Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Soái, Vợ Anh Bỏ Trốn Rồi

Đồng Đồng Tâm cũng rất ngạc nhiên.

Becgie Đức thấy Đồng Đồng Tâm không nhúc nhích, nên lăn một vòng dưới sàn, rồi lại há miệng lè lưỡi màu hồng ra với cô.

Đồng Đồng Tâm sửng sốt một lát, giờ mới hiểu rõ nên vươn tay ra, đặt lên đầu becgie Đức Yaza thăm dò, rồi nhẹ nhàng vuốt ve.

Lúc này, mọi người đều nhìn đến mức trợn mắt há mồm.

“Yaza, tên của em rất hay! Chào Yaza! Chị là Đồng Tâm, chúng ta là bạn tốt của nhau.” Cuối cùng Đồng Đồng Tâm cũng thả lỏng tinh thần, vươn tây nâng mặt Yaza lên, rồi dịu dàng hôn lên mi tâm của nó.

Yaza rất ngoan ngoãn để mặc Đồng Đồng Tâm điều khiển, dù trên tay cô có mùi nước sốt thịt, nhưng nó không hề liếm tay cô.

“Đồng Tâm? Cô thật sự là Đồng Tâm à?” Một giọng nữ mềm mại bỗng vang lên từ phía cửa.

Đồng Đồng Tâm nhìn qua đó, chỉ thấy một cô gái mặc đồ học sinh đang đi vào cửa.

“Nhã San?!” Đồng Đồng Tâm sửng sốt.

Quý Nhã San đi tới, lúc quỳ xuống, một tay cô ta vỗ đầu becgie Đức Yaza, một tay tháo mặt nạ lông trắng trên mặt Đồng Đồng Tâm xuống.

“Đúng là cô rồi!” Quý Nhã San ngạc nhiên.

Cô vừa đi tới cửa trước, thì nghe thấy tiếng có ai đó đang nói chuyện Yaza.

Lúc nghe thấy cô ấy nói “Chị là Đồng Tâm”, cô vẫn còn nghe ngờ có phải mình nghe lầm rồi không.

“Sao cô lại ở đây?” Hai người gần như đồng thanh.

Cùng lúc đó, khi Thập Gia nhìn thấy mặt Đồng Đồng Tâm cũng nhất thời trợn tròn mắt.

“Mặt cô làm sao vậy? Ai đánh cô?” Quý Nhã San thấy mặt Đồng Đồng sưng đỏ lên, thì hơi đau lòng sờ mặt cô ấy.

Đồng Đồng Tâm chỉ có thể gượng cười.

Cô tát người ta một cái, người ta tát lại hai cái, thì cô có thể nói gì được?

Quý Nhã San đảo mắt, gần như hiểu rõ chuyện gì đó, nên đứng dậy từ trước mặt Đồng Đồng Tâm đi tới chỗ Thập Gia.

Lúc Đồng Đồng Tâm đang tò mò tại sao Quý Nhã San lại xuất hiện ở đây, thì cô ta bỗng ngồi lên đùi Thập Gia, rồi hai tay vòng qua cổ, giọng nói mềm mại nũng nịu: “Thập, Đồng Tâm là bạn thân em, sao anh có thể sai người đánh cô ấy?”

“Chẳng phải em nói, em chưa từng kết bạn à?” Thập Gia thu hồi tầm mắt nhìn Đồng Đồng Tâm, rồi vươn tay ôm eo Quý Nhã San, kéo cô vào lòng mình.

“Đó là vì không ai chịu làm bạn với em, còn Đồng Tâm thì đồng ý.” Quý Nhã San tinh nghịch chớp mắt.

Mắt Thập Gia hơi u ám.

Quý Nhã San vội hôn lên mặt Thập Gia, tiếp tục dùng giọng nói mềm mại nũng nịu: “Thập, anh tha cho Đồng Tâm đi, được không? Và bạn cô ấy nữa, Đồng Tâm là bạn em, nên bạn cô ấy cũng là bạn em. Nếu Đồng Tâm bị thương, em sẽ đau lòng, nếu bạn cô ấy bị thương, cô ấy sẽ đau lòng, mà cô ấy đau lòng thì em cũng không vui.”

Quý Nhã San vừa dứt lời, Đồng Đồng Tâm nhất thời không dám tin nhìn Quý Nhã San.

Thập Gia vẫn im lặng, chỉ nhấc tay lên.

Vệ sĩ dắt chó đó lại dắt becgie Đức Yaza vào phòng trong.

Quý Nhã San thấy thế thì thừa cơ nói tiếp: “Anh xem, ngay cả Yaza bình thường không bao giờ tiếp xúc với người lạ, cũng thích Đồng Tâm như vậy. Nếu Thập vẫn không tha cho cô ấy, e rằng Yaza cũng sẽ không vui.”

“Hôm nay không phải cuối tuần.” Thập Gia hỏi một đằng trả lời một nẻo.

Tất nhiên Quý Nhã San biết ẩn ý trong câu nói của anh ta.

Không sai, chỉ có cuối tuần anh mới cho cô ở bên anh.

Giờ cô bỗng xuất hiện ở đây, hơn nữa còn muộn như vậy, rõ ràng cô được người khác nhờ vả, gọi tới đây.

Tất nhiên Quý Nhã San sẽ không bán đứng người gọi cô tới đây, thế là cô càng thân mật ôm cổ Thập Gia, khẽ chôn đầu lên vai anh, mỉm cười, dịu dàng làm nũng: “Em nhớ anh đến mức không ngủ được, nên tới đây thử vận may, xem thử anh có ở đây không?”

“Được!” Thập Gia lạnh lùng đáp, nhéo mạnh vào eo Quý Nhã San: “Nhìn dáng vẻ của em, đã bị người khác nuôi mập lên rồi, em nên vận động giảm béo thôi. Tối nay em hãy qua đêm ở đây với anh đi.”

Sắc mặt Quý Nhã San nhất thời cứng đờ, nụ cười dần dập biến mất.

Đồng Đồng Tâm vẫn chưa hiểu đang xảy ra chuyện gì, đã bị vệ sĩ của Thập Gia kéo ra ngoài cửa cùng Thu Dung.

Mấy vệ sĩ đều đứng canh ngoài cửa, trong phòng chỉ còn lại Quý Nhã San, Thập Gia và becgie Đức Yaza.

Đồng Đồng Tâm bỗng cảm thấy đau lòng.

Lúc nãy...

Nếu cô không nhìn lầm...

Nhã San không muốn qua đêm ở đây đúng không?

Đồng Đồng Tâm cúi đầu, muốn khóc nhưng khóc không ra nước mắt.

Lúc nãy bị tát hai cái đau như thế, vậy mà cô chẳng hề muốn khóc, nhưng lúc nãy, khi nhìn thấy ánh mắt không tình nguyện của Quý Nhã San, tim cô bỗng đau nhói.

Giờ Thu Dung cũng đã tỉnh lại, thấy Đồng Đồng Tâm đang dìu mình, thì vội kéo tay cô ấy, quan sát kỹ lưỡng: “Lục An, tay cô, tay cô...”


“Tay tôi không sao.” Đồng Đồng Tâm trầm giọng đáp.

Lúc này Thu Dung mới nhìn lên mặt Đồng Đồng Tâm, trong lòng bỗng sửng sốt.

Giống!

Khuôn mặt này...

Khá giống với Anh Ninh.

Cô biết, nếu Thập Gia nhìn thấy khuôn mặt này của Lục An, chắc chắn sẽ tha cho cô ấy.

Đồng Đồng Tâm thấy Thu Dung nhìn chằm chằm mình, thì vô thức ngẩng đầu, sờ mặt mình hỏi: “Có phải mặt tôi bị đánh sưng lên rồi không?”

“Tôi xin lỗi!” Thu Dung gập người 90 độ, xin lỗi Đồng Đồng Tâm lần nữa.

Đồng Đồng Tâm vội đỡ Thu Dung đứng dậy, trong lòng luôn cảm thấy chuyện này là do cô.

Nếu cô không nhận lầm người, không tát Thập Gia, có lẽ sẽ không...

Hơn nữa, cô cũng sẽ không hại Nhã San...

Lúc Đồng Đồng Tâm lại nghĩ đến Quý Nhã San, thì xoay người định gõ cửa, nhưng bị hai vệ sĩ đứng trước cửa ngăn cản.

Cô ấy xem cô là bạn, nhưng cô lại chẳng giúp được gì cho cô ấy.

Thu Dung thấy Đồng Đồng Tâm vẫn muốn “trêu chọc” Thập Gia, thì đi tới ngăn cản ngay, rồi kéo cô ấy tới cửa thang máy.

“Lục An, cô đừng đi trêu chọc Thập Gia nữa. Anh ta thật sự không phải người chúng ta có thể chọc được đâu.” Thu Dung vội nắm tay Đồng Đồng Tâm, vừa kéo cô ấy rời đi cùng mình, vừa khẽ khuyên nhỉ.

Thật ra, lúc nãy cô chỉ giả vờ bị dọa sợ rồi ngất xỉu thôi.

Vì cô sợ tình huống như vậy, thậm chí còn không dám đối mặt.

Ngộ nhỡ tay Lục An bị becgie Đức Yaza cắn đến mức máu thịt be bét, rồi cô sẽ nói mình không biết chuyện gì cả, hoặc giả điên giả khùng để lừa gạt.

Miễn sao bản thân cô có thể sống tiếp, còn những thứ khác không quan trọng.

Nhấn Mở Bình Luận