ! _ Tôi đe dọa

– Được ! Được ! Anh kí ! _ Kỳ vui vẻ kí vào hợp đồng

[ Cơ hội tốt cô chủ động muốn kết hôn như vậy , tại sao anh không đáp ứng chứ ? Chỉ là một bản hợp đồng hôn nhân vô dụng trên giấy thôi mà , nếu không thích anh cũng có thể hủy bỏ nó , lo gì ? Mà cô cũng là ghê thật nha , để xem cô viết những gì ? Thứ nhất : sau khi cưới tuyệt đối không được động vào người cô . Thứ hai : sẽ không xen vào cuộc sống tự do của nhau . Thứ ba : phải tôn trọng lẫn nhau , không được chửi và đánh người . Thứ tư : nếu một trong hai người tìm được người mà mình thích , người kia phải đồng ý kí vào bản ly hôn để giải thoát cho cả hai . Thứ năm : Nếu vi phạm những điều trên , ly hôn ngay lập tức . Không ngờ cô nghĩ chu toàn như vậy , cái bản Hợp đồng này phần nào cũng bất lợi cho anh ]

– Anh thấy điều thứ nhất hình như hơi lỗ vốn thì phải

– Sao ? _ Tôi hỏi

– Nếu như không động vào người em cũng được , nhưng anh thì sao ? Nó đắt lắm đó , không phải muốn đụng là có thể đụng được đâu !

– Tôi không cần biết , anh đọc lại cho tôi nghe ! _ Sau khi Kỳ đọc xong , tôi giằng lấy – Trả đây ! ( cắt vào trong người )

Chủ nhật tuần sau , tôi theo như lời hẹn tới gặp bang chủ Hắc Điểu . Lúc gặp mặt , tôi vui vẻ giới thiệu :

– Xin chào ! Tôi là Lâm Như Nguyệt , người đã bị mấy anh bắt hôm trước . Anh tên gì ?

– Hạo Thiên ! _ Một chữ ngắn gọn nhưng lạnh lùng .

Tôi thấy hắn từ trên xuống dưới đều mặc bộ đồ màu đen kín mít , đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai cũng màu đen nốt , che đi toàn bộ khuôn mặt hắn nhưng không mất đi vẻ quyến rũ . Đúng là cái tên bang Hắc Điểu , ngồi gần hắn cũng thấy ám ảnh toàn Hắc khí . Cho dù tôi thích màu đen đi chăng nữa thì cũng chả thích người ngồi cạnh tôi đen từ đầu đến chân , nó làm cho tôi cảm thấy ngạt thở vì căng thẳng . Vì thế , chẳng kịp suy nghĩ , tôi nhảy lên giật mũ lưỡi trai của Thiên ra . Do hắn quá cao , tôi phải dùng rất nhiều sức mới với lên được . Khi chiếc mũ bị đoạt đi , một gương mặt đẹp trai ngoài sức tưởng tượng của tôi khiến tôi ngây ra trong phút chốc , tại lần trước ở chỗ hắn quá mờ ảo khiến tôi không nhìn kĩ được mặt hắn , bây giờ được chiêm ngưỡng , đúng là không thể ta . Hắn giận dữ gầm lên :

– Cô làm cái gì vậy ? Trả đây !

– Tôi rất thích cái mũ này , anh không phải nhỏ mọn tới mức đòi lại chứ ? _ Tôi giật mình kịp thời hoàn hồn , nói – Mà tôi không thích người nói chuyện với tôi cứ dội cái mũ sụp sụp như vậy đâu . Anh có xì – căng – đan gì sao mà phải giấu mặt chứ ? _ Tôi có chút tò mò . Thiên nhíu mày , trên trán đã có vài nếp gấp :

– Cô thử nói tại sao hôm ấy lại gài bẫy chúng tôi , cô quả thật không muốn sống nữa hả ?

– Tôi không làm vậy hắn giết tôi lâu rồi . Tôi không cần mạng sống mà hôm nay đến đây gặp anh , anh nghĩ có phải quá vô lí hay không ? Dù sao tôi cũng thả hắn đi rồi , cũng không nợ mấy người cái gì cả . Giờ có gì cần nói thì nói đi ! _ Tôi vào thẳng vấn đề

(*) thân bất do kỉ : bản thân không thể tự mình làm chủ

@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

 

– Cô cần phải biết sao ? _ Thiên khinh bỉ nhìn tôi

– Tôi không cần biết cũng được . Nhưng tôi e rằng nếu không nhờ tôi anh cũng không gặp được hắn đâu ! _ tôi đe dọa , kì thật cũng hơi sợ khi đối mặt với Thiên

– Được ! Tôi muốn đấu với hắn vài hiệp , cô có thể giúp sao ? Tôi biết hắn rất ghét kẻ phản bội , có khi bây giờ hắn nghi ngờ cô rồi cũng không chừng , hắn là một con sói lão luyện trên thương trường đó !

– Khá khen anh cũng hiểu nhiều về hắn quá nhỉ ? Nhưng đâu có hiểu hắn bằng tôi ! Yên tâm đi , cho tôi thời gian thi đấu , tôi nhất định sẽ hẹn hắn ! _ Tôi hứa

– 8 giờ tối chủ nhật tuần sau tại Vân Thiên Club ( cái này được viết tắt là VTC đó ạ ! ) Lời cô tin được không ? _ Thiên nhíu mày , không cam lòng nói ra thời gian cùng địa điểm rồi cầm tách cafe lên uống

– Yên tâm đi ! Tôi đi trước đây , ở lại hưởng thụ chút cuộc sống vui vẻ đi nhé ! Bye ! _ Tôi nhanh chân chuồn lẹ không lát hắn mà phát hiện tôi giở trò với hắn thì tôi sẽ chết chắc .

[ Thiên nhìn cô cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây nhưng lại không thể phát hiện có cái gì đó bất thường . Lúc về tới nhà , hắn bỗng cảm thấy rất khó chịu : nóng , chỉ muốn lột hết ra . Bây giờ hắn mới phát hiện cô dám giở trò bỏ thuốc kích thích vào cốc cafe hắn uống . Nhưng hắn không sao lí giải được tại sao cô lại có thứ thuốc cấm đó . Vì muốn ” dập lửa ” hắn phải đến bar tìm ” gái ” , đúng là ” hồng nhan họa thủy ” (*) . Đây cô mới chỉ là một đứa con gái mới có 14 tuổi mà đã biết nhiều như vậy , không biết lớn lên sẽ còn gây ra mối hiểm họa gì nữa đây . Đây là lần đầu tiên hắn nhận ra trẻ con không thể xem thường ] . Vừa lúc Thiên mới vào quán , tôi thấy hắn gọi cafe nên nhân lúc cô bê cafe không để ý , tôi đã lén bỏ ít thuốc kích thích vào đồ uống của hắn , múc đích chỉ để trả thù cho việc hắn dám bắt cóc và uy hiếp tôi . Chắc bây giờ hắn đang vui vẻ bên ẻm nào đó rồi . Đừng khó hiểu tại sao tôi lại biết nhiều như vậy , tôi đủ lớn để tiếp thu những thứ đó . Còn bây giờ , tôi phải thực hiện lời hứa của mình với Thiên rồi .

– Kỳ ! Chủ nhật tuần sau có người hẹn anh đó ! Định đi không ? _ Tôi hỏi thẳng

– Ai ? _ Kỳ hỏi , tôi không vòng vo tam quốc nữa , nói luôn – Thiên : bang chủ Hắc Điểu

– Sao em lại quen hắn ? _ Kỳ nhíu mày nhìn tôi . Tôi đến bó tay với tên này , tôi mới vừa bị bắt cóc bởi hắn , làm sao lại không biết hắn cơ chứ , tôi trả lời – Anh quên là hắn bắt cóc em hay sao ?

– Ờ ! Cũng được , anh đang muốn tính sổ với hắn đây ! Ở đâu ? Mấy giờ ?

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận