“Còn biết gỡ bom!” Đồng Đồng Tâm mỉm cười bổ sung.
Điền Duy Hoàng nhìn nụ cười rạng rỡ của cô, hiểu ý nở nụ cười.
Thực ra anh còn từng giết người, đều là những người vô cùng hung ác. Tất nhiên anh cũng từng cứu người, và đều là những con tin tay trói gà không chặt.
Thân phận của anh là bí mật không thể nói được.
Nhưng người phụ nữ trước mắt đã đoán được tám chín phần rồi.
Chỉ có điều anh vẫn có một thân phận khác, ngoài cấp trên kia ra thì những người khác không ai biết, ngay cả ông nội anh cũng không biết.
Lúc này, điện thoại Đồng Đồng Tâm đổ chuông.
Nhạc chuông ‘Người tôi yêu, cô ấy đã có người yêu rồi’ vang lên khiến Điền Duy Hoàng cảm thấy đồng cảm.
Để tránh Điền Duy Hoàng lại nói chuông điện thoại cô ồn, Đồng Đồng Tâm vội trượt đến nút trả lời, kề điện thoại bên tai.
“Trung Quân.” Giọng cô dịu dàng như nước.
“Em đang ở đâu?”
“Em ở phòng làm việc của anh cả.”
“Sao em lại đến chỗ anh ấy?”
“Em đưa USB cho anh xong thì gặp được phó phòng Tôn trong thang máy, cô ấy bảo em đến giải thích ý tưởng thiết kế phòng làm việc cho anh cả và những chỗ anh ấy muốn sửa, em phải ghi lại.”
“Ăn cơm chưa?”
“Ừm, đang ăn.”
“Ăn xong thì về sớm chút.”
“Được.”
“Thôi vậy, để anh đến đón em! Đúng lúc lát nữa anh đi qua tòa nhà tập đoàn Điền Thị.”
“Vâng, được!”
Mặc dù lần này vẫn là Điền Trung Quân cúp trước nhưng Đồng Đồng Tâm vẫn rất vui.
Điền Duy Hoàng thấy Đồng Đồng Tâm ngắt máy, anh hờ hững hỏi một câu: “Trung Quân xã giao xong rồi?”
“Ừm! Em phải tranh thủ ăn xong, lát nữa anh ấy sẽ đến đón em về nhà!” Đồng Đồng Tâm đặt điện thoại xuống rồi cầm bát đũa lên, nhanh chóng và cơm vào miệng, sau đó gắp đồ ăn nhét vào miệng.
Cô đã hoàn toàn mặc kệ tướng ăn của mình có tao nhã hay không, suy nghĩ đều dồn hết vào Điền Trung Quân rồi.
Điền Duy Hoàng nhìn cô ăn như hổ đói thì không nhịn được cười: “Ăn chậm thôi, đừng để nghẹn.”
Thực ra ông nội luôn âm thầm cho người theo dõi động tĩnh của Trung Quân trong công việc.
Anh cũng biết cả chuyện hôm nay Trung Quân đột nhiên ký hợp đồng với chủ tịch của tập đoàn Quý Thị, cũng chính là ba ruột của Quý Tư Nghiên.
Chỉ có điều anh không biết cụ thể họ ký hợp đồng gì.
Những điều này đều do Khải - trợ lý bí mật do ông nội cử đến cho anh đã nói cho ông nội, sau đó báo lại với anh.
Ông nội nói, có thể Trung Quân có ý đồ, bảo anh tốt nhất hãy đề phòng.
Nhưng cho đến nay Điền Duy Hoàng vẫn luôn thờ ơ.
Bởi vì anh có thể đề phòng bất cứ ai, nhưng không muốn đề phòng Trung Quân.
Lúc Điền Trung Quân đến phòng làm việc của Điền Duy Hoàng thì Đồng Đồng Tâm đã ăn trưa xong.
Điền Trung Quân đi vào, gọi: “Anh.” Sau đó mới đi tới trước Đồng Đồng Tâm, thấy khóe miệng cô còn dính dầu thì rút khăn giấy từ trong túi áo ra, dịu dàng lau cho cô.
Trong lòng Đồng Đồng Tâm như được rót mật, ngọt ngào đến mức khóe môi không khỏi cong lên, như thể thiên sứ thuần khiết nở một nụ cười xuất phát từ thâm tâm.
Hai người họ thể hiện tình cảm, vì vậy Điền Duy Hoàng chỉ có thể ở một bên, lặng lẽ ăn cơm chó.
“Anh, em đưa Đồng Tâm về trước đây.” Điền Trung Quân lau khóe miệng cho Đồng Đồng Tâm xong thì nắm tay cô, nói với Điền Duy Hoàng.
Điền Duy Hoàng làm ra vẻ hờ hững phất tay, lạnh lùng nói: “Không tiễn.”
Sau khi Điền Trung Quân vào, Đồng Đồng Tâm cũng không hề nhìn Điền Duy Hoàng nữa.
Trong mắt cô, trong tim cô đều là Điền Trung Quân.
Điền Duy Hoàng cảm thấy trái tim mình đau như muốn chết đi.
Rõ ràng cô là người phụ nữ của anh, từ đầu đến cuối cô là của anh, nhưng...
Vì anh không tự mình đi xác minh nên mới để mất cô.
Bây giờ anh chỉ có thể trơ mắt nhìn cô mỉm cười với người khác, trở thành vợ của người khác.
Ra khỏi phòng làm việc của Điền Duy Hoàng, sắc mặt Điền Trung Quân tối lại, trong giọng điệu bất mãn lờ mờ toát lên vị chua, ghen tị nói: “Đồng Tâm, sau này không được nấu cơm cho anh trai anh nữa.”
“Hả?” Đồng Đồng Tâm sửng sốt.
Điền Trung Quân nheo mắt, giơ tay gãi nhẹ lên sống mũi của Đồng Đồng Tâm: “Giữa trưa em ăn cơm ở phòng làm việc của anh ấy, anh ấy lại không biết nấu cơm, ngoài em ra thì còn ai có thể nấu cơm nữa? Em nấu cơm cho anh ấy, anh sẽ ghen!”
“Hì hì... em biết rồi! Sau này sẽ không thế nữa!” Đồng Đồng Tâm khoác tay Điền Trung Quân, tựa đầu vào bả vai anh.
“Nhưng anh thấy rất lạ, tại sao anh ấy lại xây bếp trong phòng làm việc?” Điền Trung Quân khẽ nhún vai.
Đồng Đồng Tâm mỉm cười nói: “Nói không chừng anh ấy giống anh. Tầng hai của phòng làm việc có bếp, có nhà vệ sinh, có phòng ngủ với cả ban công, nội thất và đồ gia dụng đầy đủ. Nếu công việc bận quá thì rất hợp để tăng ca qua đêm.”
“Cũng phải!” Điền Trung Quân mỉm cười.
“Sao trưa nay anh lại muốn về thế?” Đồng Đồng Tâm vào thang máy với Điền Trung Quân, tò mò hỏi.
Điền Trung Quân xoa nhẹ trán của Đồng Đồng Tâm, đáp: “Chiều anh phải đi công tác, về xếp hành lý.”
“Vậy em xếp giúp anh.” Đồng Đồng Tâm ngoan ngoãn chớp mắt.
Điền Trung Quân gật đầu.
Đồng Đồng Tâm lại nhớ ra gì đó, nói tiếp: “Hôm nay phó phòng Tôn xin lỗi em rồi, bảo em ngày mai tiếp tục đến phòng thiết kế làm việc, còn tăng lương tháng lên tận ba mươi triệu.”
“Anh đã nói là anh sẽ nuôi em, không cần em ra ngoài làm việc.” Điền Trung Quân khẽ cau mày.
Đồng Đồng Tâm đứng thẳng người, nắm tay Điền Trung Quân, lắc đầu nói: “Em biết, nhưng một mình em ở nhà thì chán lắm. Anh để em đi làm nhé? Đợi em lấy được giấy báo đại học thì em không đi làm nữa.”
“Vậy anh nói với anh cả, để em đến phòng thiết kế của trụ sở tập đoàn Điền Thị.” Điền Trung Quân đăm chiêu nói.
“Tại sao?” Đồng Đồng Tâm khó hiểu: “Em ở phòng thiết kế của bất động sản Địa Lợi rất tốt, tại sao phải để em đến chỗ của anh cả?”
“Anh tạm thời không định công khai quan hệ của chúng ta, thế nên hôm nay anh mới nói em là em họ của anh. Nếu hai chúng ta cùng làm trong một tòa nhà, sau này khó tránh khỏi sẽ gặp phải cảnh gượng gạo như hôm nay, vì vậy anh thấy em đến chỗ anh cả khá ổn.” Điền Trung Quân kiên nhẫn giải thích.
Thực ra anh không muốn Đồng Đồng Tâm gặp Quý Tư Nghiên.
Bây giờ anh đã ký hợp đồng hợp tác với tập đoàn Quý Thị, vậy thì chắc chắc Quý Tư Nghiên sẽ thường đến bất động sản Địa Lợi để tìm anh.
Với Điền Trung Quân, quan hệ hiện tại với Quý Tư Nghiên là đối tác và bạn giường, cũng xem như là người tình bí mật của anh!
Cho nên anh không hi vọng Đồng Đồng Tâm biết đến sự tồn tại của Quý Tư Nghiên.
Đồng Đồng Tâm mím môi, gật đầu đồng ý với vẻ không vui.
“Anh sẽ nói với anh cả để anh ấy dặn cấp dưới quan tâm đến em, sẽ không ai dám bắt nạt em nữa.” Điền Trung Quân lại nói tiếp.
Đồng Đồng Tâm chỉ cười gượng với Điền Trung Quân.
Điền Trung Quân chưa từng nghĩ anh trai của mình có ý đồ riêng gì với Đồng Đồng Tâm, cũng không hề nhận ra Điền Duy Hoàng có ý đồ riêng với Đồng Đồng Tâm.
Thế nên anh rất yên tâm khi Đồng Đồng Tâm làm việc dưới trướng anh trai anh.
Về đến nhà, Đồng Đồng Tâm bắt đầu thu xếp vali cho Điền Trung Quân.
Anh nói lần này anh phải đi công tác nửa tháng mới về.
Anh còn nói nếu cô có chuyện gì gấp không thể tự giải quyết được thì có thể đi tìm anh cả, ngay cả số điện thoại riêng của Điền Duy Hoàng anh cũng cho cô.
Đồng Đồng Tâm nhìn Điền Trung Quân với vẻ bất lực.
“Đồng Tâm, anh trai anh đẹp trai, anh không cho phép em nhìn anh ấy nhiều! Hiểu chưa?” Trước khi đi, Điền Trung Quân nhìn Đồng Đồng Tâm mặt ủ mày chau rồi nói đùa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!