Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Soái, Vợ Anh Bỏ Trốn Rồi

Nhà hàng Thiên Vị.


Lúc Điền Trung Quân chạy xe đến bãi đỗ xe ở sân trước của nhà hàng, thì có một trận gió nhẹ thổi qua, hoa anh đào trong sân như những chú bướm bay trong gió.

Sau khi Đồng Đồng Tâm từ trên ghế phó lái bước xuống, vẫn còn ngửi thấy hương hoa thoang thoảng trong không khí, thơm đến nỗi thấm vào ruột gan.

Bình Dương bốn mùa như xuân, hoa anh đào ở đây có thể nở rộ quanh năm.

Sau khi Điền Trung Quân xuống xe, trong lúc vô tình nhìn thoáng qua Đồng Đồng Tâm, khoảnh khắc ấy, khiến anh nhìn đến xuất thần.

Một đóa hoa anh đào lặng yên không một tiếng động rơi trên tóc mai của cô, mái tóc đen nhánh xõa dài như thác nước, mà cô lại hơi ngửa đầu ngắm nhìn cây hoa anh đào.

Nào hay, cô thanh lịch ưu nhã, đẹp hơn cả hoa anh đào này.

Đồng Đồng Tâm ngoái đầu nhìn lại, thấy Điền Trung Quân đứng kế bên xe ngẩn người nhìn mình, thế là sải bước đến trước mặt anh, bắt lấy cánh hoa anh đào rơi trên đầu vai anh, xòe tay ra thổi những cánh hoa ấy lên khuôn mặt tuấn tú của anh.

Cô cười khúc khích, lúm đồng tiền như hoa.

Điền Trung Quân bỗng chốc hoàn hồn lại, hiểu ý cười, liền vươn tay ôm lấy Đồng Đồng Tâm đang đùa nghịch với anh vào trong lòng, cúi người xuống, nghiêng đầu qua nhẹ nhàng hôn lên hai má trắng mịn của cô.

Đồng Đồng Tâm ngẩn ra, hai gò má nháy mắt ửng hồng.

Anh đã cho cô một tình yêu đẹp nhất, thuần khiết nhất trên đời này...

Điền Trung Quân khẽ nhếch đôi môi mỏng, dưới khoảng trời đầy hoa anh đào bay lượn, anh nắm lấy tay Đồng Đồng Tâm dạo bước đến cửa nhà hàng.

Hai người vừa bước vào cửa, nhân viên phục vụ ở cửa liền đưa cho hai người họ mỗi người một cái mặt nạ che mắt, nói là hôm nay ở trong sẽ có hoạt động.

Đồng Đồng Tâm đã quen với việc đeo mặt nạ che mắt này, sau khi nhận được mặt nạ che mắt từ nhân viên phục vụ liền lập tức đeo cho Điền Trung Quân xem.

"Trung Quân, đẹp không? Còn có thể nhận ra em không?" Đồng Đồng Tâm cười khoái chí, lại dí dỏm hỏi.

Điền Trung Quân buồn cười trả lời: "Con bé ngốc này, tôi đương nhiên nhận ra em rồi!"

Cô đứng trước mặt anh đeo vào, anh sao có thể không nhận ra?

Nhưng mà, nếu cô không phải đứng trước mặt anh đeo vào, chỉ sợ là chưa chắc anh có thể nhận ra!

Dù sao thì mặt nạ che mắt này, cũng chỉ lộ ra hai con mắt và một cái miệng, quả thật rất khó nhận ai là ai.

Nhân viên phục vụ dẫn hai người họ đi cởi giày, đi đến trước một cái bàn vuông nhỏ ở đại sảnh gần cái ao nhỏ ở sân sau, khách trong phòng tương đối nhiều, vả lại phần lớn là thanh niên.

Đồng Đồng Tâm vừa ngồi xuống trước bàn vuông nhỏ theo Điền Trung Quân, vừa khéo ngồi đối diện với tấm bình phong lớn, liền có một người phụ nữ mặc ki-mô-nô, cầm micro trong tay, khẽ cười mà “Chỉ tên”.

Khi người phụ nữ đó chỉ Đồng Đồng Tâm, bên cạnh lập tức có hai nữ nhân viên phục vụ đi tới mời Đồng Đồng Tâm ra sau tấm bình phong.

Đồng Đồng Tâm theo bản năng mà nhìn Điền Trung Quân, Điền Trung Quân khẽ cười và gật đầu với cô, cô mới đứng dậy đi theo kia hai nữ nhân viên phục vụ đó.

Hồi lâu sau, một nhóm phụ nữ mặc ki-mô-nô màu hồng nhạt, gần như cao như nhau, tất cả đều búi tóc, trên mặt đeo mặt nạ che mắt màu bạc lục tục từ sau bình phong đi ra đứng trước tấm bình phong.

Tất cả đàn ông ở dưới sân khấu nháy mắt đều ngớ ra.

"Hôm nay là ngày anh XXX của chúng ta cầu hôn cô XXX. Vậy thì, chúng ta sẽ ra một câu hỏi khó cho anh X, anh phải làm sao trong số những người đẹp của chúng ta, tìm ra cô XXX mà anh yêu?" Nữ MC cười khanh khách hỏi.

Những chàng trai cô gái ngồi trên chiếu tatami ở đại sảnh đều vỗ tay hưởng ứng.

Đừng nói là anh XXX muốn cầu hôn đó, liền ngay cả Điền Trung Quân ngồi ở chỗ của mình, cũng khó có thể phân biệt được trong nhóm những người đẹp mặc ki-mô-nô cùng màu, trên mặt đeo mặt nạ che mắt, đứng cùng một tư thế đó rốt cuộc người nào là Đồng Tâm của anh.

"Nếu, anh XXX đoán một lần đã đúng. Vậy chúng ta sẽ miễn phí hóa đơn cho anh XXX, nếu anh XXX lần đầu tiên đã đoán sai. Như vậy anh XXX sẽ tặng cho mỗi bàn ở đây một phần sashimi cá hồi." Nữ MC giọng điệu hào hứng.

Trong đại sảnh lập tức vang lên một trận cười hoan hô.

Anh XXX đó còn đúng thật là lần đầu tiên đã đoán sai, mọi người đều vì anh ta đoán sai bạn gái mà ngớ ra mà cười vang.

Anh XXX không tìm được bạn gái của mình, nữ MC lại kêu mấy người đàn ông có mặt ở đó đi dắt bạn gái mình về.

Điền Trung Quân không thể không đứng dậy, đi tìm Đồng Tâm đang đứng trước tấm bình phong về.

Mấy người đàn ông cùng anh lên sân khấu khác nhìn thấy nhóm phụ nữ trước mặt khó có thể nhận ra ai là ai, một đám đều buồn bực mà gãi đầu gãi tai, ai cũng không dám bước đến dắt người đi trước, chỉ sợ dắt nhầm người.

Sau khi Điền Trung Quân quan sát hết những người phụ nữ đó xong, liền bước đến trước mặt người phụ nữ đứng ở sát bên tay trái, không nói hai lời, liền nắm lấy tay của người phụ nữ này, kéo cô đến chỗ ngồi của mình.

Đã có người mở đầu, những người đàn ông khác tựa hồ cũng chẳng còn sợ gì nữa, từng người lần lượt dắt mấy người phụ nữ trước tấm bình phong trở về bên cạnh chỗ ngồi của mình.

Dưới mệnh lệnh của nữ MC, lúc này những người phụ nữ bị dắt đi mới tháo mặt nạ che mắt trên mặt xuống.

Trong đại sảnh, nháy mắt lại là một trận cười vang.

Đồng Đồng Tâm tháo mặt nạ che mắt xuống, làm mặt quỷ với Điền Trung Quân.

Điền Trung Quân không nhịn được cười mà giơ tay lên, thương chiều mà vò đỉnh đầu của cô: "Tôi biết là em mà!"


"Sao mà anh nhận ra em được vậy? Lúc nãy em đến hậu trường, MC đã dặn dò chúng tôi, không cho phép chúng tôi lên tiếng, không cho phép chúng ta ra hiệu gì hết!" Đồng Đồng Tâm nhìn vào mắt của Điền Trung Quân, lòng tràn đầy mong đợi mà hỏi.

Điền Trung Quân hiểu ý mà cười đáp: "Đương nhiên là tôi có thần giao cách cảm với em rồi!"

Đương nhiên, những người khác vẫn có người tìm sai bạn gái.

Trong đại sảnh, dở khóc dở cười, vô cùng náo nhiệt.

Thật ra, anh cũng không biết làm sao mình tìm được cô, nói tóm lại, sau khi anh cẩn thận quan sát tất cả những người phụ nữ một lần, liền có một cảm giác khó hiểu không nói nên lời với người phụ nữ đứng ở sát bên trái.

Nếu đã có cảm giác đặc biệt với cô, vậy anh liền dứt khoát dắt cô về.

Cũng may, anh đã dắt đúng người!

Điền Trung Quân thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thực ra, trong lòng Đồng Đồng Tâm cũng cảm thấy rất vui mừng, không, không chỉ là vui mừng, cô còn rất vui vẻ.

Phần sashimi cá hồi đã được mang lên, Điền Trung Quân gắp một miếng đặt vào trong chén của Đồng Đồng Tâm.

Cho dù Đồng Đồng Tâm không thích ăn miếng cá sống này, cô vẫn mỉm cười mà gắp miếng cá sống lên, chấm chút mù-tạc, bình tĩnh nhét vào trong miệng như cũ.

Tuy rằng mùi vị trong miệng không ngon lắm, nhưng trong lòng cô lại rất ngọt.

Điền Trung Quân cũng chưa từng phát hiện, Đồng Đồng Tâm cô thực ra không thích ăn đồ Nhật.

Thật sự yêu một người, là sẽ thay đổi sở thích của mình nhỉ!

Đồng Đồng Tâm phát hiện, vì Trung Quân, mình có thể thay đổi bản thân, có thể thu mình lại, có thể vì anh làm một số chuyện ngay cả mình cũng chưa từng nghĩ đến.

Ngày hôm đó, Đồng Đồng Tâm cảm thấy mình ở bên cạnh Trung Quân vừa thỏa mãn vừa hạnh phúc.

Sau khi ăn xong, anh còn cùng cô đi dạo phố, thậm chí còn dẫn cô đi xem phim.

Đồng Đồng Tâm vốn cho rằng, sau khi ăn tối xong anh sẽ tiếp tục ở nhà với cô, kết quả...

Nhấn Mở Bình Luận