Đến phòng làm việc, anh mau chóng xem chuyện hợp tác giữa Thẩm Đình Vũ với công ty Nhạc Hoa, Trường Thành Chí và Lục Nhân một lần
Xem thì thấy hình như vấn đề xảy ra ở mấy công ty này quả thực không liên quan một chút gì đến Thẩm thị
Điều này cũng khiến Thẩm Đình Thâm không thể không có cái nhìn khác về Thẩm Đình Vũ, tuy thủ đoạn xảo quyệt nhưng hành sự hoàn toàn không có sơ sót gì.
Đúng vào lúc anh xem tài liệu đến thất thần thì cửa phòng làm việc bị người ta khẽ đẩy ra
Người tới cao khoảng mét bảy mét tám, mặt đẹp dáng thẳng, cứ thế ngồi xuống đối diện Thẩm Đình Thâm.
Cậu ta nhoẻn miệng cười, đầy vẻ châm chọc, “Wow, sao nhanh vậy anh đã trở về3từ Mỹ rồi?” Động tác của Thẩm Đình Thâm dừng lại, đầu mày đen thẫm nhíu thành độ cong sắc bén, ánh mắt quét một cái sắc lẻm qua người ngồi đối diện, “Cậu sắp xếp khoản bồi thường cao như vậy rốt cuộc là muốn làm gì? Chỗ tiền đó cậu lại không thể tự cầm đi dùng, công ty cũng không thiếu tiền, cậu hại người khác làm gì?”
Thẩm Đình Vũ biết tính khí của Thẩm Đình Thâm, trực tiếp mà thẳng thắn, Thẩm Đình Vũ cười khinh khỉnh, “Bây giờ nói với anh cũng chẳng sao, tôi định hợp tác với tập đoàn mạng có tiếng trong nước, để trúng thầu, tôi nhất thiết phải lấy rất nhiều tiền làm tiền đặt cọc với họ.”
“Tập đoàn mạng gì?” Đầu mày của Thẩm Đình Thâm lại nhíu chặt0lại mấy phần
Quả thực thế lực của Thẩm thị ở thành phố H rất lớn, nhưng lại thiếu tiếp xúc với lĩnh vực mạng
Không thể không nói ở thế kỷ hiện giờ, mọi người đều không tách rời được khỏi mạng internet, nếu có thể tìm được một phương hướng với mạng internet thì cũng là một chuyện tốt.
Nhưng vấn đề là bây giờ Thẩm Đình Thâm đang một lòng định mở rộng thị trường nước ngoài, nếu công ty lại phải tiêu tốn tâm tư làm chuyện về lĩnh vực mạng internet thì tất cả nhân lực, vật lực, tài lực cần có lại là một phép tính khác.
Thẩm thị có lớn mạnh hơn nữa cũng không thể lập tức có nhiều tiền để vận hành như thế.
“Chuyện này thì không cần anh nhọc lòng, tôi cũng mở cuộc5họp hội đồng quản trị rồi, các giám đốc công ty đều đồng ý với phương án của tôi, cho nên thực ra anh hoàn toàn không cần trở về
Anh trở về thì cũng chẳng thay đổi được gì, anh vẫn tưởng Thẩm thị là công ty của một mình anh ư?” Nét mặt Thẩm Đình Vũ là vẻ mặt thắng lợi, càng nhìn thấy Thẩm Đình Thâm nhíu mày lòng cậu ta lại càng hả hê.
Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Đình Vũ luôn biết Thẩm Đình Thâm xem thường cậu ta, cho nên nếu Thẩm Đình Vũ có thể trông thấy Thẩm Đình Thâm đau đầu vì mình thì Thẩm Đình Vũ sẽ rất vui.
Thẩm Đình Thâm gập tài liệu trong tay lại, khuôn mặt cũng lộ ra ý cười châm chọc, “Thẩm thì đương nhiên không phải công4ty của một mình tôi, có điều Thẩm Đình Vũ cậu làm thay chức Tổng giám đốc mấy ngày đã muốn thách thức quyền uy của tôi ở Thẩm thị, có phải cậu đã quá ngây thơ rồi không? Cậu tưởng các giám đốc đồng ý phương án của cậu thì phương án này có thể được thực thi ư? Không có chữ ký của tôi, cậu nghĩ cậu có thể làm gì?”
Mắt Thẩm Đình Vũ đã cười híp thành một đường, rõ ràng là cố ý cười rạng rỡ như thế, cậu ta đã sớm biết Thẩm Đình Thâm sẽ nói những lời này, nhưng Thẩm Đình Vũ đã có đối sách từ lâu rồi.
Cậu ta không hoàng không mang lấy mấy tờ giấy photo từ trong túi ra, sau đó bình tĩnh đặt trước mặt Thẩm Đình Thâm,9“Sự thực là không có chữ ký của anh, tôi vẫn có thể làm chuyện tôi muốn làm, trên đây là tài liệu ba ủy quyền cho tôi, chuyện hợp tác lần này chỉ cần tôi cần thì tôi cũng có thể bắt anh làm việc cho tôi, cho nên anh cảm thấy không có chữ ký của anh có quan trọng không?”
Sắc mặt Thẩm Đình Thâm lạnh lùng, trong đôi mắt đen thẫm lộ ra vẻ nguy hiểm, vẫn khiến người ta cảm thấy lạnh người, “Bây giờ ba đang nằm viện, đã nói là không cho ông ấy lo chuyện công ty rồi, vậy mà cậu còn đến bảo ba nhúng tay vào chuyện của cậu! Cậu có lương tâm không hả?” Thẩm Đình Vũ chia hai tay, nhún vai hờ hững, “Nếu anh có thể nhìn nhận tôi không mang theo thành kiến thì tôi có cần phải đi làm phiền ba không?”
“Rốt cuộc cậu muốn gì hả? Chơi bời bên ngoài bao nhiêu năm như thế, đột nhiên lại muốn lo chuyện của Thẩm thị? Cậu không nhìn xem cậu có năng lực gì, có mấy cân máy lạng
Chẳng qua cậu lợi dụng sự áy náy của ba với cậu nên mới bức ông ấy ký chứ gì, nhưng tôi biết cậu căn bản chẳng làm được chuyện gì cả, cho nên tôi có thành kiến với cậu đều là do chính cậu tự chuốc lấy.” Thẩm Đình Thâm hơi nheo mắt nhìn Thẩm Đình Vũ, giọng nói lạnh lẽo như sắt, “Còn cậu dùng thủ đoạn gì để lấy được nhiều tiền như thế, những thủ đoạn này để tiện đến mức nào, cậu không cảm thấy làm mất mặt Thẩm thị ư?”
“Dù có làm mất mặt hay không, đến khi chuyện hợp tác mạng thành công, mọi người sẽ chỉ nhìn thấy Thẩm thị ngày một lớn mạnh, căn bản sẽ không bận tâm đến việc tôi dùng thủ đoạn gì.” Thẩm Đình Vũ cũng trở nên nghiêm túc theo, dẫu sao cậu ta cũng thật lòng vì muốn tốt cho công ty, “Ban đầu để làm Thẩm thị lớn mạnh, không phải anh cũng không tiếc mà qua lại với xã hội đen đấy ư?”
“Đó là khi công ty chúng ta không có thực lực phát triển, tôi hết cách nên mới như thế!” Thẩm Đình Thâm rất ghét Thẩm Đình Vũ nói mình có bản chất giống cậu ta, “Vốn công ty đi con đường chính đạo rất khó, cũng chẳng liên lạc mấy với xã hội đen, tại sao cậu phải đưa công ty vào cảnh ngộ này.”
“Ít nói mấy lời bùi tại đi, dù gì bây giờ anh cũng chẳng ngăn nổi tôi được, nói những chuyện này cũng chẳng có tác dụng gì cả!” Thẩm Đình Vũ thực sự lười nói nhiều thêm với Thẩm Đình Thâm, “Tôi chỉ qua báo một tiếng với anh bảo anh ít nhọc lòng lo chuyện tôi làm thôi.”
“Chỉ cần tôi ngồi trên vị trí Tổng giám đốc này một ngày, chuyện công ty tôi nhất định sẽ quản.” Thẩm Đình Thâm nghiệm mặt nhìn Thẩm Đình Vũ đứng dậy khỏi ghế, anh quyết không thể để Thẩm Đình Vũ làm xằng làm bậy trong công ty
Thẩm Đình Vũ cũng chẳng tỏ ra yếu thế, nghiêm mặt nhìn thẳng vào ánh mặt lạnh lùng của Thẩm Đình Thâm, “Tôi nói cho anh biết, anh thật sự không quản được đâu! Không tin thì chúng ta cứ nhìn xem!”
Dứt lời, cậu ta lại lộ ra nụ cười tự tin, mảng sao dưới đáy mắt tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Khí thế hừng hực, anh ta đã có kế hoạch chu đáo
Trong phòng làm việc yên tĩnh, hai anh em đã bắt đầu chính thức tuyên chiến như vậy
Thẩm Đình Thâm ngước mắt nhìn khuôn mặt Thẩm Đình Vũ, sao Thẩm Đình Vũ lúc này càng nhìn càng giống mình của mấy năm trước vậy chứ
Để thành công, không tiếc đánh đổi mọi thứ, như thể thế gian này không có chuyện gì mà cậu ta không làm được vậy
“Đi đây.” Trước mặt Thẩm Đình Thâm, Thẩm Đình Vũ rút tập giấy photo đã đưa cho anh xem về, sau đó xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên nhắc nhở Thẩm Đình Thâm mấy câu, “Đúng rồi, quên nói với anh, tôi có tìm người quan sát anh, anh đừng có qua lại thân thiết với Bạch Nhược Y nữa, nếu không có khi tôi đưa chỗ ảnh chụp được cho ba xem cũng nên.” Thẩm Đình Thâm ngồi trên ghế, hai tay đặt trên bàn siết chặt lại thành nắm.
Anh chưa bao giờ ngờ rằng Thẩm Đình Vũ lại khiến anh đau đầu đến mức này, thì ra bao nhiêu năm nay, Thẩm Đình Vũ vẫn luôn tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi.