Thẩm Đình Vũ ngồi trên sofa lại cho rằng Thẩm Đình Thâm đã nói hết lời, kế đó thản nhiên mở miệng đáp lời anh: “Tôi có thể đảm bảo lợi nhuận, bọn tôi đã đánh giá khảo sát loại game online này rồi
Điều khiến tôi lo lắng là từ trước tới nay Thẩm thị chưa từng tiếp xúc với hạng mục ấy, cho nên tôi dự định mua quyển đại lý của một trong những game lôi cuốn nhất bên nước ngoài
Trải qua một hồi sản xuất tuyên truyền, tôi tin rằng sẽ nhanh chóng tiếp cận với mọi người, hơn nữa còn khiến họ mau chóng đón nhận.”
Khi nói những lời này, nét mặt Thẩm Đình Vũ tràn đầy tự3tin làm người ta không thể nào không tin phục.
Nhưng Thẩm Đình Thâm nào phải người thường, anh không nghĩ sẽ có lời trong bao lâu mà nghĩ thực tế hơn: “Cậu cũng biết hạng mục này mới được thêm vào, bây giờ tình hình doanh nghiệp Thẩm thị ra sao thì cậu thấy rồi đó, lấy đâu ra tiền mua đại lý game bên nước ngoài?”
Hiện giờ việc huy động vốn trong công ty ít đến đáng thương
Cho dù Thẩm Đình Thâm rút toàn bộ dự toán tài chính của hạng mục bên Mỹ về để đắp vào hạng mục của Thẩm Đình Vũ, chẳng qua cũng chỉ miễn cưỡng gắng gượng, bây giờ lại thêm hạng mục Internet nữa thì0không đủ vốn
“Tôi cảm thấy anh căng thẳng quá rồi.” Thẩm Đình Vũ không cho là đúng, đưa mắt nhìn Thẩm Đình Thâm: “Anh cũng thấy đó, hiện giờ hiệu quả từ hạng mục Internet xuất hiện rất nhanh, thị trường chứng khoán bên này đã có dấu hiệu ấm lên
Vì vậy nếu thu mua game online rồi sản xuất, tuyên truyền vân vân..
công ty đủ vốn mà.”
Hai anh em đều bất mãn với ý tưởng của đối phương
Thẩm Đình Vũ thấy Thẩm Đình Thâm cẩn thận quá mức, làm ăn buôn bán vốn là chuyện đánh cược, ở đâu ra chi tiền rồi thu lợi nhuận một trăm phần trăm? Thẩm Đình Thâm lo này lo kia, sợ đầu sợ đuôi5thì làm được chuyện gì to lớn?
Thẩm Đình Thâm lại cảm thấy Thẩm Đình Vũ quá lỗ mãng, hơn nữa anh phát hiện Thẩm Đình Vũ luôn bị người hợp tác kia nắm mũi dẫn đường
Dù là hạng mục đầu tiên cần số vốn khổng lồ hay sau đó đột nhiên có bên thứ ba gia nhập hợp tác, cả chuyện bây giờ tăng thêm hạng mục game online, Quả thực giống như mọi chuyện đều do Nhan Như Ngọc kia sắp đặt
Điều đó khiến Thẩm Đình Thâm có một cảm giác khủng hoảng không thể nào giải thích được
Anh cực kỳ không thích cảm giác này, bởi vì trước kia mọi hạng mục, mọi kế hoạch lẫn tiến độ đều do4anh chủ trì, đâu cùng Thẩm Đình Vũ dao động như vậy? Thẩm Đình Thâm cau mày, ánh mắt chuẩn xác như chim ưng nhìn thẳng vào Thẩm Đình Vũ: “Dù cậu muốn tốt cho công ty, tin chắc mình sẽ làm được game online, nhưng cậu chưa từng thảo luận với Hội đồng quản trị, thậm chí ngay cả tôi cũng mới biết từ miệng cậu, chẳng lẽ cậu không cảm thấy mình làm như vậy rất không ổn sao?”
“Hiện giờ tình hình công ty đặc thù như vậy, đâu phải cái nào cũng dựa theo quy trình, chỉ cần kết quả cuối cùng tốt đẹp là được.” Thẩm Đình Vũ chỉ nghĩ đơn giản, làm sao để doanh nghiệp Thẩm9thị có thêm nhiều lợi nhuận
Cậu ta nghĩ phải sớm đuổi Thẩm Đình Thâm xuống đài.
“Cậu không biết là bây giờ cậu nói vậy quá sớm sao?” Thẩm Đình Thâm lạnh giọng chất vấn kèm theo cảm giác vượt trội từ khi còn nhỏ
Trước mặt Thẩm Đình Vũ, cảm giác vượt trội ấy càng thêm phóng đại khiến cậu ta cực kỳ khó chịu
Cậu ta vốn đang dựa lưng vào sofa, trong chớp mắt đã đứng thẳng dậy, cau mày trợn mắt nhìn Thẩm Đình Thâm: “Không cần anh lo chuyện dư thừa!”
Nói xong, Thẩm Đình Vũ hoàn toàn không cho Thẩm Đình Thâm cơ hội mở miệng
Cậu ta đứng dậy rời khỏi phòng làm việc, trước khi đi còn để lại một câu: “Bây giờ công ty chỉ còn dựa vào hạng mục này của tôi để xoay chuyển, những hạng mục này do tôi toàn quyền phụ trách, phiên anh sau này đừng có ý đồ can thiệp vào! Tôi nói rồi! Tôi sẽ chủ động báo cáo với anh các khâu vận hành hạng mục.”
Kể từ lúc tiếng nói của Thẩm Đình Vũ biến mất trong phòng làm việc, ánh mắt Thẩm Đình Thâm ngày càng trở nên thâm sâu.
Chủ động báo cáo với tôi? Ôi, thật là buồn cười
Nếu cậu chủ động báo lại thì tại sao không nói trước cho tôi biết chuyện tăng thêm hạng mục game online? Thẩm Đình Vũ mới ra ngoài được mấy bước đã trông thấy Lý Lâm ôm rất nhiều tài liệu đến phòng làm việc của Thẩm Đình Thâm.
Hai người mặt đối mặt bước tới, Thẩm Đình Vũ đứng trước cản đường Lý Lâm: “Ôm tài liệu gì đó?“.
Lý Lâm không tỏ thái độ gì, nhìn lướt qua Thẩm Đình Vũ rồi ôm thật chặt tài liệu trong tay, vốn dĩ không muốn cho cậu ta xem: “Đây là tài liệu cho Tổng giám đốc xem, không liên quan tới cậu.”
“Chậc chậc.” Thẩm Đình Vũ cười lắc đầu: “Lý Lâm, tuy anh là con chó của Thẩm Đình Thâm, nhưng đi làm nhiều năm như vậy, cũng xem như là người thông minh
Chẳng lẽ anh không nhìn ra doanh nghiệp Thẩm thị sẽ lập tức có sự thay đổi sao? Nên suy nghĩ cho tương lai mai này của mình đi, tôi khuyên anh có thời gian rảnh thì hãy nghĩ xem bây giờ nên biết điều lấy lòng ai.”
“Kẻ không biết điều chính là cậu.” Lý Lâm đáp lại rất đúng mực, ánh mắt lướt qua Thẩm Đình Vũ rồi nhìn cánh cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc: “Tôi còn có việc, không tán gẫu với Tổng thanh tra nữa.” Nói xong, anh ta đi ngang qua người Thẩm Đình Vũ rồi bước vào phòng làm việc
Thẩm Đình Vũ đứng ngay tại chỗ, quay phắt lại nhìn bóng lưng Lý Lâm với vẻ độc ác
Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Đình Thâm chưa từng nhìn cậu ta bằng nửa con mắt, trước giờ dáng vẻ cao cao tại thượng của anh đã khiến cậu ta cực kỳ khó chịu
Nhưng Lý Lâm chẳng qua chỉ là một thư ký, cùng lắm ở bên cạnh Thẩm Đình Thâm lâu thôi, anh ta lấy từ cách gì mà đối xử với mình như vậy? Một con chó! Mắt chó nhìn người kém! M* nó!
Lý Lâm vốn chẳng thèm để ý đến Thẩm Đình Vũ
Anh ta đi theo Thẩm Đình Thâm không phải vì đối phương trả lương cao hay đãi ngộ tốt
Trái lại, đi theo Thẩm Đình Thâm chẳng hay ho gì, bởi vì suốt hai mươi bốn tiếng đối phương luôn phiền đến anh ta
Nhưng ở một khía cạnh khác, Thẩm Đình Thâm rất tin tưởng Lý Lâm, có thể lấy được sự tin tưởng của Thẩm Đình Thâm là vinh hạnh của Lý Lâm, anh ta luôn cho rằng như vậy
Lát sau, Lý Lâm đã tới trước bàn làm việc, đặt tài liệu xuống trước mặt Thẩm Đình Thâm: “Đây là các hạng mục vận hành trước mắt trong công ty mà chúng ta có thể đề xuất tài chính
Hôm qua tôi đã tính sơ, có vẻ tốt hơn chúng ta tưởng tượng đấy.” “Có tốt hơn nữa cũng không quản được Thẩm Đình Vũ làm xằng làm bậy!” Thẩm Đình Thâm tan nát cõi lòng, giơ tay cầm bút lật xem tài liệu trên bàn: “Anh có biết Thẩm Đình Vũ thêm hạng mục Internet vào hạng mục trước đó không? Câu ta vốn chẳng lo đến khả năng kinh tế hiện giờ của công ty, lại còn làm càn!”
“Tôi cảm thấy anh cần phải tiếp quản hạng mục của cậu ta mới được.” Lý Lâm không tin Thẩm Đình Vũ nên đề nghị
Thẩm Đình Thâm lắc đầu: “Quá muộn rồi, không kịp nữa
Hiện giờ chúng ta chỉ có thể cố hết sức mà thôi.”
“Chỉ mong hạng mục của cậu ta thành công.”