“Anh đến tột cùng... Là cái gì vậy?” Nick vừa nghiêm trọng lại nghiêm túc hỏi ra câu này.
Âu Tuấn cũng không cảm thấy cái này có gì kỳ quái, số mệnh của anh là phải chết, sự thật này trong thâm tâm anh đã tiếp nhận, hơn nữa sau khi gặp qua những sự kiện thần thần bí bí này.
Thế giới quan về chủ nghĩa vô thần của Âu Tuấn đã sớm bị đập vỡ rồi tái tạo lại.
Mà Âu Tuấn vốn là người có khả năng thích ứng cực mạnh, một khi tiếp nhận thiết lập gì đó thì chỉ cần tìm hiểu một chút là sẽ biết tất cả.
Nghe Nick nói như vậy, Âu Tuấn không chỉ không nghiêm trọng, không nghiêm túc, không tin là thật mà thậm chí còn có chút thờ ơ, chỉ là giọng điệu giả vờ trầm ngâm nói: “Tôi là người sắp chết.”
Một giọng điệu tinh tế, phi thường như đã nhìn thấu thế gian.
Nhưng Nick lại cực kỳ không phối hợp, tức giận nói một tiếng: “Hừ!”
Âu Tuấn bị anh ta phun nước bọt thì trực tiếp nhíu mày.
Cho dù là giọng Hồng Kông nghe có chút mềm mại, nhưng cũng không khó để nghe ra sự nghiêm túc trong lời nói của Nick, thậm chí còn có cả sự tức giận.
Nick: “Có cái rắm! Nếu anh sắp chết, vậy thì máu của tôi có thể trẻ hóa lại rồi!”
Giản Linh ở một bên sửng sốt, vội vàng nói: “Bình tĩnh, bình tĩnh, anh là quý tộc, nói chuyện không thể thô tục như vậy.”
Nick liếc cô một cái: “Đây cũng đều là học theo cô đấy.”
Âu Tuấn lạnh nhạt nói: “Cái tốt không học…”
Nick hỏi ngược lại: “Cô ấy có thể nói ra cái gì tốt đẹp à?”
Tuy nói Âu Tuấn đối với quỷ hút máu này không hẳn là đối phó, nhưng về lời này của Nick, Âu Tuấn tỏ vẻ rất tán thành anh ta.
Âu Tuấn gật đầu: “Nói cũng đúng.”
Giản Linh ở một bên: “...”
Trán cô xuất hiện đầy vạch đen, cô cảm thấy mình đã mở nó không đúng cách? Chẳng lẽ không phải vì muốn làm rõ vì sao máu của Huyết tộc đối với Âu Tuấn không có tác dụng mới tới sao? Sao lại trở thành đại hội nói xấu cô vậy?
Nick hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cảm xúc rồi nói: “Anh chắc chắn vẫn còn sống, nhịp tim của anh trong giác quan của tôi ổn định như đánh trống, có thể nghe thấy một cách rõ ràng.”
Tất cả các giác quan của Huyết tộc đều cực kỳ nhạy cảm, nhất là nhịp tim của vật sống và mạch đập của mạch máu, hai thứ này có thể nghe thấy rõ ràng.
“Có nhịp tim, đương nhiên sẽ không phải là thây ma. Có vẻ như mọi thứ đều bình thường, nhưng máu giống như máu người chết.”
Nick vừa tổng kết, đôi lông mày xinh đẹp sắc nét nhíu lại: “Cho nên rốt cuộc anh là cái gì?”
Trong lòng Giản Linh đã rõ ràng rồi, Âu Tuấn nói mình là người sắp chết cũng không sai, mệnh của anh là phải chết, thậm chí nặng hơn có thể loại bỏ tà khí. Chỉ sợ chính là sát thân này khiến cho máu Âu Tuấn ở chỗ Nick giống như máu người chết, hoàn toàn chống đỡ được lực chữa trị bá đạo của Huyết tộc.
Kết luận này không thể tách rời khỏi suy đoán trước đó của Giản Linh.
Chỉ có điều, Nick dù sao cũng là người nước ngoài, nói phổ thông một chút thì là hệ thống của Nick và cô tiếp nhận không giống nhau. Loại mệnh cách huyền bí này của phương Đông, để mà giải thích cho một Huyết tộc phương Tây thì có chút phức tạp.
Cho nên Giản Linh nhất thời không nói gì.
Mà trong lòng Âu Tuấn đại khái cũng rõ ràng mọi chuyện diễn ra như thế nào, cho nên nghiêm trọng chất vấn Nick, Âu Tuấn không chỉ không nghiêm túc đối đãi mà thậm chí còn có chút không tập trung.
Âu Tuấn nói: “Anh cũng đừng quan tâm tôi là cái gì, tóm lại, hiện tại máu của anh đối với tôi không có tác dụng, máu của tôi đối với anh là độc dược… Là như vậy phải không?”
Nick không rõ ý tứ anh muốn biểu đạt, cũng chỉ gật đầu: “Đúng vậy.”
Âu Tuấn tiếp tục nói: “Như vậy trước mắt có thể nói rằng, thù lần trước tôi đâm anh bằng một khúc gỗ, anh đừng hòng báo được.”
Đôi mắt xanh thẳm xinh đẹp của Nick bỗng dưng mở to khi nghe Âu Tuấn nói vậy.
“Anh…” Nick không thể tin được nhìn anh.
Giản Linh ở một bên có chút kinh ngạc, suy nghĩ nửa ngày, vậy mà Âu Tuấn lại tổng kết ra cái kết luận như vậy sao? Tùy ý như vậy sao? Không có cảm giác căng thẳng nào à?
Âu Tuấn nhìn thoáng qua khúc gỗ và đèn pin UV trong tay mình, còn có những giọt máu chưa khô trên đầu ngón tay, tiếp tục nói: “Vừa vặn chúng ta đều đang ở chỗ này, nói cho rõ ràng đi, tôi đã rõ ràng nhược điểm của anh ở chỗ nào rồi. Cũng lý giải thậm chí có thể tiếp nhận bản năng khát máu của anh, nhưng nếu anh lại có vọng tưởng với máu của Giản Linh…”
Âu Tuấn nói xong, nheo mắt lại: “Tôi có một bộ thủ thuật.”
Thủ thuật? Trong lòng Giản Linh tự hỏi, thủ thuật gì? Lên lên xuống xuống trái trái phải phải cái gì? Sau đó có thể có thêm ba mươi cái mạng sao?
Âu Tuấn vuốt ve đèn pin tia cực tím trong tay, sau đó ngón tay miết lấy vết máu còn chưa khô trên đầu ngón tay: “Trước tiên dùng máu tiêu hủy khuôn mặt của anh, dùng đèn pin tia cực này tím chiếu vào anh một cái, sau đó dùng gỗ đâm anh, phong bế năng lực hành động và ý thức của anh, cuối cùng kéo anh xuống dưới ánh mặt trời.”
Âu Tuấn thủy chung dùng một loại giọng điệu hời hợt, mặt không đổi sắc nói: “Nướng cho đến hai mặt vàng óng…”
Giản Linh ở một bên, ánh mắt kinh ngạc tiếp một câu: “Những đứa nhỏ bên cạnh đều muốn khóc rồi...?”
Đôi mắt xanh xinh đẹp của Nick mở to, ánh mắt tức giận không thể tin được, anh ta há miệng, một hồi lâu vẫn không phát ra âm thanh gì.
Cuối cùng từ trong cổ họng nặn ra một câu: “Các anh...Các anh mới là ma quỷ!”
Có thể thấy được Huyết tộc anh tuấn tao nhã của chúng ta đến từ nước ngoài, nhiều năm như vậy cũng chưa từng bị uy hiếp qua.
Giản Linh cảm thấy có chút ngượng ngùng, Nick đôi khi hơi giở trò xấu, nhưng thật ra là một Huyết tộc tốt, bởi vì cô đã gặp qua không ít Huyết tộc xấu xa, cho nên có đối chiếu, biết rõ Anh Anh Quái này kỳ thật rất tốt, rất ngoan và cũng rất chính trực.
Cô nắm chặt tay để lên môi nhẹ nhàng ho một tiếng: “Được rồi, được rồi, đừng tức giận, tôi biết anh tốt.”
“Anh anh anh…” Nick nhìn cô trong sự tức giận.
Lúc này cho dù Giản Linh muốn anh ta đừng nói anh anh nữa cũng không thể mở miệng được.
Thủ thuật mà Âu Tuấn vừa nói thật sự là không chê vào đâu được, lưu loát sinh động. Không thể nói là uy hiếp được, đây quả thực có thể xưng là đe dọa rồi.
Giản Linh vội vàng bảo Chu Viễn Thanh vào tủ lạnh khẩu phần của Nick lấy một đơn vị máu tới.
Mới xem như dỗ dành được Anh Anh Quái, Giản Linh cùng Âu Tuấn rời khỏi kho bảo hiểm.
Nick ngồi trong kho bảo hiểm, vui vẻ uống một túi máu, sau đó run rẩy lấy điện thoại di động ra khỏi túi của bộ đồ ngủ màu đỏ rượu.
Gọi một số, điện thoại vừa tới, anh ta lập tức nói với đầu kia: “Giản Thành, em gái của anh gây khó dễ cho tôi.”
Đầu bên kia trầm mặc vài giây, sau đó một giọng nói ôn thuận nhẹ nhàng truyền đến: “Con bé lợi hại như vậy sao.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!