Bạch Nhược Y không nói chuyện với Thẩm Đình Thâm nữa, mà quay đầu nói với Thụy Tư: “Hiện tại cũng rất khó kêu xe, phiền anh chở tôi về nhé” “Được” Thụy Tư vừa đáp, vừa giúp Bạch Nhược Y mở cửa bên ghế lái phụ ra
Bạch Nhược Y cúi người lên xe, rất tự nhiên thắt dây an toàn vào
Từ đầu đến cuối đều chưa từng nghĩ đến việc nói câu chào tạm biệt với Thẩm Đình Thâm
Ngược lại Thụy Tư đứng giữa hướng về Thẩm Đình Thâm cười nói: “Vậy tôi đưa cô Bạch về trước nhé” Nói xong, Thụy Tư cũng lên xe, trực tiếp điều khiển xe rời đi
Một mình Thẩm Đình Thâm đứng đó, gương mặt sa sầm, đứng hồi lâu trước đồn cảnh sát
Trên xe, Thụy Tư luôn nhìn Bạch Nhược Y2qua kính chiếu hậu, Bạch Nhược Y ngồi trên ghế lái phụ, dựa vào ghế nhắm mắt bắt đầu nghỉ ngơi
Thậm chí cô còn không muốn hỏi Thụy Tư xem, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ở quán lẩu? Vì sao cô chỉ mới ngủ một giấc, đã ở ngoài quán cà phê, tại sao người bên cạnh lại là Thẩm Đình Thâm? Bạch Nhược Y cứ mơ màng như đã ngủ rồi
Mãi đến lúc Thụy Tư dừng xe lại, xe lắc lư gây ra tiếng động nhỏ khiến Bạch Nhược Y tỉnh lại
Cô mở trừng hai mắt, giọng hơi khàn: “Đến khách sạn rồi sao?”
“Ừm, để tôi đưa cô lên” Thụy Tư vừa nói vừa tháo dây an toàn của mình, muốn xuống xe đưa Bạch Nhược Y lên lầu
Bạch Nhược Y giơ tay vỗ nhẹ lên7cánh tay Thụy Tư: “Không cần đâu, thời gian cũng không còn sớm nữa, anh về sớm nghỉ ngơi đi
Tôi về ngủ một giấc, ngày mai phải về nước rồi” “Vậy” Thụy Tư còn muốn nói tiếp cái gì đó, nhưng nhìn đáy mắt lạnh lùng xa cách của Bạch Nhược Y, anh ta nghẹn họng nuốt lại lời định nói
Do dự trong chốc lát, Thụy Tư nhẹ giọng nói: “Vậy ngày mai lúc cô về nước, tôi sẽ đến sân bay tiễn cô”
“Không cần đâu” Bạch Nhược Y bình tĩnh từ chối anh ta, trong con ngươi không có bất kỳ gợn sóng nào: “Thụy Tư, chúng ta chỉ mới quen nhau vài ngày thôi, ở nước Mỹ này nhận được sự chăm sóc của anh, tôi thật sự rất biết ơn
Anh đã làm rất nhiều vì tôi,9thế nên không cần phải làm thêm gì nữa đâu”
Cô biết rõ Thụy Tư có thiện cảm với mình, nhưng cô sẽ không để anh ta có thiện cảm rồi tiếp tục theo đuổi nữa
Hơn nữa sau này cô cũng không có cơ hội gì gặp lại Thụy Tư, nên giờ cứ nói rõ ràng sẽ tốt hơn nhiều
Thụy Tư nhếch khóe môi, cảm giác vui vẻ bị xóa sạch mà thay vào đó là cảm giác cô đơn
Anh ta đã sống một mình nhiều năm vậy rồi, cũng đã sớm trải qua cảm giác này
Gương mặt anh ta nhanh chóng nở nụ cười phóng khoáng: “Được quen biết cô, tôi thật sự rất vui” “Tôi cũng thế” Bạch Nhược Y nhìn ra ý cười của Thụy Tư, nên cũng đáp lại anh ta bằng một nụ cười
Sau đó5cô xuống xe, lưu lại cho Thụy Tư một bóng lưng yểu điệu mà dứt khoát
Thụy Tư cười nhạt, nhìn tác phong làm việc của Bạch Nhược Y, thoạt nhìn có cảm giác hơi giống với Thẩm Đình Thâm
Xe Thụy Tư vừa chạy ra khỏi khách sạn, cũng là lúc Thẩm Đình Thâm quay về, sau khi tận mắt thấy xe Thụy Tư rời đi, Thẩm Đình Thâm theo bản năng thở ra một hơi
Bạch Nhược Y mới vừa về phòng, liền cởi giày cao gót ra, ném túi lên ghế
Cả người cô đều ngả lên chiếc giường mềm mại, chiếm giữ một diện tích lớn trên giường
Mới cảm nhận được sự mềm mại của chiếc giường chưa được bao lâu, điện thoại di động trong túi đã reo lên
Đã trễ thế này rồi, còn ai gọi điện đến3đây? Bạch Nhược Y mắt nhắm mắt mở, hoàn toàn không muốn nhúc nhích, do dự trong chốc lát, cô vẫn lấy điện thoại di động ra
Vừa thấy là số Chu Dụ gọi tới, Bạch Nhược Y liên nén mệt mỏi để bắt máy: “Chu Dụ? Đã trễ vậy rồi cô còn chưa ngủ sao?”
“Nhược Y, bây giờ cô đang ở Mỹ đúng không?” Giọng Chu Dụ nghe có chút kích động
Bạch Nhược Y ngồi thẳng người lên: “Ừm đúng vậy, ngày mai sẽ về” “Cô đừng về vội, cô ở lại Mỹ, giúp tôi tìm Thẩm Đình Thâm được không?” Chu Du lo lắng nói, không đợi Bạch Nhược Y hỏi có chuyện gì đã kể rõ: “Là như thế này, bây giờ Thẩm Đình Vũ ở Thẩm thị đang cùng nhà chúng tôi ký kết làm
một hạng mục, sau đó tôi và Cổ Thần Trạch mới phát hiện ra mục đích của Thẩm Đình Vũ, cậu ta có thể đang muốn hại Chu thị của chúng tôi phải đóng cửa
Vì vậy bây giờ tôi cần tìm Thẩm Đình Thâm, bảo anh ta trở về ngăn Thấm Đình Vũ lại
Nhưng hiện tại lại không có ai gọi điện được cho Thẩm Đình Thâm cả, cuộc gọi đến đều bị thư ký anh ta cản lại” Bạch Nhược Y nghe xong vẫn không hiểu ra sao, cô không hiểu Chu Du đang nói cái gì
Nhưng thấy cô ta nói một hơi dài như vậy mà cũng không dám thở một cái, đủ biết chuyện này rất quan trọng
“Ừm, chính là giúp cô tìm Thẩm Đình Thâm, sau đó bảo anh ta liên lạc với cô có đúng không?” Hiện tại mặc dù Bạch Nhược Y không muốn có liên quan gì đến Thẩm Đình Thâm, thế nhưng Chu Du đã nhờ, cô nhất định sẽ giúp
Hơn nữa chỉ giúp đỡ nói một câu, cũng sẽ không cần nhiều lời với Thẩm Đình Thâm, chắc sẽ không có việc gì
“Đúng vậy, làm phiền cô rồi
Bởi vì chúng tôi thật sự không có cách nào liên hệ với anh ta, mà hạng mục này lại ảnh hưởng rất lớn với Chu thị, nên nhờ cô nhanh chóng giúp tôi liên lạc với Thẩm Đình Thâm được không?” Ý của Chu Dụ chính là, nếu hiện tại cô có thể tìm được Thẩm Đình Thâm thì đi ngay bây giờ đi
Bạch Nhược Y là người thông minh, ngay lập tức bước xuống giường: “Được, giờ tôi sẽ đi tìm Thẩm Đình Thâm ngay, cô đừng vội” “Làm phiền cô rồi” Chu Dụluôn miệng nói cảm ơn: “Thật sự cảm ơn cô”
“Được, vậy tôi tắt máy trước nhé, khi nào tìm được anh ấy rồi, tôi sẽ bảo anh ấy gọi cho cô” Bạch Nhược Y nhẹ giọng an ủi
“Ừm” Chu Dụ nghe Bạch Nhược Y đã nhận lời, tâm tình đang lo lắng đã đỡ hơn nhiều
Chỉ cần Thẩm Đình Thâm nhanh chóng trở về, chuyện gì cũng có thể từ từ nói
Cố Thần Trạch ngồi cạnh Chu Du cũng đã nghe được nội dung cuộc nói chuyện giữa hai người: “Được rồi, hiện tại em đã có thể yên tâm chưa? Anh đưa em về ngủ một giấc trước, chuyện gì cũng chờ ngày mai Bạch Nhược Y thông báo lại được không?” Chu Du nhìn Cổ Thần Trạch, cô cảm thấy giờ phút này nếu không có Cổ Thần Trạch bên cạnh thì khi biết biết tin tức này, mình nhất định sẽ bị sốc
Chu Dụ cười miễn cưỡng, muốn Cố Thần Trạch thả lỏng tâm trạng trong lòng: “Ừm, hiện tại chỉ có thể như vậy thôi”
“Đừng có nghĩ theo chiều hướng xấu nữa, chỉ cần Bạch Nhược Y nói rõ tình huống cho Thẩm Đình Thâm nghe, Thẩm Đình Thâm từ Mỹ trở về chỉ mất vài ngày thôi, Chu thị bên em sẽ không có chuyện gì rồi, yên tâm đi” Cố Thần Trạch đỡ Chu Du đứng dậy, ôm bả vai cô, muốn giúp cô giữ ẩm
“Ừm”