Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Không ngờ chuyện Thư Minh gọi điện cho Lý Vân Tuyết lại làm cho vẻ mặt Giản Anh và Giản Thành tệ đến vậy.

Giản Anh liếc mắt nhìn Giản Thành: "Cậu xem cậu đã làm gì rồi đây này!"

Giản Quân mím môi không nói gì, anh ấy ngồi ở trên ghế, hai chân vắt chéo nhau, bình thường trông rất tao nhã nhưng bây giờ nhìn có vẻ hơi cứng ngắc.

Bầu không khí trong phòng có chút yên lặng.

Lúc Âu Tuấn tới, anh nhìn thấy Giản Anh, Giản Thành và Giản Linh cứ nhìn nhau mà không nói gì, bầu không khí vô cùng nặng nề.

Anh giơ tay lên, dùng đầu ngón tay gõ nhẹ vào khung cửa.

Ba anh em đều quay lại nhìn anh.

Âu Tuấn thấp giọng nói: "Chuyện lớn tới cỡ nào mà mặt mũi buồn rầu tới mức này?"

Giản Linh ngồi trên ghế, hơi ngẩng đầu lên nhìn anh: "Anh gọi điện xong chưa?"

Âu Tuấn khẽ gật đầu, liếc nhìn Giản Anh: "Anh thì thôi vậy."

Sau đó nhìn về phía Giản Thành: "Tôi đã bảo Hùng Đỗ đi giải quyết chuyện đấy rồi, tên họ Thư kia nhảy nhót không được bao lâu đâu."

Giản Thành gật đầu, nhìn Âu Tuấn: "Cảm ơn anh Tuấn."

Hùng Đỗ chính là tên của Hùng Hai, Giản Thành cũng từng nghe đến người này, làm việc khá là dứt khoát suôn sẻ, nếu như giao Thư Minh cho Hùng Đỗ giải quyết, vậy công ty nhỏ của anh ta chắc là không còn đường sống.

Chỉ có điều mọi chuyện đã đến bước này rồi, cũng không có gì để thông cảm hay là không nỡ nữa.

Giản Anh hít sâu một hơi, có vẻ cũng thả lỏng được một chút, cong môi cười nhìn Âu Tuấn: "Không hổ là em vợ, đủ tài cán san sẻ giải nạn cho anh."

Anh ấy lớn như vậy rồi cũng chưa từng nghe thấy một tiếng gọi anh từ trong miệng của Âu Tuấn, chuyện này khiến anh ấy luôn cảm thấy bất bình, vì vậy trong mối quan hệ giữa Âu Tuấn và Giản Linh, Giản Anh rất muốn chiếm chút lợi ích từ đầu môi chót lưỡi.

Âu Tuấn trừng mắt liếc anh ấy một cái, cũng lười phản bác, chỉ nói: "Sắp ăn cơm rồi, mấy người tươi tỉnh lên tí đi. Chậc..."

Âu Tuấn chậc một tiếng, ánh mắt quét qua ba người bọn họ: "Kể ra thì tên họ Thư kia đúng là có bản lĩnh thật, có thể biến ba người thành cái dáng vẻ sầu thảm thế này."

Ngay sau khi bữa ăn được chuẩn bị xong, sắc mặt của ba anh em cũng dịu đi nhiều.

Giản Chi tới gọi bọn họ, với một nụ cười híp mắt dịu dàng: "Mấy đứa đang làm gì trong phòng của Tiểu Anh đấy? Gom đủ một bàn mạt chược rồi đấy. Dọn xong rồi, ra ăn thôi."

Phòng khách nhà họ Giản rất rộng, tuy là một đại gia đình đông đúc ầm ỹ, nhưng cái bàn ăn này lại là kiểu bàn tiệc có đĩa quay.

Cả một đại gia đình ngồi vào mâm cơm không thành vấn đề, đương nhiên thêm một Âu Tuấn vào cũng chẳng sao cả.

Vừa ngồi vào bàn, Giản Đức đã loạng choạng khui ba chai rượu trắng.

Cười như không cười nhìn Âu Tuấn.

Âu Tuấn thầm biết có lẽ hôm nay mình sẽ chạy không thoát, nên tự giác lấy chén rượu đặt ở trước mặt mình.

Ông cụ Giản là người đầu tiên nâng ly mở lời: "Hôm nay Tiểu Tuấn tới nhà chúng ta, tuy chúng ta đã biết nó từ nhỏ, cũng không phải lần đầu tiên tới, nhưng hôm nay khác hoàn toàn. Phải nhiệt liệt chào đón."

Mọi người cùng nâng ly, uống cạn chén rượu.

Ông cụ Giản cầm đũa lên trước: "Được rồi, chúng ta bắt đầu ăn thôi."

Xét cho cùng, nhà họ Giản cũng là một gia đình giàu có, đương nhiên vẫn có lễ nghi trên bàn ăn, ông cụ không động đũa trước thì không ai được động vào.

Giờ ông cụ đã lên tiếng, mọi người mới nhao nhao cầm đũa lên.

Âu Tuấn là một người rất hiểu chuyện, anh kính rượu các trưởng bối trước, ông cụ Giản và bà cụ Giản, bác trai bác gái cả, bác trai bác gái hai, còn cả bố mẹ Giản Linh, tám chén này uống bằng loại chén dùng để uống rượu trắng.

Uống xong tám chén rượu là đã nhìn thấy đáy chum.

Ánh mắt nhìn chằm chằm như hổ đói của Giản Linh còn chưa rơi xuống, sau khi Âu Tuấn kính rượu trưởng bối xong, đó đúng là một trận chiến.

Còn chưa đợi Âu Tuấn vội vàng nhét chút canh nóng hổi và mấy món ăn vào bụng, Giản Đức đã ngồi xuống bên cạnh Âu Tuấn, khẽ đụng chén rượu vào chén của Âu Tuấn: "Tiểu Tuấn này, anh còn chưa uống chén nào với cậu nhỉ?"

Âu Tuấn bất đắc dĩ mỉm cười, gật đầu nói: "Vâng."

Giản Đức cười: "Vậy chúng ta uống trước, sau đó sẽ có Giản Chi Giản Anh và Giản Thành, trong nhà có nhiều anh chị em như vậy cũng tốt, có thể khiến người ta uống rượu thỏa thích..."

Giản Linh thấy tư thế của anh cả, làm cô cũng có chút nhức đầu.

Tửu lượng của cô rất bình thường. Chị hai Giản Linh là giảng viên đại học, không có quá nhiều cơ hội uống rượu, tửu lượng cũng kém. Anh bốn Giản Thành là một nhà nghệ thuật, không phải kiểu nát rượu, hơn nữa còn nhỏ tuổi hơn Âu Tuấn, nên Giản Thành có thế nào cũng không thể ép rượu anh.

Nhưng... hai người uống giỏi nhất nhà cô, anh cả Giản Đức là người làm chính trị, phải xã giao nhiều, tửu lượng cũng được mài ra từ những bữa tiệc.

Anh ba Giản Anh làm nghề kinh doanh, sự nghiệp của nhà họ Giản lớn, Giản Anh xã giao cũng nhiều.

Tửu lượng của hai người này phải gọi là sâu không thấy đáy! Hơn nữa còn lớn tuổi hơn Âu Tuấn, ép rượu không cần tìm lý do.

Giản Linh không khỏi liếc mắt nhìn Âu Tuấn và không nói gì.

Câu nói tiếp theo của Giản Đức khiến cô sợ hết hồn hết vía: "Nào, chúng ta uống hai chum trước đã."

Đơn vị không phải là chén sao!

Giản Linh nhìn anh cả bưng chum rượu lên! Các mạch máu trên trán cô đang co giật.

Âu Tuấn cũng không chút do dự, vươn tay lấy chén rượu đầy trước mặt, nhưng vừa cầm lấy, vẫn chưa kịp bưng lên.

Một bàn tay trắng nõn nà mềm mại duỗi thẳng ra, bịt miệng chum rượu rồi ấn chum rượu xuống bàn.

Giản Đức nhướng mày nhìn cô: "Ơ, Giản Linh, em muốn làm gì?"

Mạch máu hai bên thái dương Giản Linh lồi ra, ban nãy cô cũng chưa nghĩ nhiều thì tay đã duỗi ra, cô nghĩ rằng ở nhà họ Âu, cô cũng không đành lòng để Âu Tuấn uống một hớp rượu!

Nghe được lời này của anh cả, Giản Linh im lặng vài giây, sau đó nghiến răng chơi may rủi: "Anh cả à, anh... anh đừng ép anh ấy nữa! Để em uống cùng anh!"

Cô vừa nói xong, mọi người đều quay ra nhìn cô.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận