Cô nhìn theo hướng cô gái đó chỉ, xoay người nhìn thoáng qua thấy Thẩm Đình Thâm mặc vest đen
Gương mặt anh lạnh như băng ngàn năm, dưới ánh đèn đường trở nên vừa lạnh lùng vừa góc cạnh, đặc biệt là sống mũi cao mang đến một cảm giác kiêu ngạo.
Anh tới từ lúc nào vậy? Không phải đang ở cùng với Minh Giản sao? Môi mỏng khẽ cong lên, anh thở ra hơi trắng xóa, ánh mắt nhìn về phía cô gái sau lưng Bạch Nhược Y: “Cô vào trước đi, tôi sẽ đưa bạn gái tôi vào tham gia hoạt động của tiệm cô.”
“Thật ư?” Đôi mắt của cô gái lấp lánh, lúc đầu cô chặn Bạch Nhược Y lại bởi Bạch Nhược Y rất đẹp, thật sự muốn kéo cô3vào tiệm để chụp vài kiểu ảnh.
Không ngờ bạn trai cô cũng là một người vô cùng tuấn tú, hơn nữa còn đồng ý lát nữa sẽ đưa cô vào trong của hàng, trong lòng cô gái kia đương nhiên vô cùng vui vẻ
Thầy Thẩm Đình Thâm khẽ gật đầu, cô ta mới vui vẻ chạy vào trong tiệm, để cho Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm có không gian riêng.
Nhưng giờ người mà Bạch Nhược Y không muốn gặp nhất chính là Thẩm Đình Thâm
Ánh mắt cô vô cùng lạnh lùng, gương mặt xinh xắn tỏ vẻ kháng cự, cô khẽ cong môi, ánh mắt rời khỏi Thẩm Đình Thâm, giọng điệu lạnh lùng: “Anh tới đây làm gì?” Cô nghiêng đầu, Thẩm Đình Thâm cụp mắt, ánh đèn trong tiệm hắt0ra phản chiếu lên mái tóc dài của cô, khiến cho tóc cô lấp lánh ánh sáng.
Nhưng dưới ánh sáng rực rỡ có thể thấy những sợi tóc lòa xòa, không suôn thẳng, khiến cho Bạch Nhược Y trở nên vô cùng đáng yêu và mỏng manh
Đôi mắt đen láy của Thẩm Đình Thâm dần trở nên dịu dàng, mấy ngày nay anh đang giận Bạch Nhược Y
Tức giận vì cố xảy ra chuyện mà không thèm nói với anh, tức vì cô không chịu quan tâm tới bản thân, cho nên mới không thèm từ chối người phụ nữ khác, chỉ muốn chọc tức Bạch Nhược Y mà thôi.
Nhưng Bạch Nhược Y lại không hề giống với tưởng tượng của anh, hoặc là thực chất bên trong con người Bạch Nhược Y vô5cùng lạnh lùng, ánh mắt cô cho thấy cô không hề để ý chuyện đó
Bạch Nhược Y như vậy lại càng khiến Thẩm Đình Thâm tức giận.
Nhưng vừa nãy, nhìn thấy bóng lưng lẻ loi của Bạch Nhược Y, Thẩm Đình Thâm lại cảm thấy nhói đau, làm gì còn tâm trạng nào để chọc tức cô nữa.
Người chủ động trước luôn là người thua cuộc
Thẩm Đình Thâm nhìn chằm chằm Bạch Nhược Y một lúc lâu, ánh mắt trầm ngâm, Bạch Nhược Y còn tưởng Thẩm Đình Thâm sẽ không nói gì với mình, nắm chặt túi xách định bỏ đi.
Nhưng giọng khàn khàn trầm ấm của Thẩm Đình Thâm lại vang lên bên tai cô, anh khẽ thở dài rồi nói: “Em không thể nhận thua trước sao? Mềm mỏng một chút4không được sao?” Giọng nói anh tràn đầy sự bất đắc dĩ, bởi vì anh không thể làm gì khác với cô được
Bạch Nhược Y muốn nói muốn đi nhưng rồi lại quên mất
Đôi mắt màu hổ phách sáng lên, cảm thấy vô cùng ấm ức
Cô khẽ lẩm bẩm, giọng điệu ngập tràn sự nũng nịu: “Nhưng hôm nay anh cùng với người con gái khác hát hò, với lại còn đưa cô ta về nhà...”
“Nhưng em không hề tức giận, dù anh có làm gì, em cũng không hề tức giận mà.” Thẩm Đình Thâm nhắc tới chuyện này, có cảm giác vô cùng thất bại và bất lực: “Trong lòng em, anh không hề quan trọng chút nào cả.”
Bạch Nhược Y vẫn đang cúi đầu nghe thấy Thẩm Đình Thâm nói vậy9chợt ngẩng lên, đôi mắt màu hổ phách lấp lánh như ánh đèn trong đêm.
“Cho nên hôm nay anh làm vậy là vì giận em sao?” Bạch Nhược Y nhíu mày, trong lòng không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ trong tình yêu, Thẩm Đình Thâm cũng trẻ con vậy sao?
Thẩm Đình Thâm chớp mắt, đột nhiên ôm lấy Bạch Nhược Y từ phía sau, giọng vô cùng dịu dàng: “Chúng ta vào tiệm quà tặng đã rồi nói sau, họ chờ chúng ta lâu lắm rồi.”
Không hề cãi cọ, không hề có chuyện gì đặc biệt, hai người cứ như vậy mà làm hòa với nhau
Bạch Nhược Y vẫn ấm ức, vẫn còn rất nhiều điều muốn hỏi Thẩm Đình Thâm
Thẩm Đình Thâm cũng vậy
Nhưng khi họ bước vào tiệm, thấy có rất nhiều đối tình nhân ở đó, trong tiệm mở một bài hát với giai điệu nhẹ nhàng, khiến bầu không khí trở nên vô cùng ngọt ngào
Hôm nay là lễ tình nhân, ít nhất trước khi ngày hôm nay kết thúc phải làm gì đó bù lại những thời gian đã bị bỏ lỡ.
Cô gái phát tờ rơi cũng là chủ tiệm, nhìn thấy hai người bước vào thì vô cùng thích thú chào mời: “Rốt cuộc hai người đã tới, nào nào nào, tới đây chụp chung vài bức ảnh nào, sắp tới cuộc bình chọn rồi! Nếu thắng bình chọn thì được sẽ ôm gấu trắng về nhà.”
Từ khi hai người họ bước vào, những cặp tình nhân trong tiệm bắt đầu quan sát hai người họ.
Bởi vì họ rất đẹp, vừa bước vào đã khiến mọi người cảm thấy áp bức, thậm chí họ bắt đầu nghi ngờ, hai người này thật sự tới đây để chụp ảnh rồi nhận quà sao?
Thẩm Đình Thâm nhíu mày, tự nhiên nắm tay Bạch Nhược Y, đi tới vị trí mà chủ tiệm chỉ.
Bên cạnh có tấm bảng hắt sáng, có camera chụp ảnh, vô cùng chuyên nghiệp
“Có cần theo yêu cầu gì không?” Thẩm Đình Thâm đứng trước camera, Bạch Nhược Y cũng hơi ngại ngùng đứng bên cạnh anh
Bạch Nhược Y cũng không thích chụp ảnh, cho nên khi đứng dưới ánh đèn, cô cảm thấy như bị chụp trộm vậy, vô cùng sợ hãi
“Chỉ cần để hai chân bạn gái quỳ trên tay mình rồi sau đó bể cô ấy lên và hôn nhau! Chụp xong là ok.” Chủ tiệm nói với người chụp ảnh, nhìn họ, thầm nghĩ họ rất đẹp, góc độ nào cũng vô cùng hoàn mỹ
“Được rồi.” Thẩm Đình Thâm không nói thêm gì, ngồi xuống, hai tay khoanh lại để trước mặt Bạch Nhược Y, ra hiệu bảo Bạch Nhược Y quỳ lên.
“Hả?” Bạch Nhược Y không hiểu ý của chủ tiệm, lại thấy mấy đôi tình nhân trong tiệm nhìn họ chằm chằm, khiến cô cảm thấy rất khó chịu.