"Chậc!" Ba cô gái lườm nguýt Đồng Đồng Tâm rồi ngó lơ cô, họ còn cố ý huých vào tay Đồng Đồng Tâm khi bỏ đi.
Đồng Đồng Tâm quay lại, nhìn chằm chằm bóng lưng ba cô gái rời đi với một chút khó emu, lần đầu tiên cô cảm nhận được rõ ràng sự ghen tuông của phụ nữ khủng khiếp thế nào.
Nhưng ba cô gái đó còn chưa đi xa thì đột nhiên bốn vệ sĩ đeo kính râm không biết từ đâu xuất hiện, chặn đường họ.
Đồng Đồng Tâm cũng rất tò mò bốn người vệ sĩ đó là ai, cũng không biết bốn người vệ sĩ nói gì với ba cô gái kia mà họ đột nhiên quay lại, đi tới trước mặt cô với vẻ mặt tức nghẹn, cúi người nói:
"Thưa cô chủ, chúng tôi rất xin lỗi vì vừa rồi đã lỗ mãng với cô, chúng tôi sai rồi!"
"Đúng vậy! Xin lỗi cô, thưa cô chủ!”
"Chúng tôi biết lỗi rồi, không nên bôi nhọ cô và bạn cô!"
Ba cô gái mỗi người một câu xin lỗi khiến Đồng Đồng Tâm mất tự nhiên.
Cô thành “cô chủ” từ khi nào vậy? Loại kính ngữ này là gì vậy?
Hơn nữa, cô cũng không cần lời xin lỗi đạo đức giả của ba người họ.
Đồng Đồng Tâm không thèm để ý, đang định bỏ đi thì phát hiện bốn vệ sĩ lúc nãy đang đi theo cô.
Họ đi theo suốt cho đến khi cô đến bến xe và quay lại nhìn thì không còn thấy họ nữa.
Đột nhiên, Đồng Đồng Tâm không muốn quay về nhà riêng của anh trai Điền Duy Hoàng nên bắt xe buýt trở về nhà của cô và Điền Trung Quân ở chung cư Địa Lợi.
Đã lâu không về nhà, Đồng Đồng Tâm nhớ tới hoa và cây cối trong nhà kính trên mái của Điền Trung Quân cần được tưới nước.
Về đến nhà, bởi vì bận rộn làm việc nhà, nên Đồng Đồng Tâm quên gọi điện thoại cho thím Lưu báo sẽ không trở về nhà riêng ăn cơm.
Đợi Đồng Đồng Tâm dọn dẹp nhà cửa và nhớ ra thì đã là tám giờ tối rồi.
Cô lấy di động ra chụp lại nhà kính được mình chăm sóc kỹ càng gửi cho Điền Trung Quân xem.
Nhưng Điền Trung Quân mãi vẫn không trả lời tin nhắn của cô.
Tin nhắn mà Đồng Đồng Tâm nhận được là của Quý Nhã San nói rằng cô ấy đang uống rượu ở "Dạ Mị" uống rượu, mong cô có thể qua uống cùng cô ấy.
Đồng Đồng Tâm gọi lại cho Quý Nhã San để xác nhận tính xác thực của tin nhắn này.
Quý Nhã San đã khóc trên điện thoại và nói: "Đồng Tâm, chị là người bạn duy nhất của em, hãy đến uống với em đi!”
"Đã xảy ra chuyện gì?" Đồng Đồng Tâm vừa nghe Quý Nhã San khóc nức nở liền lo lắng.
"Chị qua với em đi, qua với em được... Được không?" Quý Nhã San vẫn khóc không thôi, thanh âm nghẹn ngào.
Ban ngày vẫn còn vui vẻ sao lại đột nhiên…
"Được được được! Chị lập tức tới ngay đây, em ngồi chỗ nào ở “Dạ Mị”, em sẽ trực tiếp đến đó!” Đồng Đồng Tâm vội vàng đồng ý.
Quý Nhã San nói địa điểm của mình xong thì cúp máy.
Đồng Đồng Tâm không quan tâm chuyện mình chưa ăn tối, cầm túi xách lên lập tức ra khỏi nhà rồi đón một chiếc taxi đến "Dạ Mị" tìm Quý Nhã San.
Cũng may Quý Nhã San ngồi ghế VIP của bar nhạc nhẹ, nhưng khi Đồng Đồng Tâm đến, cô ấy đã tức giận với một nam phục vụ.
Người phục vụ cúi đầu và xin lỗi với vẻ mặt nghẹn khuất. Đồng Đồng Tâm bước tới kêu người phục vụ rời đi trước, sau đó ngồi xuống bên cạnh Quý Nhã San và giật lấy chai rượu từ tay cô ấy.
Quý Nhã San nhìn thấy Đồng Đồng Tâm thì nhếch miệng cười, giơ tay lên, cầm lấy chai rượu trong tay Đồng Đồng Tâm dí vào miệng Đồng Đồng Tâm.
"Nào nào nào, Đồng Tâm, chị uống với em đi!" Quý Nhã San vừa mời rượu vừa cười nói.
Cô ấy rõ ràng đang cười nhưng khóe mắt lại ướt.
Đồng Đồng Tâm gỡ tay Quý Nhã San ra, đặt chai rượu sang một bên, ân cần thuyết phục: "Nhã San, đừng uống nữa!"
"Chị là bạn của em, đã đến đây rồi, thay vì khuyên em đừng uống thì hãy uống với em đi!" Quý Nhã San giả vờ tức giận nói.
Đồng Đồng Tâm khẽ lắc đầu, giải thích: "Nơi này không an toàn, nếu cả hai cùng say thì…"
"Không ai ở đây dám động vào em đâu! Em là người phụ nữ của cậu Mười! Ai dám động chứ!" Quý Nhã San đột nhiên đứng lên, bắt đầu say xỉn.
Đồng Đồng Tâm nhanh chóng đỡ cô ngồi xuống, Quý Nhã San giơ tay còn lại cầm một chai rượu khác trên bàn thừa dịp Đồng Đồng Tâm không để ý, trực tiếp rót vào miệng cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!