Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Soái, Vợ Anh Bỏ Trốn Rồi

Điền Trung Quân của mấy ngày gần đây, với Điền Trung Quân trước kia cho cô cảm giác như hai người khác nhau vậy.

Cô không hiểu vì sao Điền Trung Quân lại như biến thành người khác vậy.

Trong lòng Đồng Đồng Tâm ấm ức, bất lực muốn khóc, nhưng lại không khóc được.

Ở một bên khác, Điền Duy Hoàng ăn một bạt tai của "Tô Minh Tuyết" sau khi tỉnh táo lại thì càng không biết mình phải đối mặt với "Tô Minh Tuyết" như thế nào.

Anh ngồi sững sờ trong xe, ngẫm nghĩ hồi lâu.

Trong xe mặc dù vẫn tràn ngập mùi nước hoa khơi gợi lên ham muốn của người ta kia nhưng thứ anh nhớ nhung chính là mùi thơm tự nhiên trên cơ thể của "Tô Minh Tuyết".

Điền Duy Hoàng không biết mình ngồi trong xe bao lâu, chỉ biết khi quản gia Lưu đột nhiên gọi điện thoại tới, anh mới tỉnh táo lại khỏi cơn mê.

"Cậu cả, mợ cả vừa mới từ Hàn Quốc về, nghe thấy đêm nay cậu muốn gặp, cô ấy lại mua vé máy bay đi đến Hàn Quốc nữa rồi." Quản gia Lưu bẩm báo chi tiết.

"Tô Minh Tuyết" mới từ Hàn Quốc về, bây giờ lại vội vã muốn đi.

Xem ra nhất định là do hành động vừa rồi của anh đã hoàn toàn chọc giận cô.

Cô là kiếm cơ muốn trốn tránh anh!

"Vậy thì để cho cô ấy đi!" Điền Duy Hoàng cười khổ.

Vừa rồi anh cũng không ngờ mình lại giống như một con thú dữ, muốn phát tiết dục vọng theo bản năng trên người cô.

Là do anh quá thô bạo với cô!

Điền Duy Hoàng hối hận hồi lâu, hoàn toàn không ý thức được nước hoa kia có vấn đề!

Mà bên này, Quý Tư Nghiên đã biết rõ Điền Trung Quân có vợ rồi mà vẫn không kiêng dè gì quấn lấy anh.

"Trung Quân, em cần anh. Đời này em sẽ không đi tìm người đàn ông nào khác. Cho dù anh đã kết hôn rồi, em cũng không quan tâm." Quý Tư Nghiên lộ mặt, nói với Điền Trung Quân những lời này.

Bữa tối, Điền Trung Quân ăn ở trong nhà của Quý Tư Nghiên.

Quý Tư Nghiên không cẩn thận đổ nước canh lên quần áo, sau đó đứng dậy đi vào trong phòng thay đồ. Nhưng mà, sau khi đi ra, trên người cô ta lại mặc một bộ váy ngủ hai dây vừa mỏng vừa như xuyên thấu được.

Điền Trung Quân nhìn Quý Tư Nghiên, trái cổ không tự chủ được di chuyển.

Quý Tư Nghiên vuốt mái tóc dài ra sau vành tai, dáng vẻ xinh đẹp đi tới chỗ Điền Trung Quân.

"Trung Quân, còn nhớ rõ... lần đầu của hai chúng ta không?" Quý Tư Nghiên dịu dàng hỏi.

Cô ta đi tới trước mặt anh, kéo tay anh mò vào dưới áo mình.

Cả người Điền Trung Quân khẽ giật mình, một câu dẫn ra tất cả hồi ức của anh.

Lần đầu tiên...

Lần đầu tiên của anh và Quý Tư Nghiên...

Là vào mùa hè ấy sau khi tốt nghiệp cấp ba, trong khách sạn nào đó gần nhà Quý Tư Nghiên.

Cũng có vài điểm giống với cảnh tượng bây giờ.

Lần đầu tiên...

Là cô ấy chủ động...

Quý Tư Nghiên năm đó cũng giống như bây giờ, mặc chiếc váy ngủ gợi cảm mỏng tang, bước từng bước ra khỏi phòng tắm.

Có điều năm đó Quý Tư Nghiên mười tám tuổi, trên mặt không có trang điểm gì, tinh khiết như một tờ giấy trắng.

Mà anh của năm mười tám tuổi, vào ngày đó, một lần kia anh chỉ hôn nhẹ cô ấy, vuốt ve cô ấy, cũng không làm chuyện gì vượt biên với cô ấy.

Cô ấy, Quý Tư Nghiên, có thể coi là bài học vỡ lòng "làm người lớn" của anh.

Một lần kia, lần đầu tiên anh hiểu được, thì ra cơ thể của một cô gái lại có thể mềm mại và đẹp đẽ như vậy.

Quý Tư Nghiên vừa giúp Điền Trung Quân nhớ lại quá khứ, vừa kéo tay anh đặt trên người mình.

"Anh nói... em rất đẹp..."

Cô ta nhẹ nhàng nói tiếp.

Tầm mắt của Điền Trung Quân hơi rũ xuống.

"Hôn em đi Trung Quân..."

Quý Tư Nghiên dạng chân ngồi lên đùi Điền Trung Quân, một tay ôm lấy gương mặt Điền Trung Quân.

Mùi thơm trên người cô ta dễ chịu, dáng vẻ xinh đẹp, giống như bông hồng đỏ ướt át, quyến rũ.

Điền Trung Quân im lặng không nói.

Quý Tư Nghiên lại kéo tay anh, nhìn anh chăm chú, chờ mong anh đáp lại.

"Tít tít..."

Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi quần Điền Trung Quân vang lên.

Anh cầm điện thoại lên tay, nhìn thoáng qua cái tên trên màn hình thì không khỏi nhíu mày, sau đó mới nghe điện thoại.

"À... Trung Quân... em... em..." Trong ống nghe truyền đến âm thanh yếu ớt của Đồng Đồng Tâm.

Lông mày của Điền Trung Quân càng nhíu chặt hơn: "Ừm?"

"Em... em đến ngày... bụng, bụng... đau quá..." Bên này, Đồng Đồng Tâm ôm bụng ngã xuống cửa phòng vệ sinh. Kỳ kinh của cô tới rồi, hơn nữa còn bị đau bụng kinh.

Cô không tìm thấy thuốc trong nhà, nói chính xác là cô chưa từng mua thuốc cho bản thân.

"Bà dì" đột nhiên đến thăm, dẫn theo bạn là đau bụng kinh, nhưng mà lúc này cô thật sự không có cách nào.

Đồng Đồng Tâm thật không muốn làm phiền Điền Trung Quân, nhưng bây giờ cô thật không có cách nào.

"Em đợi chút, anh sẽ về ngay."

Điền Trung Quân cúp máy xong thì lập tức đứng dậy.

Quý Tư Nghiên kéo cánh tay Điền Trung Quân lại, điềm đạm đáng yêu nhìn Điền Trung Quân.

Điền Trung Quân an ủi xoa đầu Quý Tư Nghiên, dịu dàng nói: "Tư Nghiên, trước khi chưa ly hôn với Đồng Tâm, anh sẽ không làm chuyện đó với em."

Anh nói xong thì cầm chìa khóa xe rời khỏi nhà Quý Tư Nghiên.

Quý Tư Nghiên không khỏi cắn môi dưới, tức giận giậm chân một cái.

Thì ra người phụ nữ kia tên là "Đồng Tâm", chính là người mà Trung Quân đã gọi lúc nằm mơ nói mớ.

Điền Trung Quân lái xe thẳng về nhà, gần như phi rất nhanh. Anh mua thuốc ở tiệm thuốc gần nhà, sau đó vội vã về.

"Đồng Tâm? Đồng Tâm?"

Điền Trung Quân bật đèn lên, hô vài tiếng, mới phát hiện Đồng Đồng Tâm ngã ở cửa phòng vệ sinh.

Anh vội vàng đi tới, bế cô từ dưới đất đặt lên giường.

Sau đó, anh đi pha thuốc cho cô.

Sắc mặt Đồng Đồng Tâm trắng bệch, gần như sắp lả đi.

Điền Trung Quân pha thuốc xong thì bước vào phòng ngủ, sau đó đỡ Đồng Đồng Tâm dậy, để cô dựa vào trong lòng mình, mớm thuốc cho cô.

Sau khi Đồng Đồng Tâm uống thuốc xong, vô lực dựa vào trong lòng Điền Trung Quân, lập tức cười vui mừng.

"Cảm ơn anh..."

"Đồ ngốc, chúng ta là vợ chồng, cần gì nói lời cảm ơn với anh." Điền Trung Quân dịu dàng nói.

Khóe miệng Đồng Đồng Tâm khẽ nhếch.

Sau đó Điền Trung Quân đỡ Đồng Đồng Tâm nằm xuống, đắp chăn cho cô.

Khi anh chuẩn bị đứng dậy, Đồng Đồng Tâm đột nhiên tóm lấy cô tay anh, nói: "Đừng đi..."

Điền Trung Quân cười một tiếng: "Anh không đi. Anh đi tắm đã, sau đó ngủ với em."

Lúc nghe được câu nói này của anh, trái tim Đồng Đồng Tâm đập thình thịch một chút.

Nhưng mà cô như ngửi thấy một mùi nước hoa quen thuộc trên người anh.

Cái mùi này...

Đúng vậy...

Là mùi của người phụ nữ ban sáng.

Đồng Đồng Tâm suy nghĩ lung tung một chút, rồi lập tức bỏ đi ý nghĩ này.

Người phụ nữ kia tới lấy tài liệu, hai người hẳn là có quan hệ trong công tác, phải tiếp xúc với nhau ít nhiều, cho nên cũng dính chút mùi kia.

Điền Trung Quân tắm rửa xong đi ra ngoài, lúc nhìn Đồng Đồng Tâm thì phát hiện cô đã ngủ rồi.

Giống như vào đêm trên xe lửa khi anh trông thấy cô lần đầu tiên vậy.

Hai người phụ nữ...

Đồng Đồng Tâm, Quý Tư Nghiên...

Một là cô vợ mới cười, một là mối tình đầu...

Anh nên lựa chọn ra sao?

Điền Trung Quân không khỏi hoang mang.

Trước khi Quý Tư Nghiên trở về, anh cho là mình có thể sống vui vẻ với Đồng Đồng Tâm.

Bởi vì, trong năm năm Quý Tư Nghiên rời đi, anh chỉ nói chuyện cười đùa với Đồng Đồng Tâm. Ở trước mặt Đồng Đồng Tâm, anh cảm thấy thoải mái.

Anh không cho là cô tiếp cận anh có mưu đồ bất chính, anh cũng chưa từng nghĩ đến phải đề phòng Đồng Đồng Tâm.

Đồng Đồng Tâm mang đến cho anh một cảm giác sạch sẽ, trong sáng như vậy, gần bùn mà không nhiễm mùi bùn, giống như Quý Tư Nghiên ngày trước.

Nhưng mà...

Bây giờ Đồng Tâm đã không còn sạch sẽ...

Điền Trung Quân cúi người xoa trán Đồng Đồng Tâm, sau đó đi tới ghế sô pha ngủ.

Anh vẫn không vượt qua nổi rào cản này. Vừa nghĩ đến Đồng Đồng Tâm không chỉ bán tiếng hát mà còn bán cơ thể trong hộp đêm, trong lòng anh cứ như bị ngàn vạn con kiến cắn xé đến khó chịu.

Hôm sau, khi Đồng Đồng Tâm tỉnh lại, phát hiện mình ngủ trên giường thì không khỏi đỏ mặt. Đương lúc cô cho là tối qua Điền Trung Quân ngủ trên giường cùng với cô, lại bất ngờ phát hiện phần giường bên cạnh mình chẳng có vết nhăn nào.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận