Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thịnh Sủng Đệ Nhất Phu Nhân - Thập Nguyệt Sơ (FULL)

"Anh Dạ... không liên quan đến em, là chính cô ta không đứng vững, tự mình ngã xuống..."

Anh lạnh nhạt nhìn cô gái dưới lầu, tự hồ sống chết của cô không có liên quan gì đến anh.

'Thế nhưng một giây tiếp theo, không có ai thấy anh ra tay như thế nào, chỉ nghe thấy “räc” một tiếng, là tiếng xương bị gãy, như một mũi dao xoẹt qua da, khiến người ta sởn cả gai ốc.

Người phụ nữ mới vừa rồi còn hầu hạ dưới thân anh, đã ngã trên mặt đất, cái cổ ngoặt sang một bên, mí mắt vẫn mở thật to, đến chết cũng không biết tại sao, tại sao... người đàn ông cô ta yêu lại đích thân giết chết cô ta.

Mùi máu trong không khí còn chưa bay hết, người cũng đã ngã xuống.

Bay lên đầu cành cây liền biến thành phượng hoàng là một câu truyền thuyết, truyền thuyết nói răng, có rất nhiều chim sẻ đang trong quá trình bay lên, liền bị ngã xuống từ không trung, rồi chết.

Lần thứ hai tỉnh lại, đầu vẫn rất đau như cũ, không phải, hình như là còn đau hơn, đâu giống như là đầu sắp bị nứt ra đến nơi, rồi lại bị người ta mạnh mẽ vá lại.

"A... đau quá... đau quái”

Bạch Lăng rên rỉ một tiếng, giơ tay lên che đầu, chỉ thấy toàn băng gạc.

Mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi, khiến cô tỉnh táo hơn một chút.

Một màn tối hôm qua chậm rãi hiện lên trong đầu cô.

Chuyện rốt cuộc là như thế nào, tất cả phát sinh trong đêm hôm qua, rốt cuộc có phải là sự thực hay không.

Cô mở mắt ra thử, lọt vào trong mắt cô là sự lạnh lẽo trắng xóa như tuyết.

Cửa sổ sát đất phía trước, có một bóng người cao to đang đứng đó, mặc một cái áo gió màu đen, bóng dáng vô cùng hoàn mỹ, lại tỏa ra sự huyền bí khó tả.

Anh chậm rãi xoay người, dưới ánh nắng mặt trời, Bạch Lăng liên nhìn rõ khuôn mặt của anh.

Trong lúc nhất thời, chiếu sáng cả thế giới, khung cảnh ngoài cửa sổ dường như trở nên mờ mịt.

Bạch Lăng trong chốc lát có chút xuất thần, trên đời này. không ai có thể bình tĩnh khi đứng trước mặt anh, nhưng từ trong mắt anh chỉ nhìn thấy sự hèn mọn lạnh lùng.

Anh chắc là người đàn ông chơi “bản giao hợp dã thú” đêm qua.

Anh hiện tại, so với buổi tối càng chói mắt hơn, phảng phất giống như đám mây cao ngạo trên trời cao, khiến cô cảm thấy ngay cả liếc mắt nhìn cũng là sự khinh nhờn đối với anh.

Anh hiện tại, so với buổi tuổi càng thêm chói mắt, phảng. phất giống như một đám mây ngạo mạn ở trên cao, mà cô, ngay cả liếc mắt nhìn anh một cái cũng cảm thấy khinh nhờn.

Mặc dù không muốn nói chuyện cùng anh, nhưng vì muốn biết rõ ràng chuyện đó là như thế nào.

Bạch Lăng nghỉ ngờ hỏi: "Xin hỏi... anh, là ai?"

Cổ họng khô khóc, làm cho thanh âm của cô trở nên khàn khàn, ngay cả chính bản thân cô cũng tự cảm thấy khó nghe.

Thân hình người đàn ông dừng lại, bỗng nhiên cúi đầu, lấn đền gần Bạch Lăng.

Khoảng cách giữa mặt cô và anh vô cùng ngắn, không đến 1cm, hô hấp của hai người phả vào mặt nhau, Bạch Lăng trên mặt liền nổi lên chút choáng váng.

Nòng súng đen ngòm tiến đến cổ họng của cô, cảm xúc lạnh như băng, làm cho Bạch Lăng giật mình một cái, thường thì... những cảnh này thường chỉ có ở trong phim mà thôi, hiện tại đã thành sự thật rồi!

Không khí liền trở nên ám muội, trong nháy mắt không còn chút gì, chỉ còn lại một mảnh đầy sát khí.

Đôi môi anh khẽ đóng mở, nói ra lời nói chói tai không gì sánh được.

"Đồ đê tiện hết thời này, tôi mặc kệ cô dùng thủ đoạn gì, nhưng đừng bao giờ quên thân phận người mẹ kế của mình!"

Âm thanh của anh rất êm tai, trong trẻo nhưng lạnh lùng tới tận cùng, mang theo sát khí cùng sự chán ghét nồng nặc, giống như cô là một con virus ác tính chuyên gây bệnh vậy!

Bạch Lăng lúc này liền mặc kệ có phải anh ghét cô hay. không, muốn giết cô, nhưng cô đã hoàn toàn bị khiếp sợ bởi chữ "người mẹ kế” trong câu nói của anh rồi!

Chuyện rốt cuộc là như thế nào, từ tối qua mọi việc đã vô cùng kỳ lạ, lẽ nào... trong đầu cô bỗng nhiên hiện lên một ý tưởng đáng sợi

Bạch Lăng bỏ qua hai chữ "đê tiện" đáng lẽ đã khiến cô tức giận, nghi ngờ hỏi: "Anh đây, ý anh là... là gì?"

"Cô không phải định nói với tôi cô bị mất trí nhớ, không biết tôi là ai?"

"Tôi... tôi thật sự không biết anh là ai!"

Ánh mắt cô trong suốt, hoảng loạn, oan ức, như một dòng nước suối, có thể nhìn thấy tất cả những thứ ở dưới đáy, hoàn toàn không giống với dáng vẻ của người nói láo, không hề có dáng vẻ mê mẩn, tham lam...

Anh nhíu mày, thu lại súng.

Như có điều suy nghĩ về vẻ mặt sợ hãi của Bạch Lăng, gương mặt vẫn như vậy, vẫn khiến người ta chán ghét, nhưng ánh mắt đó, dường như là hai người khác nhau.

Lễ nào...

Trong chớp mắt anh đã tỉnh táo lại, trong lòng vang lên một tiếng vang thật lớn, gió lạnh thổi vào, Bạch Lăng run run.

Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn không tới một phút, cô còn chưa kịp suy nghĩ, một đám bác sĩ cùng tá liền đi tới.

Một vị bác sĩ đeo kính trẻ tuổi trong số đó đi tới, mở to đôi mắt cô ra, nhìn hai cái.

"Bà Minh, bà còn nhớ anh ấy là ai không?"

Bạch Lăng läc đầu: "Sao anh lại gọi tôi là bà Minh?"

Cô rõ ràng là họ Bạch, có một cái tên xấu, gọi là Bạch Lăng, chính là từ một bộ phim cổ trang, hậu cung thường ban cho người hầu phạm sai lầm một tấm lụa trắng để tự vẫn,

Bạch Lăng - tấm lụa trảng.

Cô còn chưa lập gia đình, là một cô gái hai mươi bảy tuổi, không xe, không nhà, việc làm cũng không có...

Từ nhỏ tới lớn chưa có một mối tình nào, nụ hôn đầu vẫn chưa có, người như cô ở trong cái xã hội này, quả thực là

"hàng hiếm"!

Anh ta cầm bút ghi chép, lại hỏi: "Vậy cô biết Lan San là ai không?"

"Không biết!"

Bạch Lăng trả lời thành thật, dường như người đàn ông kia mới đó đã từng quen biết.

"Cô biết anh ấy là ai không?"

"Tại sao tôi phải biết anh ta là ai vậy?"

Bạch Lăng tiếp tục lắc đầu, cái suy nghĩ đáng sợ trong đầu kia, ngày càng mãnh liệt, cô cảm thấy bầu trời trên đầu như sắp sụp xuống rồi.

Người áo đen không nhịn được hỏi: "Cô ta đến cùng là bị làm sao?"

Người bác sĩ trẻ lắc đầu, cũng không cấm ky gì về cô, nói thẳng:

"Đoán chừng là đã bị mất trí nhớ, ngã từ cầu thang xuống, đầu phải chịu va chạm mạnh, đoán chừng là trong đầu đã có máu tụ, rất có thể đã bị mất trí nhới"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận