Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Soái, Vợ Anh Bỏ Trốn Rồi

Vậy sao? Trên đời này không có một người đàn ông tốt sao?


Ha, Quý Tư Nghiên cũng không phải là người phụ nữ tốt đẹp gì!

Quý Tư Nghiên thầm tự giễu trong lòng, cô ta nếu đã không phải là người phụ nữ tốt đẹp gì, vậy thì Điền Trung Quân anh ta có phải là người đàn ông tốt không cũng chả sao cả, không phải sao?

“Anh, anh nếu như đánh chủ ý vào Quân, em thuận theo anh. Dù sao, đừng trách em không nhắc nhở anh trước. Quân không phải là một quân cờ tốt!” Quý Tư Nghiên nhàn nhạt cất lời, xoay người đi lên tầng.

Dày vò một đêm, cô ta mệt rồi.

Quý Tư Nghiên tắm rửa xong, tóc còn chưa khô thì đã trực tiếp nằm trên giường.

Nhớ lại những ngày này, Điền Trung Quân đối với cô ta bằng thái độ lạnh lùng đó, thật sự khiến cô ta cảm thấy lạnh lòng.

Anh ta từ chối cô ta hết lần này đến lần khác, cô ta lại vẫn hết lần này đến lần khác muốn lại gần anh ta.

Biết phụ nữ là một loại động vật gì không?

Phụ nữ là một loại động vật rất dễ mẫn cảm, lại dễ bị thương, hơn nữa dễ lạnh lòng, thích mâu thuẫn và xoắn xuýt.

Có lẽ, cũng chỉ có Quý Tư Nghiên cô ta là có loại tình cách này!

Ngày mai, cô ta lại phải đối diện thế nào với Quân?

Hôm sau.

Khi Điền Trung Quân mở hai mắt ra, phát hiện bên giường trống không thì bị dọa tới mức ngồi bật dậy.

“Anh tỉnh rồi, mau đi tắm rồi ra ăn sáng! Hôm nay, anh bắt buộc phải ăn bữa sáng mới có thể đi làm!” Đồng Đồng Tâm ngồi ở trước bàn ăn ở một bên, vừa rót hai ly nước đậu nành nóng hôi hổi, vừa khẽ mỉm cười nói.

Từ sau khi chuyển nhà, anh ta đi sớm về muộn mỗi ngày, đều không có cùng cô ăn một bữa cơm tử tế!

Điền Trung Quân nhìn màn thầu nước đậu mà cô chuẩn bị, không khỏi tò mò hỏi một câu: “Em mới sáng sớm đã dậy làm sao?”

“Đúng!” Đồng Đồng Tâm cầm một chiếc màn thầu trong đĩa lên, xé ra cho Điền Trung Quân xem: “Có phải là giống bánh bao mua trong tiệm không?”

“Cô gái ngốc, vậy cũng phải để anh ăn mới biết được!” Điền Trung Quân nhịn chua xót mà nói.

Lời này của anh ta vừa dứt, Đồng Đồng Tâm đột nhiên tự dưng đỏ mặt.

Điền Trung Quân không nghĩ nhiều, mà từ trên giường bước xuống, xỏ dép lê đi vào trong nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Đột nhiên, anh ta mới phát hiện, tối qua sau khi anh ta ôm cô ngủ, gần như là ngủ một giấc đến sáng.

Anh ta nhớ mình vốn là vì chuyện của Quý Tư Nghiên mà khó ngủ xoay qua xoay lại...

Mà Đồng Đồng Tâm ở trong lòng Điền Trung Quân cũng ngủ rất yên ổn.

Hai người sau khi cùng nhau ăn bữa sáng, Điền Trung Quân bèn trực tiếp từ trong tủ quần áo lấy quần áo đi thay.

Bây giờ chỉ có một phòng ngủ, Điền Trung Quân lại không có thói quan thay đồ trong nhà vệ sinh, dứt khoát ở trước mặt Đồng Đồng Tâm, cởi quần áo ngủ trên người.

Đồng Đồng Tâm sững người nhìn Điền Trung Quân.

Chỉ thấy cơ bắp anh ta rắn chắc, làn da bóng mướt, như thể không cần chạm vào cũng có thể cảm nhận được độ bóng và mịn màng tự nhiên đó vậy.

Ánh mắt của Đồng Đông Tâm không tự chủ mà di chuyển từ phần bụng đến đôi chân dài của Điền Trung Quân.

Phần bụng của Điền Trung Quân tuy không có tám múi như người đàn ông kia, những sáu múi nhỏ vẫn là có, hơn nữa nhìn trông phẳng lì mà gợi cảm.

Có lẽ là vì thường xuyên ngồi trong văn phòng, làn da của Điền Trung Quân thật sự rất trắng.

Cô ngoài từng nhìn cơ thể của người đàn ông đó ra, vóc dáng của Điền Trung Quân là một người đẹp nhất mà cô từng thấy.

Điền Trung Quân vô ý phát hiện, Đồng Đồng Tâm đang nhìn mình đến mức ngẩn người, vì thế khiến cô tuyệt nhiên không biết mà lặng lẽ lại gần cô, ám muội kéo tay của cô để ở trên lồng ngực của mình.

Đồng Đồng Tâm bị hành vi này của anh ta làm cho giật thọt vội vàng giụt tay lại, nhưng anh ta lại thuận thế vòng tay ôm eo của cô, kéo cơ thể của cô tới sát trong lòng mình.

Điền Trung Quân phát hiện, anh ta chỉ cần hơi chọc cô thì cô sẽ đỏ mặt ở trước mặt mình.

Bộ dạng e thẹn này của cô, ở trong mắt anh ta nhìn trông thật sự rất đáng yêu.

Đồng Đồng Tâm ngẩng đầu, khi chạm vào ánh mắt đó của Điền Trung Quân, nhịp tim liền đập nhanh hơn, trong người cũng theo đó mà dấy nên một sự nóng rực, ngay cả giọng nói cũng có hơi khô khốc.

“Đồng Tâm...” Điền Trung Quân đưa tay từ eo của cô từ từ hướng lên trên.

Anh nhìn chằm chằm mắt của cô, hơi cúi người, cúi đầu lại gần cô, động tác chầm chậm giống như dòng nước chảy xuôi dòng không có chút ngăn cản.

Đồng Đồng Tâm trợn mắt, nhìn gương mặt đẹp trai của Điền Trung Quân lại gần mình, thậm chí cơ thể không tự chủ mà chủ động hùa theo, trong lúc bất tri bất giác đã khiêng mũi chân lên.

Trong lòng cô đang gõ trống, mong chờ nụ hôn này của anh ta.

Ánh mắt của Điền Trung Quân hơi tối lại, khi đôi môi mỏng của mình sắp chạm vào đôi môi đỏ hồng của Đồng Đồng Tâm, đột nhiên nhấc tay lên, cốc một cái vào trán của cô.
 

“Cô gái ngốc, muốn cái gì thế?”

Trong đầu gần như là ‘ào’ một tiếng, Đồng Đồng Tâm tựa như bừng tỉnh từ trong giấc mơ, hai má đỏ bừng, che mặt xoay người đi, xấu hổ đến mức giậm chân.

Cô nàng này hoàn toàn mang dáng vẻ tiểu nữ sinh lúc đang yêu!

Điền Trung Quân nhìn cô, cảm thấy cô buồn cười, lại cảm thấy cô rất đáng yêu. Vì thế đưa tay ra, lần nữa kéo cơ thể của cô đến đối diện mình, rồi khom người cúi đầu, hôn sâu ở giữa mi tâm của cô.

Đồng Đồng Tâm trong nháy mắt đơ người, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.

Nụ hôn này của anh ta, tuy hôn ở mi tâm của cô, nhưng khiến cô cảm giác giống như hôn ở môi một cách nhiệt huyết cuộn trào.

Điền Trung Quân thuận thế ôm lấy Đồng Đông Tâm, ở bên tai cô nói khẽ: “Đồng Tâm, đợi anh. Đợi mọi chuyện của anh trở nên tốt đẹp, anh muốn cho em một hôn lễ hoành tráng.”

Thật ra, không phải là anh ta không muốn hôn môi của cô, mà là anh ta sợ mình sau khi đã hôn môi của cô thì muốn càng nhiều thứ trên người cô.

Anh ta cũng không biết mình tại sao lại ở trước mặt cô thể hiện sự cẩn trọng như vậy, anh ta muốn che chở cho cô gái này, muốn đem một mặt tốt đẹp nhất của mình thể hiện cho cô gái này thấy.

Mà trong ánh mắt cô nhìn anh ta, tóm lại tràn ngập một loại cảm giác sùng bái và hạnh phúc không tả.

Bắt đầu từ khi nào, cảm giác của anh ta đối với cô gái này đã không phải là lòng thương hại đơn thuần nữa rồi...

Điền Trung Quân khẽ mỉm cười xoa xoa đầu của Đồng Đồng Tâm, dịu dàng nói: “Đồng Tâm, thắt cà vạt cho anh.”

“Dạ, được!” Đồng Đồng Tâm hoàn hồn từ trong nụ hôn ngọt ngọt ở mi tâm, ánh mắt thâm tình dạt dào nhìn Điền Trung Quân, nụ cười như rạng rỡ tươi thắm như hoa.

Mặc kệ ở đâu, cuộc sống có khó khăn nữa, chỉ cần có thể ở bên cạnh anh ta, mỗi ngày cô đều là ngày mai nắng trời rực rỡ.

Điền Trung Quân sau khi đi làm, Đồng Đồng Tâm xoa eo, lại bò lại lên giường, ngủ bù giấc.

Hôm nay, cô vì làm bữa sáng màn thầu và nước đậu nành đó, trời còn chưa sáng thì từ trên giường bò dậy, một mình cặm cụi ở trong bếp.

May mà, sự nỗ gắng của cô không có uổng phí, Điền Trung Quân thích ăn đồ ăn sáng mà cô làm.

Cho dù không phải là ở nhà sang, không có cuộc sống vật chất ưu việt, cô cũng cảm thấy không phải mọi gia đình đều là ‘vợ chồng nghèo khổ trăm việc dồn’.

Khi Đồng Đồng Tâm sắp chìm vào giấc ngủ, tin nhắn trò chuyện trong nhóm chat bạn cùng phòng ký túc trên điện thoại bỗng ‘tinh’ một tiếng, khiến cô theo bản năng cầm điện thoại lên xem.

Nhấn Mở Bình Luận