Chương 179: Thoát khỏi sự khống chế của dị năng
Trái tim của Âu Tuấn như bị bóp nghẹt trong vài giây, chỉ trong vòng mười giây, anh ta ở trong hồ nước nhìn thấy Thân Huy bị Giản Linh dìm đầu xuống nước.
Đầu của Thân Huy bị Giản Linh ấn vào trong nước, kéo ra khỏi nước, rồi lại nhấn vào trong nước liên tục như vậy.
Âu Tuấn ở trong nước, hai tay khoanh trước ngực, bình tĩnh nhìn đầu Thân Huy đi xuống nước, lại đi lên, rồi lại xuống nước như chơi trò đập nước.
Âu Tuấn bình tĩnh chứng kiến, thậm chí còn anh còn bĩu môi.
Âu Tuấn vất vả lắm mới tìm được cảm giác đó, đó là khi đang kiểm tra dị năng của mình ở đội đặc thù, cảm giác giống như anh ấy đột nhiên làm nổ máy tính vậy.
Nó giống như một cảm hứng đột ngột trỗi dậy, và sau đó, cảm giác nặng nề mà cơ thể bị điều khiển bởi dị năng trọng lực, dường như không còn kiểm soát được Âu Tuấn nữa. Nó đã biến mất trong tích tắc.
Và anh ta có thể chắc chắn rằng điều này không phải vì Thân Huy đã thu lại dị năng kiểm soát trọng lực, mà là anh ta đã thoát khỏi trạng thái bị không chế.
Có vẻ như khỉ con nói đúng, thực sự Âu Tuấn tham gia đội đặc thù là một chuyện đúng đắn.
Đôi chân dài của Âu Tuấn đạp xuống đáy vực, cả người lao lên mặt nước, lúc đi lên có thể nhìn thấy ánh mắt có phần kinh ngạc của Thân Huy một cách rõ mồm một. Như thể anh ta không hiểu tại sao Âu Tuấn lại không bị điều khiển bởi trọng lực.
Ngay khi Âu Tuấn vừa mới thăm dò từ mặt nước, anh đã nghe thấy tiếng nước chảy xiết và giọng nói ủ rũ của Giản Linh.
Gương mặt lạnh lùng, cô dúi đầu Thân Huy vào trong nước, kéo lên rồi lại ấn vào, vừa lặp lại hành động này, cô vừa tức giận nói: "Anh thích nghịch nước, đúng không? Anh thích dìm người ta xuống hồ, phải không? Không học hành đàng hoàng, phải không? Tự mình thử cảm giác này thấy thế nào! có thú vị không? có vui thích không?"
"Không...ộc ộc ộc...Cứu...ộc ộc ộc...ộc..." Thân Huy không nói được một lời nào.
"Không nói đến chuyện lừa gạt tài sản, bây giờ còn bày mưu hại tính mạng người ta đúng không? Còn muốn tôi nương tay với anh sao?"
Trong khi nói, Giản Linh ấn đầu Thân Huy xuống nước nhiều lần, sau đó dừng lại, nắm lấy tóc anh ta, Giản Linh nhướng mày và lạnh giọng hỏi: "Nói cái gì? Nói thật to lên!"
Thân Huy phun ra một ngụm nước bị sặc, anh ta vừa khóc vừa ho: "Khụ khụ khụ ... Tôi không dám, đội trưởng Giản, xin cô hãy tha cho tôi đi mà... Tôi không dám đâu!"
Thân Huy không có tài nghệ gì, cũng chẳng có bản lĩnh nào,, nhưng anh ấy có dị năng. Một người như thế thật chất rất mong manh yếu đuối. Chừng nào dị năng của anh không còn tác dụng nữa, anh sẽ mất tất cả sự che chở của tổ chức, dù bị ai dằn xé hay ức hiếp cũng được không làm gì được.
Giản Linh thản nhiên ném Thân Huy sang một bên, anh ta đang nằm trên thành bể bơi, vừa sặc nước và vừa khóc.
Giản Linh sau đó nhanh chóng vẫy tay với Âu Tuấn, sự lo lắng và hoảng sợ không che giấu được trong mắt cô ấy đã tan biến.
Âu Tuấn bơi đến thành bể và ngước mắt lên nhìn cô.
Khuôn mặt Âu Tuấn lấm tấm những giọt nước, mái tóc ướt đẫm, dưới ánh nắng, cả khuôn mặt sáng ngời, lông mi dài cũng ướt thành từng lọn.
Khóe môi anh ta khẽ cong lên nhìn Giản Linh.
Giản Linh hít một hơi dài: "Anh không sao chứ? Làm tôi sợ chết khiếp. Mau lên đây đi!"
“Linh Giản" - Âu Tuấn gọi cô.
“Hả?” - Giản Linh nhìn anh.
"Em nói đúng." - Âu Tuấn cho biết, với hai bàn tay trên các cạnh của hồ bơi, anh ta dùng sức đẩy cơ thể nhảy lên khỏi mặt nước hôn vào môi Giản Linh một cái và tiếp tục nói: "Anh phải là một thành viên của đội đặc thù, anh đã thực sự có thể tự mình thoát khỏi sự kiểm soát của dị năng rồi. "
Đồng tử Giản Linh đột nhiên co rút lại, ánh mắt cô đờ đẫn, đưa tay lên chạm nhẹ vào môi, đôi mắt to chớp chớp như chưa hoàn hồn.
Giản Linh vẫn còn hơi sững sờ khi lên tiếng: "Thật ... thật sao?"
“Thật sự” - Âu Tuấn rất vui mừng, thật ra anh vẫn luôn sợ mình kém cỏi không giúp được gì cho Giản Linh, cho nên đương nhiên Âu Tuấn rất vui khi biết mình có thể thoát khỏi sự khống chế của dị năng: “Anh nghĩ anh không bị ảnh hưởng bởi ảnh hưởng của dị năng kiểm soát tâm trí giấc ngủ, có thể vì lý do này".
Giản Linh vẫn còn đang choáng váng, đầu óc cô tràn ngập cám dỗ bởi cơ thể ướt át của Âu Tuấn, anh ta đẹp trai như vậy, lại còn hôn cô. Phải, anh ta đã Giản Linh.
Cô bối rối gật đầu.
Âu Tuấn đã từ trong bể bơi bật ra ngoài ngay ngắn nhưng cả người ướt sũng, quần áo ôm chặt lấy cơ thể, trên người mặc một chiếc áo phông trắng nhưng lúc này người đã ướt đẫm.
Lớp áo mỏng manh dính chặt vào người, trong nháy mắt có thể thấy được đường nét cơ bắp hấp dẫn trên cơ thể Âu Tuấn
Ôi mẹ ơi. Giản Linh tự nghĩ, có muốn để người khác làm việc đàng hoàng hay không đây? Nhìn Âu Tuấn như thế này, cô ấy sắp mất hết tâm trí để làm việc. Tên yêu tinh nhỏ quyến rũ này.
Thân Huy nằm ở bên cạnh không có động tĩnh gì, Âu Tuấn ngồi xổm xuống bên cạnh hắn nói: "Xử trí hắn như thế nào đây?"
“Em chỉ bắt anh ta thôi, xử trí anh ta thế nào không phải việc của em” - Giản Linh bước tới và lấy ra một chiếc còng tay đặc biệt, khác với những chiếc còng tay xích bằng thép mangan thông thường.
Nó là một chiếc thắt lưng nhựa mỏng, hơi giống một sợi dây buộc cáp, nhưng có những đường nét tinh xảo trên đó, nó phải được thiết kế đặc biệt để hạn chế sức mạnh của người dị năng.
Giản Linh còng tay Thân Huy ra sau lưng.
Thân Huy đã dần lấy lại sức lực của mình, nhưng nỗi sợ hãi mà Giản Linh mang lại cho anh ta vẫn chưa biến hết.
Thân Huy co rúm lại như một con thỏ sợ hãi, hai mắt đỏ hoe, kinh hãi nhìn Giản Linh.
Giản Linh liếc nhìn anh ta, nhưng cô ấy không làm anh ấy quá xấu hổ, nhanh chóng kéo một chiếc ghế xếp cạnh hồ bơi và đến đưa cho Âu Tuấn một chiếc, và Giản Linh cũng lấy một chiếc cho mình.
Sau đó Giản Linh tiếp tục nói với Âu Tuấn, "Cảnh sát Viên sẽ chịu trách nhiệm về trường hợp này, vì vậy ông ấy sẽ đến và bắt người đó đi, sau đó bàn giao cho đội ngũ thẩm vấn các của bộ đặc thù của để xét xử theo quy định. Biệt thự của chúng tôi thuộc về nhóm hành động, không quản những vấn đề phía sau. "
Giản Linh lấy điện thoại di động gọi cho cảnh sát Viên, tất nhiên cảnh sát Viên sẽ liên lạc với đội thẩm vấn của đội đặc thù. Ban đầu, đối với những trường hợp được báo cáo bên phía Giản Linh thông qua thủ tục này, cần có nhân viên chuyên trách trong đội đặc thù tiếp nhận và tiến hành.
Nói một cách đơn giản, cô ấy chỉ có nhiệm vụ bắt tội phạm. Sau khi bắt xong thì phủi mông bỏ đi, không sao cả.
Vì vậy đội hành động cũng có lợi ích của đội hành động, mặc dù cảm thấy toàn bộ những công việc bẩn thỉu, vất vả, nguy hiểm đều do đội hành động đảm nhiệm.
Nhưng không có công việc nào là tẻ nhạt, hầu hết đều là những việc đơn giản và thô lỗ, và Giản Linh đã hoàn thành tốt những công việc đó rồi.
Sau khi cô và cảnh sát Viên nói chuyện xong, cảnh sát Viên có lẽ cũng không ngờ Giản Linh lại làm việc hiệu quả đến như vậy, vì vậy ông ta cảm ơn Giản Linh và nói rằng sẽ đến áp giải tội phạm đi ngay lập tức.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!