Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Bác trai bác gái nghe thấy Giản Linh nói vậy, hai người nhìn nhau một chút, trong lòng đều hiểu rõ.

Ôi, rất tốt. Không hổ danh là Âu Tuấn nhà họ Âu, đúng là có bản lĩnh, con khỉ coi trời bằng vung của nhà chúng ta vậy mà lại bắt đầu che chở cho cậu ấy rồi?

Giản Đức và Giản Chi đứng ngang hàng với nhau, ánh mắt như cười như không dò xét bé Năm nhà mình.

Giản Đức hỏi: "Đó còn không phải là vì lúc em đi nhà họ Âu rồi được nhiệt tình tiếp đãi ở đó sao, hôm nay Âu Tuấn đến đây, sao bọn anh không thể "có qua có lại mới toại lòng nhau" một chút chứ?"

Nếu không sao lại nói Giản Đức nói chuyện nói đâu ra đấy chứ? Nghe những lời anh này của anh ấy đi, rất quang minh chính đại.

Nhấn mạnh hai từ "nhiệt tình tiếp đãi" và "có qua có lại mới toại lòng nhau".

Có ai vẫn chưa biết ý nghĩa sâu xa được giấu trong đó chứ.

Đôi mắt Giản Chi chợt sáng lên, cô ấy nói: "Hơn nữa chỗ này cũng không phải là rượu trong hầm mà ông cất giữ, đây đều là Giản Anh chuẩn bị, nói là mấy năm rồi Âu Tuấn chưa đến nhà chúng ta chơi, hôm nay lại đến cùng với em, dù sao cũng phải để cậu ấy, vui, vẻ, vui, vẻ chứ? Em thấy đúng không?"

Giản Chi nhấn mạnh bốn chữ "vui vẻ vui vẻ", Âu Tuấn không biết cô ấy nói vui vẻ vui vẻ có phải là muốn Âu Tuấn anh giống như con khỉ Giản Linh vừa hát vừa nhảy, làm trò cười cho mọi người như lúc ở nhà họ Âu mới coi là vui vẻ vui vẻ không?

Giản Linh nghe chị Hai nói vậy thì cũng hơi không biết phải làm sao, dù sao cô vẫn biết rõ ràng anh Ba nhà mình là con cáo gì.

Nhưng cô thật sự không ngờ rằng ngay cả người chín chắn, thận trọng như anh Cả và dịu dàng, thùy mị như chị Hai cũng tham gia vào.

Giản Linh vội vàng hỏi: "Đừng mà, dù sao bây giờ thiếu tá Âu cũng làm cùng với em, do em che chở, dù sao… dù sao cũng nể mặt em một chút chứ?"

"Ồ? Khuỷu tay xoay ra bên ngoài rồi phải không?" Giọng nói trong trẻo mang theo nụ cười vang lên từ phòng trà: "Bé Năm, em còn nhớ em họ gì không?"

Chủ nhân của giọng nói dựa vào cửa phòng trà, hai tay vòng trước ngực nhìn đến.

Không phải Giản Anh thì còn có thể là ai? Lúc đầu anh ấy không ở trong phòng khách với mọi người mà vẫn luôn nói chuyện công ty với ông cụ.

Còn chưa chờ Giản Linh nói, Âu Tuấn ở bên cạnh đã tiếp lời: "Cô ấy không phải là họ Tôn à?"

Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, Giản Linh phản ứng đầu tiên, cô tức giận nghiến răng: "Âu Tuấn, rốt cuộc là anh đứng về bên nào!"

Khi nghe thấy Giản Linh tức giận nói như vậy, cuối cùng mọi người cũng biết được ý nghĩa trong câu nói này của Âu Tuấn.

Họ đều cười phá lên.

"Tôn trong "Tôn Ngộ Không" phải không?" Giản Ái Quốc cười hỏi, cười đến nỗi không thẳng được lưng.

Nhìn thấy dáng vẻ của bác trai, bác gái, người nào cũng đều cười hết sức vui vẻ, Giản Linh mím môi: "Quả nhiên cháu không phải là bé cưng mà mọi người yêu thương nhất nữa rồi."

"Ôi trời, không thương cháu thì thương ai, cháu là cục cưng yêu quý." Bác gái không chịu được dáng vẻ cực kỳ đáng thương của Giản Linh, bà ấy vội vàng dỗ.

Giản Anh vẫy tay với Giản Linh: "Được rồi, đừng làu bàu nữa, hai đứa vào đây đi, ông và bà ở trong đó chờ hai đứa đấy."

Mọi người cũng không chọc Giản Linh nữa, họ nói: "Đúng vậy, hai đứa nhanh vào trong nói chuyện với ông cụ và bà cụ đi."

Dù sao cũng là bề trên, bình thường đùa giỡn cũng không có chuyện gì, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên Âu Tuấn đến, nhưng hôm nay dù sao cũng không giống. Anh không phải đến với thân phận là con cháu thế giao, mà là là cùng đến với bé Năm.

Cần phải trang trọng một chút, cho nên ông cụ và bà cụ mới ngồi trong phòng trà, lúc nãy Giản Quang Minh và Dương Tâm Lan cũng vào trong rồi.

Đây rõ ràng là điệu bộ gặp phụ huynh.

Giản Tuấn gật đầu, anh cầm quà cáp lên và đi vào cùng Giản Linh.

Mặc dù phòng trà không được rộng như ở phòng khách nhưng cũng không chật hẹp.

Hai mặt tường đều là tủ trưng bày, bên trong tủ đựng đồ gốm và đồ cổ, ở giữa đặt một cái bàn trà lớn bằng gỗ điêu khắc.

Đối diện cửa, ở sau bàn trà là một cặp vợ chồng già khỏe mạnh, tràn đầy sức sống, chính là ông cụ Giản Ôn và bà cụ Phương Mộc Miên.

Bà cụ Phương Mộc Miên làm cho người ta một cảm cảm giác dịu dàng, nhẹ nhàng giống như tên vậy, mái tóc dài ngang vai được chải gọn gàng, hàng lông mày như dãy núi xa, đôi mắt long lanh như sóng nước mùa thu, không khó để nhìn ra vẻ đẹp hồi còn trẻ.

Còn ông cụ Giản Ôn mặc một bộ đường phục được cải tiến với chất liệu bông và lanh, dáng ngồi thẳng tắp, không hề có dáng vẻ già nua, khá là nghiêm chỉnh và khỏe mạnh.

Giản Quang Minh và Dương Tâm Lan ngồi ở phía bên trái hai người.

Giản Linh vừa đi vào đã phải đối mặt với ánh mắt hơi nghiêm khắc đang nhìn mình của ông cụ, trong nhất thời cô hơi co rúm lại, bờ vai không kiềm được rụt vào. 

Từ nhỏ đến lớn, cô nổi tiếng là người nghịch ngợm trong nhà, cô không sợ gì hết chỉ sợ mẹ và ông cụ.

Chỉ là ánh mắt của Giản Ôn chưa dừng lại trên người Giản Linh lâu thì đã nhìn sang Âu Tuấn.

Âu Tuấn đứng thẳng tắp, nghiêm túc chào Giản Ôn theo nghi thức quân đội.

Thật ra từ cơ thể khỏe mạnh và nghiêm trang và không hề già nua của Giản Ôn thì không khó nhìn ra lúc còn trẻ đã từng vào doanh trại quân đội.

Lại có mối quan hệ sống chết có nhau với ông cụ Âu, không cần nghĩ cũng biết, hai ông cụ của hai nhà là đồng đội sống chết bên nhau trong những năm chiến tranh loạn lạc. Đều có công lao hiển hách trên chiến trường.

Nhưng sau này vì một số thời điểm nhạy cảm và một số tình huống nhạy cảm, bởi vì gia cảnh ông cụ Giản có gia cảnh giàu có và đông đúc, nên thành phần không tốt, không dễ đi trên con đường đó, ông cụ xem tình hình mà hành động, dứt khoát rút lui.

Bởi vì dù gì cũng có công trạng trên người, dù sao cũng từng đương đầu với giai đoạn khó khăn đó, sau đó ông cụ dùng vốn liếng của gia đình để kinh doanh, làm đâu chắc đấy, mới có tạo ra bối cảnh nhà họ Giản, sau khi hai thế hệ phấn đấu, nhà họ Giản mới có cơ nghiệp to lớn như ngày hôm nay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận