"Hừm, những người đến từ tổ chức Joker đều khá điên cuồng..." - Giọng nam khàn khàn chế nhạo, không khó nghe ra vẻ khinh thường.
Không có gì ngạc nhiên khi các tổ chức này đều có tính cạnh tranh, dù là tổ chức Joker, tổ chức Dạ Lang, hay tổ chức Âm Hà mới nổi, thì đều giống nhau.
Bọn họ không thuận mắt nhau là chuyện bình thường. Mặc dù đội đặc thù thường đứng ra làm trung gian giữa các tổ chức này, nhưng vẫn có nhiều cuộc đối đầu ăn miếng trả miếng khác nhau giữa các tổ chức này.
Họ có cách xử lý bí mật, cũng không phải là cách ôn hòa, nhưng đội đặc thù cũng không thể kiểm soát sâu, miễn là bề ngoài không có vấn đề gì lớn là được.
Đôi khi họ phải tự xử lý.
Cũng chính vì không ưa nhau nên cô đã lợi dụng tên của một tổ chức khác là Joker để khiến Thân Huy hạ thấp cảnh giác.
Dù sao thì, ngay cả khi những người trong các tổ chức này không chịu tuân theo quy tắc đến mức nào, họ vẫn sợ đội đặc thù. Nếu cô ta trực tiếp sử dụng tên Giản Linh, chỉ huy của đội đặc thù, Thân Huy sẽ phải bỏ trốn ngay lập tức.
Vả lại Giản Linh càng nổi điên, Thân Huy càng mất bình tĩnh.
Vì vậy, Giản Linh chế nhạo và nói: "Anh có chịu mở cửa không? Tôi đếm đến ba, một..."
Âu Tuấn hiển nhiên rất rõ ràng chuyện nếu hai người họ càng kích thích, đối phương càng không thể kìm chế được.
Chính vì vậy Giản Linh chỉ đếm được đến số một, trong tay Âu Tuấn không biết lấy đâu ra một viên đá, dùng hết sức ném nó. Viên đá bay vút vào sân, đập thẳng vào cửa sổ.
Bang! Các vết nứt giống như mạng nhện lan rộng khắp cửa kính.
“Fuck!” - Người đàn ông bên trong lớn tiếng chửi rủa, và với một tiếng cạch, cánh cửa mở ra.
Giản Linh liếc nhìn Âu Tuấn, giơ ngón cái và cả hai cùng nhau bước vào sân.
Một người đàn ông lao ra khỏi phòng, dáng người cao và gầy như cột tre.
Giản Linh trước đó đã nhận được những bức ảnh chụp màn hình giám sát do Viễn Ngọc Thanh gửi đến, và sau khi biết tên hung thủ từ Tống Lâm, cô ấy đã trực tiếp yêu cầu Viễn Ngọc Thanh kiểm tra diện mạo của Thân Huy.
Hình dáng của Thân Huy không giống với cái sào tre mỏng này.
Giản Linh chưa kịp nói gì thì Âu Tuấn đã động tay động chân rồi rồi, tốc độ quá nhanh khiến Giản Linh suýt nữa không nhìn rõ.
Chỉ có một lần trực diện, cú đấm thẳng của Âu Tuấn ray tay rất dứt khoát và gọn gàng.
Giản Linh chỉ chớp mắt một cái, khi mở ra lần nữa, sống mũi của tên cọc tre mỏng manh kia đã bị gãy, máu mũi ứa ra lênh láng.
Anh ta che mũi cúi xuống kêu lên một tiếng đau đớn, Âu Tuấn một tay khóa cổ tên đó, tay còn lại đã cầm súng lục dí sát vào thái dương anh ta lớn tiếng hỏi: "Thân Huy ở đâu. Tôi đếm đến ba!"
Anh chàng cao gầy như sào tre rất đau đớn khi đánh vào mũi. Không hề cường điệu khi nói rằng đó là nỗi đau ứa nước mắt. Tên sào tre mỏng sợ hãi bởi cú đấm lạnh lùng mạnh mẽ của Âu Tuấn, lỗ mũi bị đấm đến muốn kêu la luôn rồi, đồng thời anh ta cũng sợ khi Âu Tuấn bắt đầu đếm ra.
Vì vậy ngữ khí của anh ta vẫn có chút mơ hồ, anh ta nhanh chóng nói: "Sân sau! Bể bơi ở sân sau! Anh Huy đang ở bể bơi ở sân sau!"
Giản Linh lấy ra một chiếc còng tay và còng tên cọc tre mỏng vào tay nắm cửa.
Anh ta cũng không còn kiêu căng ngạo mạn nữa, ậm ừ nói: "Cô không phải là người của tổ chức Joker sao? Cô là ai..."
Giản Linh liếc nhìn anh ta, nhếch môi cười nói: "Anh sẽ biết ngay thôi."
Giản Linh và Âu Tuấn bước vào nhà và đi qua phòng khách. Cửa sổ kính trong suốt thông từ trong phòng khách dẫn thẳng đến bể bơi ở sân sau. Giản Linh và Âu Tuấn bước ra khỏi cánh cửa.
Thân Huy ở bên hồ bơi, anh ta mặc quần bơi, quấn khăn tắm và đeo kính râm. Anh ấy đã đứng dậy, đi về phía Giản Linh và Âu Tuấn với một nụ cười trên khóe miệng,
Giọng điệu khá lịch sự, Thân Huy nói: "Không biết hai người đang làm gì ở đây vậy?"
Thân Huy đưa tay về phía Âu Tuấn, Âu Tuấn không có thói quen bắt tay với tù nhân, vì vậy anh ta chỉ hỏi: "Anh là Thân Huy đúng không?"
Thân Huy gật đầu: "Đúng vậy!"
Nụ cười của Thân Huy thật ấm áp và lễ phép, không đợi Âu Tuấn từ chối, anh ta đã chủ động nắm lấy tay Âu Tuấn, mắt Âu Tuấn nheo lại có chút hoài nghi, khóe môi nở một nụ cười nghiêm nghị.
Dường như Âu Tuấn đã nhìn thấu mục đích của Thân Huy.
Quả nhiên là như vậy, khoảnh khắc Thân Huy nắm lấy tay Âu Tuấn, sau đó dùng sức kéo thật mạnh, rồi húc Âu Tuấn một cái, như thể anh ta muốn hất Âu Tuấn xuống bể bơi.
Thân Huy không phải là người dị năng ở thành phố Yên Ninh mà đến từ nơi khác, cho nên anh ta không quen Giản Linh, cũng không biết người phụ nữ đang trước mặt là ai.
Nhưng Thân Huy nhìn thoáng qua chiếc vòng trên tay Âu Tuấn, đó là chiếc vòng chiến đấu của đội đặc thù, anh ta vẫn nhận ra nó. Vì vậy, trong tiềm thức, mục tiêu của Thân Huy đã được nhắm vào Âu Tuấn.
Nhưng khi Thân Huy kéo và húc, anh ấy không thể kéo hay húc được gì cả, trọng tâm của Âu Tuấn rất ổn định, và đôi chân của anh ấy không hề di chuyển.
Vẻ mặt của Thân Huy có chút biến sắc, và những nụ cười đó cũng biến mất.
Anh ta dùng sức quấn chặt cổ tay Âu Tuấn, nói ra thì cũng là do kích thước trang bị.
Chiếc vòng vốn đã rất chặt, nhưng Thân Huy siết chặt cổ tay anh đến nỗi sắp dính chặt như lưỡi lê.
Nhưng chỉ trong vòng nốt nhạc, vòng tay bị đứt rồi.
“Chậc chậc.” Âu Tuấn nói nhỏ, thầm nghĩ món trang bị ngẫu hứng này thật sự kém chất lượng, cho nên sẽ nhờ Viễn Ngọc Thanh cùng Đường Đường thúc giục Nguyên Thanh, Đường Hạ sửa một chút.
Thân Huy vui mừng khôn xiết khi thấy chiếc vòng chiến đấu bị lỏng. Nói ra thì, từ đầu tới cuối cũng chỉ mất vài giây.
Nếu không có hiệu ứng giảm thiểu do chiếc vòng mang lại, Âu Tuấn ngay lập tức cảm nhận được dị năng trọng lực của Thân Huy.
Trước hết, trọng tâm mất kiểm soát. Anh ta ngã về phía bể bơi bên cạnh.
Thứ hai, cơ thể trở nên rất nặng, chìm thẳng xuống đáy vực như một quả cân.
Khoảnh khắc chìm xuống đáy vực, Âu Tuấn đã nghĩ rằng ... Giản Linh sắp nổi giận.
Âu Tuấn mở mắt ra trong nước, nước trong bể bơi rất trong, do dị năng trọng lực của Thần Huy nên mặt nước thậm chí rất yên tĩnh.
Âu Tuấn nhìn lên có thể thấy Giản Linh đang đứng bên bể bơi, khả năng nín thở của anh ta không tồi, dung tích phổi rất tốt, nhịn được hai phút sẽ không thành vấn đề.
Tuy nhiên, khi Âu Tuấn nhìn thấy vẻ mặt u ám của Giản Linh, trong chốc lát, anh ta cảm thấy rằng tên Thân Huy này có thể không chống đỡ nổi trong hai phút.
Thân Huy cười tự mãn mà nhìn chằm chằm Giản Linh: "Cô đừng nhìn ta như vậy, tôi cho ngươi xuống tay với hắn ngay thôi"
Nói rồi anh ta duỗi ngón tay và kích hoạt sức mạnh dị năng của mình. Giản Linh không cử động. Sắc mặt của Thân Huy thay đổi, và nụ cười tự mãn trên khóe môi anh ta đông cứng lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!