Tống Lâm có chút không cam lòng, khẽ cau mày, hắn ta đặc biệt thích diện mạo này của Âu Tuấn, các đặc điểm trên mặt, từng đường nét đều thể hiện khí thái hào hùng, hơn nữa nét mặt của anh lúc đó, còn mang theo một chút tà khí.
Huống hồ, cái dáng người này thật sự xứng với hai từ hoàn mỹ. Vì vậy, Tống Lâm đã đặc biệt chú tâm chuẩn bị một tách trà hoa quả cho Âu Tuấn, nhưng tách trà hoa quả hiện đang ở trước mặt của Giản Linh.
Giản Linh nhíu mày, cô giơ tay lên định cầm lấy tách trà đặc biệt mà Tống Lâm chuẩn bị cho Âu Tuấn nếm thử.
Hai bàn tay của Tống Lâm nhẹ nhàng đặt trên mặt bàn, ung dung thản nhiên.
Tiếp đó, chiếc tách bỗng trở nên rất nặng, Giản Linh đã dùng hết sức nhưng vẫn không nhất nổi chiếc tách đó lên, cô cảm thấy như một thứ gì đó có lực rất lớn và nặng đang đè vào chiếc tách, mặt bàn vì chịu sức ép mà có thể bị nứt bất cứ lúc nào.
Vẻ mặt của Giản Linh không thay đổi, Phong Đạm Vân khẽ liếc nhìn Tống Lâm, sau đó cô ấy dùng ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, vẻ mặt không thèm đếm xỉa tới.
Tống Lâm bị lực hút năng lượng của chiếc tách làm ảnh hưởng, lập tức mất đi sức mạnh.
Giản Linh thoải mái mà cầm chiếc tách lên, uống một ngụm, khẽ nhíu mày bĩu môi nói, “Ngọt quá. Nếu như một người bị tiểu đường mà uống phải thứ này, người đó sẽ phải mất mạng đó biết không.”
“Đội trưởng Giản” Tống Lâm tức giận.
Giản Linh nhướng mày nói, “Sao nào, cậu muốn làm gì?”
Tống Lâm thở dài một hơi, “Tôi cũng không có muốn làm gì, tôi chỉ muốn biểu hiện thật tốt trước mặt Đội trưởng Âu để nâng cao hình tượng của mình mà thôi.”
“Nhìn ngươi.” Giản Linh lại nhấp một ngụm nữa, chép miệng nói, “Bọn họ sao giờ này còn chưa tới, thật là muốn ta phải mời đến đúng không?”
“Bọn họ sợ cô! Nên mới không dám qua đây, nói là để tôi đại diện lên tiếng, nhưng mà tôi cũng không dễ dàng gì.” Tống Lâm bĩu môi nói.
Giản Linh cười nhẹ một tiếng, liếc nhìn hắn nói, “Cậu ủy khuất sao?”
Tống Lâm há miệng, nhưng không dám nói ra tiếng nào, vừa định nói ra thì bắt gặp ánh mắt của Giản Linh, liền giả nai nói, “Không ủy khuất, không ủy khuất, có thể cùng với Đội trưởng Giản chia sẻ nan giải là vinh hạnh của tôi.”
“Ngoan.” Giản Linh cười nói.
Tống Lâm nghĩ ngợi một lúc rồi nói, “Sự việc của tiệm vàng lần này, chúng ta đều đã nghe nói qua, vì phạm nhân là người có dị năng giống chúng ta, chúng ta cũng không tránh khỏi bị liên lụy, vì vậy phải tìm hiểu thật kỹ càng mới được.”
“Đi tìm hiểu đi, việc có nên đưa các người ra khỏi chuyện này hay không, là tùy tôi xem xét” Giản Linh nhẹ nhàng ngồi tựa lưng vào ghế sô pha mềm mại, thoạt nhìn bộ dáng rất lười biến, con ngươi híp lại, đôi mắt không có chút gì là lười biếng, như một con chim ưng sắc bén nhìn vào Tống Lâm.
Tống Lâm thật sự cũng rất sợ hãi Giản Linh, bị cô nhìn chằm chằm bằng ánh mắt như vậy, lời nói ra cũng có chút không lưu loát cho lắm, nhưng vẫn cố để nói ra một câu, “Nhưng mà, nếu lần này tôi nói ra, thì sẽ phải đắc tội với người khác, tôi…”
Tống Lâm e ngại ngước nhìn Giản Linh.
Liền thấy môi của Giản linh hơi nhếch lên, “Chỉ cần các cậu nghiêm túc làm việc, tôi có bao giờ ngược đãi các cậu chưa? Nói đi, muốn làm cái gì.”
Tống Lâm ngay lập tức liền lộ ra nụ cười, “Tôi muốn mở một cửa hàng mới, hừ… cửa hàng nhà họ Giản mở đắt khách như vậy, tôi có chút không kìm lòng nổi.”
“Được, cho cậu một tầng của cửa hàng tôi, năm đầu thuế giảm 30%, năm thứ hai thuế giảm 20%, cậu hồi lại vốn tiền thuê khôi phục lại giá ban đầu, chuyện này tôi sẽ nói xuống cấp dưới, thư ký tiểu Dương câu có liên lạc đúng không?” Giản Linh hỏi.
Tống Lâm nhanh nhạy gật đầu, “Có có.”
“Quay về tôi sẽ nói anh ta liên lạc với cậu.” Giản Linh nói, hai bàn tay liền nắm lại thành quyền, ngón tay và khớp xương bị ấn đến vang lên vài tiếng, cô híp mắt nhìn Tống Lâm, “Đồ tốt cũng đã cho cậu rồi,
tính kiên nhẫn của tôi có hạn, làm việc nhanh lên.”
Tống Lâm dù sao cũng là người làm kinh doanh, lại là ngành dịch vụ, cho nên mồm mép rất nhanh nhẹn, thoáng chốc liền đem những chuyện anh biết nói ra một lượt,những lời đó đều có liên quan đến tổ chức người dị năng của thành phố Yên Ninh, cũng khó trách Tống Lâm nói nếu nói ra, thì sẽ đắc tội với người khác.
Âu Tuấn hiểu rằng mặc dù những người sử dụng dị năng ẩn trong đám đông này chịu sự giám sát của bộ đội đặc thù, bị hạn chế bởi điều lệ quy định, nhưng không phải tất cả họ đều làm việc một mình, dù sao họ cũng đều là người ngoại tộc, cho nên cũng cần đồng loại.
Chúng ta cần một nơi mà có thể thoải mái bộc lộ năng lực, hơn nữa không phải là nơi mà tất cả người trong bộ đặc thù có cơ hội vào với ngưỡng cao như thế.
Vì vậy nên tổ chức dị năng được lập ra, đương nhiên, tổ chức này được giám sát ở mức độ nhất định bởi bộ đội đặc thù.
Trong danh sách đăng ký người dị năng của Yên Ninh có hơn một ngàn người, trong những người dị năng ở Yên Ninh, có hai tổ chức người dị năng nổi tiếng, một tổ chức tên là Joker, một tổ chức tên là Dạ Lang.
Hai tổ chức này dưới sự giám sát chuyên nghiệp của Bộ đội đặc thù, hướng dẫn những người dị năng cấp thấp, dùng cách thức và con đường hợp pháp để thâm nhập vào tất cả mọi ngành nghề.
Giống như Tống Lâm vậy, sử dụng dị năng của mình một cách
đúng đắn, ổn định cuộc sống.
Phương thức của tổ chức người dị năng này cũng không khác biệt là mấy, theo góc độ nào đó mà nói, Bộ đội đặc thù cùng với tổ chức người dị năng tồn tại duy trì lẫn nhau. Bộ phận quan sát của bộ đội đặc thù có thể bảo vệ cho tổ chức này ổn định, cùng với đưa ra chính sách ưu đãi người dị năng.
Mà loại tổ chức này tồn tại, theo mức độ nào đó duy trì sự ổn định và cũng thuận tiện hơn trong việc quản lý người dị năng.
Chẳng qua, mọi nơi đều sẽ có người cạnh tranh, người phạm tội. Tổ chức người dị năng này cũng không ngoại lệ, ngay cả khi bọn họ có làm tốt đến mấy, nhưng cũng không thể tránh được sự tồn tại của những người đầu cơ trục lợi, những người có suy nghĩ phạm pháp.
Mà gần nhất, ngoại trừ những tổ chức sử dụng người dị năng như Joker và Dạ Lang ở Yên Ninh, thì có một tổ chức mới đã xuất hiện có tên là Âm Hà. Làm việc tuy rằng luôn tuân thủ theo công ước của người dị năng, dưới sự giám sát của Bộ đội đặc thù.
Nhưng… nói như thế nào đi nữa, lợi dụng những sơ hở kia .
Hơn nữa bởi vì là tổ chức mới, không có tiếng tăm lâu đời như Joker và Dạ Lang hành sự khẩn trọng.
Bên trong Âm Hà còn nhiều bộ phận vẫn chưa được hoàn thiện.
Giản Linh nghe xong liền nhíu mày, không lên tiếng.
Sau khi Âu Tuấn gia nhập vào Bộ đội đặc biệt, đối với những quan niệm của tổ chức người dị năng anh cũng hiểu không ít, cho nên sau khi nghe xong lời nói của Tống Lâm.
Âu Tuấn trầm ngâm một lát, thấp giọng hỏi, “Cho nên trong tổ chức Âm Hà này còn có những tranh chấp lẫn nhau, tưởng rằng cầm được quyền thế liền có thể được tuyển thêm người? Chuyện người dị năng mới không hiểu quy củ phạm phải sai lầm chính là chuyện tuyển người?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!