Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Tướng Anh Lại Thừa Rồi - Tống Diệp

Nếu không phải trong túi xách thật sự đặt khối phỉ thúy hiếm có kia, có lẽ ông sẽ cho rằng hết thảy đều chỉ là một giấc mộng.

Ngay khi nhân viên cửa hàng vừa bận việc, vừa âm thầm suy đoán ông chủ đang đợi ai, một thân ảnh đi vào từ cửa, áo khoác trắng phác họa ra dáng người gầy yếu, tóc mái đen nhánh nhẹ nhàng quét ở khóe mắt, đôi mắt trong trẻo giống như một cái giếng sâu, đựng đầy ánh nước dịu dàng, cô đứng ở nơi đó, nghiễm nhiên là một tờ báo ảnh xinh đẹp.

“A, một khuôn mặt thật tuấn tú.”

“Đúng vậy đúng vậy, tới nhiều thiếu gia tiểu thư như vậy, chỉ có người này là bộ dáng này đẹp nhất.”

“Chỉ là, đây là nam hay là nữ?”

Thật ra tướng mạo bản thận Tống Diệp cũng không đủ để lẫn lộn nam nữ, chỉ là một đầu tóc ngắn, một thân quần áo trung tính, cộng thêm biểu tình lạnh nhạt, mới có thể trong lúc nhất thời nghe nhìn lẫn lộn.

Nhưng lại qua một hai năm, thân hình cao lên, sợ rằng sẽ thật sự là một mỹ nam rồi.

Triệu Chân tự nhiên là chú ý tới gương mặt anh tuấn khiến cho nhân viên cửa hàng xôn xao, nhưng tầm mắt đảo qua, cũng không có để ý nữa.

Ông cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, đã gần 9 giờ 30, sao còn chưa tới…… Đang lúc nghĩ như vậy, trước mắt bỗng nhiên rơi xuống một bóng đen, ông ngẩng đầu nhìn, đúng là đứa bé anh tuấn kia đứng ở trước mặt, trong nháy mắt tầm mắt giao nhau, Triệu Chân hơi sửng sốt, “Xin hỏi có việc sao?”

Hiển nhiên, ông không có nhận ra Tống Diệp.

Tống Diệp tính tình lãnh đạm, cũng không có đánh đố, trực tiếp mở miệng nói: “Chú Triệu, cháu là Tống Diệp.”

Tiếng nói vang lên, lúc nhân viên cửa hàng còn đang kinh ngạc cảm thán giọng nói cũng rất dễ nghe, đảo mắt ông chủ nhà mình lại là bỗng nhiên đứng dậy, sợ tới mức trực tiếp đụng ngã ghế dựa.

“Cháu, cháu là Tống Diệp? Ngày hôm qua……” Đợi mấy tiếng vốn dĩ đã miệng khô lưỡi khô, cộng thêm chịu một trận kích thích như vậy, đầu lưỡi đều thắt lại.

Khóe miệng Tống Diệp nhẹ nhàng câu lên, gật gật đầu, “Là cháu.” Cô lại không chỉnh dung đổi mặt, có cần kinh ngạc như vậy không?Kết quả nụ cười này của cô, chói sáng đến Triệu Chân lại là một trận hoa cả mắt, ý thức được chính mình thất thố, ông mới ho nhẹ hai tiếng, “Khụ khụ, chính là có chút không giống ngày hôm qua, trong lúc nhất thời không nhận ra, tôi đã chuẩn bị tốt đồ vật, mời vào bên trong.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận