Trong Cố thị, hai cha con Cố Thần Trạch và Cố Vưu hiếm khi yên lặng ngồi cùng nhau
Bên cạnh bọn họ còn rất nhiều đồng sự của công ty đang ngồi, giống như Thẩm gia, cũng có rất nhiều đồng sự vốn là người Cố gia
Bọn họ ngồi xuống từng hàng, mặt quay về một hướng, bên hướng đó chính là một màn hình lớn
Nhìn thoáng qua còn tưởng là mọi người trong Cố thị bọn họ đang xem phim chiếu rạp
Trên màn hình chính là danh sách xếp hạng, kiểm tra đánh giá do chính phủ tự thống kê
Danh sách xếp từ trên xuống, đứng thứ nhất không nghi ngờ chút nào chính là Thẩm thị, vị trí này không nằm ngoài suy nghĩ của mọi người, nhà họ Thẩm đã giữ vị trí ấy rất nhiều năm
Chuyện khiến2cho mấy người Cổ Thần Trạch căng thẳng chính là vị trí thứ hai, đôi mắt của anh ta và Cố Vưu có chút giống nhau, chuyên chú nhìn lên màn hình
Mấy chữ đứng thứ hai chậm rãi hiện ra, phía sau chính là Cố thị
“Quả nhiên là Cố thị chúng ta!” Một người đồng sự tuổi còn khá trẻ, có chút không nhịn được, thấy xuất hiện một chữ Cổ đã vui vẻ đứng bật khỏi ghế, “Tôi đã nói năm nay Cô thị chúng ta nhất định sẽ xếp được vị trí thứ hai, năm nay chủ Cổ Vưu đã làm rất nhiều công trình không tôi mà”
Cậu ta vừa vui vẻ nịnh hót, vừa đi đến bàn bên cạnh, bưng một ly rượu vang đưa cho Cổ Vưu, “Chú Cổ, chúc mừng chú”
Cổ Vưu chẳng thèm nhìn cậu7ta một lần, nhưng vẫn đưa tay nhận lấy rượu vang từ cậu ta
Mặc dù biết là cậu ta đang nịnh hót, nhưng lúc này, quả thực ông ta rất thoải mái
Sau đó các đồng sự đều vui vẻ bắt đầu trò chuyện, “Hơn nữa Cô thị chúng ta đã rất nhiều năm không được xếp thứ hai, mặc dù đều là công lao của Chủ tịch Hội đồng quản trị, nhưng khiến chúng tôi vui nhất là năm nay người thừa kế Cổ Thần Trạch của chúng ta cũng trở về quản lý chuyện của công ty
Hơn nữa cậu ấy cũng lấy được dự án lớn cùng với Thẩm thị và chính phủ, cho nên Thần Trạch cũng có công lao rất lớn”
Cố Thần Trạch ngồi bên cạnh Cổ Vưu rõ ràng không ngờ những người chú này sẽ mở9miệng khen mình, anh ta có hơi ngại ngùng liếc mắt nhìn phản ứng của Cố Vưu
Cổ Vưu chỉ thản nhiên uống rượu, cũng không nói chuyện, nhưng vẫn nhận ra nét vui vẻ, chứng minh ông ta đối với Cố Thần Trạch đã có chút công nhận
Cố Thần Trạch lập tức khách sáo gật đầu với các chú đồng sự phía sau, “Các chú quá khen, con có thể có công lao gì chứ, đều là công lao của các chú ở tổng công ty” “Nhìn cậu kìa, kể từ lúc tới công ty quản lí chút chuyện thì trở nên hiểu chuyện rất nhiều, còn biết khiêm nhường” Ông chú ngồi gần phía trước thuận tay vỗ bả vai Cố Thần Trạch
“Đúng thế, không hổ là con trai của Cố Vưu”
“Cha nào con nấy mà”
Không khí trong phòng họp5lập tức trở nên rất hoà hợp, tất cả mọi người đều trao đổi, cảm giác giống như là gia tộc tụ hội
Sau khi Cổ Thần Trạch cùng với Cổ Vưu và mấy chú uống vài chén rượu, anh ta tìm một vị trí ít người ngồi xuống, giơ tay lên nới lỏng nút áo trên ngực
Hôm nay anh ta thật sự vui vẻ, bởi vì bảng xếp hạng này sẽ ảnh hưởng hướng đi của công ty một năm tới, có bảng xếp hạng này, dĩ nhiên khi cô thị cùng người khác cạnh tranh sẽ có sức mạnh hơn
Anh ta rất hài lòng đưa mắt muốn nhìn xếp hạng trên màn hình một chút nữa, lại một lần nữa thấy tên thứ hai trên đó chính là Cố thị
Cố Thần Trạch vẫn không nhịn được cười, anh ta bắt3đầu tìm điện thoại di động trên người
Không biết tại sao, trong giờ phút vui sướng này anh ta rất muốn chia sẻ với Chu Dụ
Lúc ánh mắt anh ta dời xuống, muốn gọi điện thoại, anh ta đột nhiên phát hiện dưới màn hình tên của công ty thứ bảy, tám, chín nhìn rất quen mắt
Cố Thần Trạch đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm màn hình
Công ty Lục Nhân, công ty Trường Thành Chí, Nhạc Hoa
Mấy công ty này là một vài công ty nhỏ, chỉ có công ty Nhạc Hoa này mấy năm trước còn tính là công ty lớn, có lúc còn có thể đứng trước mười
Nhưng năm ngoái tuôn ra sản phẩm có vấn đề, cho nên thành tích lũy của công ty giảm xuống, nếu không phải trong nhà Tổng giám đốc Nhạc Hoa coi như có chỗ dựa thì Nhạc Hoa đã sớm vỡ nợ
Nhưng năm nay những công ty hoàn toàn không thể xếp hạng tốp mười ở thành phố H này làm cho Cổ Thần Trạch lưu ý như vậy là bởi vì, trước đó nghe nói từ sau khi Thẩm Đình Vũ bắt đầu quản lý Thẩm thị đã bắt đầu chuyển một số dự án rất quan trọng cho công ty nhỏ làm
Thật khéo, giao cho đúng ba công ty nhỏ này
Những dự án đó của Thẩm thị, ít nhiều gì Cố Thần Trạch cũng biết một chút, có lúc đến tìm Thẩm Đình Thâm chơi, thỉnh thoảng sẽ nghe anh nói qua
Ba công ty nhỏ này, cho dù căng mặt đón lấy dự án của Thẩm thị, chỉ cần hơi không cẩn thận, hay là thiếu hụt tiền bạc thì họ sẽ phải đóng cửa, còn phải bồi thường cho Thẩm thị một số tiền lớn
Cố Thần Trạch càng nghĩ càng cảm thấy hoảng sợ, hình như anh ta có thể hiểu được ý của Thẩm Đình Vũ rồi
Thẩm Đình Vũ muốn cho những công ty nhỏ đó nhận những dự án này, sau đó động tay động chân từng bước xâm chiếm công ty bọn họ
Hành động này cũng quá để tiện rồi, sẽ khiến tất cả người trong giới kinh doanh xem thường, không biết đầu của Thẩm Đình Vũ đang suy nghĩ gì
“Không đúng! Chu Dụ!” Trong đầu Cổ Thần Trạch lại hiện ra gương mặt của Chu Du, bởi vì anh ta đột nhiên nghĩ đến dự án Chu thị hợp tác với Thẩm thì cũng là như vậy
Anh ta lập tức bật dậy khỏi ghế, xông ra ngoài tìm một chỗ yên tĩnh, gọi điện thoại cho Chu Dụ
Chuông điện thoại reo rất lâu, nhưng vẫn không có ai nhận
Có lẽ công ty Chu thị cũng đang mở hội nghị cuối năm, cho nên cô không nghe thấy
Cổ Thần Trạch cuống cuồng, đầu óc đã bắt đầu nghĩ tới kết quả của Chu thị rồi, anh ta cảm thấy Thẩm Đình Vũ thật sự quá ác độc, hơn nữa Thẩm thị hoàn toàn không cần dùng loại thủ đoạn để tiện này để từng bước xâm chiếm những công ty nhỏ đó
Anh ta vừa đến gara mở cửa xe của mình ra, vừa không ngừng gọi điện thoại cho Chu Dụ
Sau khi không gọi được, Cổ Thần Trạch chuyển qua gọi cho Lý Lâm
Anh ta vốn cho rằng Lý Lâm cũng đang mở cuộc họp hằng năm ở Thẩm thị, nhưng không ngờ tốc độ Lý Lâm lại nghe điện thoại rất nhanh, làm cho Cố Thần Trạch hơi kinh ngạc
“Chuyện gì vậy?” Giọng nói của Lý Lâm nghe ra cũng không tốt, hình như có cảm giác lo lắng
Cố Thần Trạch cau mày, “Thẩm Đình Vũ rốt cuộc làm chuyện gì ở công ty thế! Lục Nhân, Trường Thành Chi, Nhạc Hoa, mấy công ty này là chuyện như thế nào? Thẩm Đình Vũ làm những chuyện này ở trong công ty, Thẩm Đình Thâm biết không? Hội đồng quản trị biết không? Chẳng lẽ bọn họ không ngăn cản Thẩm Đình Vũ sao?!” Sau khi nghe thấy Cố Thần Trạch mắng, lòng Lý Lâm trầm xuống, “Không ngờ ngài Cố thông minh như vậy, mới đó mà anh đã biết ý đồ của Thẩm Đình Vũ”
“Anh bớt nói với tôi những thứ này đi, chuyện tôi hỏi anh, anh trả lời tôi đi! Thẩm Đình Vũ làm những chuyện này, tại sao không có ai ngăn cản cậu ta?!” Cổ Thần Trạch nóng nảy, anh ta không muốn để cho Chu thị bị Thẩm thị từng bước xâm chiếm, anh ta lo lắng cho Chu Dụ