Khuất Ngôn Chấn kiên nhẫn đưa tiểu đệ vào sâu bên trong, hai bên dây thần kinh căng lên bởi hu*ệt nhỏ này đúng đang thử sức của hắn mà, sao có thể khít chặt như thế. Tuệ San cũng có thể hiểu được điều này, cô chủ động ngồi dậy ôm hắn, nơi đó giữa hai người vẫn đan vào nhau, chỉ là không thể tiến sâu. Cô thủ thỉ bên tai hắn đầy ngọt ngào:
- Ngài Khuất... để... để em giúp nhé
Khuất Ngôn Chấn cười nhẹ, hắn gật gù rồi chủ động ngồi ngửa ra sau thành giường, tiểu thỏ trước mặt hắn đang chỉnh lại tư thế rồi từ từ hạ mình xuống. Tuệ San hai chân tách sang hai bên, ngồi xuống một lúc đã chôn sâu được tiểu đệ hùng vĩ ấy vào bên trong. Bụng nhỏ đã trướng lên một dọc dài, Ngôn Chấn bỉ ổi ấn nhẹ lên khoang bụng, thì thầm:
- Tuệ San... ai dạy em biết lấy lòng đàn ông thế này, hửm?
Nữ nhân vốn đã khó chịu vì d*ch mật vẫn chảy thẫm ra dọc đùi, nay còn bị nam nhân nói lời kích thích liền xấu hổ:
- Ngài... Ngài đừng trêu em...
Khuất Ngôn Chấn biết tiểu thỏ khó xử, hai tay hắn nắm chắc phần đùi non của Tuệ San, lấy lực giúp cô ngồi xuống rồi lại ẩn lên để hai nơi ấy giao hòa nhau. Cơ thể Tuệ San dần mềm nhũn ra, quen dần với nhịp va chạm của hai người, cô nắm chắc vào bả vai Ngôn Chấn, gục bên vai hắn mà thở hổn hển, rên nhẹ:
- Ah... ah... hmm...um...
Khuất Ngôn Chấn tuy chưa thực sự được thỏa mãn hết con thú đang bùng cháy trong cơ thể nhưng biểu hiện này của Tuệ San khiến hắn rất vui. Nam nhân cố ý chọc ghẹo:
- San nhi... từ từ thôi... đang hứng lắm sao?
Tuệ San nghe vậy liền cứng ngắc trở lại, cả hai ở tư thế này luận động bao lâu rồi nữ nhân không nắm rõ, đùi có mỏi vẫn đang cố gắng làm tốt, vậy mà tên biến thái này cứ vô tư nói mấy lời d*m tục như vậy, thật khiến cô tức chết mà. Tuệ San đấm nhẹ vào lồng ngực Ngôn Chấn, dừng mọi hành động lại rồi im bặt, như tỏ rõ thái độ rằng cô phật ý. Khuất Ngôn Chấn biết chứ, hắn biết nữ sinh này ngang tàng là thế nhưng bên trong thì yếu ớt đến cùng cực, phải chăng là cố tạo cho mình lớp vỏ bọc thật cứng và sắc bên ngoài để không ai chạm vào được bên trong
Chuyện hôm nay, ngay bây giờ đây... Đàm Tuệ San chịu làm tình nhân, lại dâng hiến mình cho kẻ lạ mặt như hắn chỉ bởi Khuất Ngôn Chấn có thế lực rất mạnh, cô sẽ lấy đây làm bàn đạp để tìm lại vụ án giữa ba mẹ cô và phía Delyn. Nam nhân không có ý nào khinh bỉ người con gái này, dù sao quan hệ giữa hai bên là cần sự tôn trọng, cũng không đàm tiếu gì về đời sống riêng tư của đối phương
Khuất Ngôn Chấn vuốt ve mái tóc thơm mềm của vật nhỏ trong lòng, dỗ dành:
- Nào, chúng ta nằm xuống nhé... chắc em mỏi rồi
Nam nhân nhẹ nhàng đặt cô xuống như món đồ quý giá, hết sức nâng niu... Bấy giờ hắn cũng thấy được tư m*t đã dễ dàng tiến vào hơn rồi. Ngôn Chấn không báo trước lời nào, ngay tức khắc thúc sâu đến tận cùng, lực mạnh đẩy hẳn cơ thể Tuệ San ẩn cao lên trên, cô giật mình rên lên:
- Ah... ngài... ưm...
Khuất Ngôn Chấn bấy giờ mới như con thú xổ lồng, hắn đưa đẩy hông mình thật nhanh, cúi đầu xuống hõm cổ nữ nhân mà hít hà hương thơm nhẹ nhàng từ mồ hôi cô rỉ ra, ẩm ướt và làm da cô mềm ra. Đôi môi hắn chỉ lướt qua một lúc rồi lùi xuống đôi gò bồng ấy, m*t mát như em bé háu sữa. T* mật bên dưới đã co ép thật chặt rồi lại nở ra để ngậm bằng được cây kẹo mút lớn ấy, đi sâu vào bên trong lại như rất nhiều vách nộn mềm ủ ấp tiểu đệ này
Lực ra vào mạnh như thế rồi cuối cùng một đợt d*ch mới chảy ra, lần này ấm nóng và có chút màu sẫm đó, Khuất Ngôn Chấn cúi xuống nhìn mà khẽ cười, đời hắn trước đây không phải chưa cặp kè qua cô gái nào, đã có 3 cô người mẫu trước đây nhưng chỉ chóng vánh, bây giờ tới Tuệ San là nữ nhân đầu tiên còn trong trắng, cũng là người khiến hắn phải bỏ công làm mấy việc gàn dở kia để thu phục cô
Hai người sau cùng dừng lại, nam nhân cẩn trọng lau dọn đống bùi nhùi trên giường, Tuệ San từ phòng tắm bước ra rồi ngồi trên ghế sofa lớn, đôi chân lập cập đi không vững mà cơ thể này cũng bị tên biến thái hành đến mỏi nhừ rồi. Ngôn Chấn lại bế cô lên giường nằm, cốc nước ấm cũng được đặt bên cạnh, mọi thứ đều chuẩn bị chu đáo. Cô liếc nhìn đồng hồ, đã quá nửa đêm rồi, sáng mai may không có ca học nếu không Tuệ San cũng phát ngất
Khuất Ngôn Chấn nhìn theo hướng mắt cô, dặn dò:
- Sáng mai em mệt cứ ngủ yên trong phòng, bao giờ dậy thì bấm điện thoại trên bàn, có người sẽ mang đồ ăn lên cho em
Tuệ San gật gù, lần đầu trao thân như này, chấp nhận làm tình nhân cũng thật giống loại gái đ* đ*ếm nhưng may ra Ngôn Chấn lại biết ý, hắn quan tâm và lo liệu mọi sự tốt quá, nữ nhân bớt mặc cảm phần nào. Hai người nằm cạnh nhau mà không nói lời nào, Ngôn Chấn đặt cô gối lên tay mình, hắn vẫn chưa ngủ, vẫn trân trân nhìn lên trần nhà. Mãi lúc sau liền hỏi:
- Em có hối hận không?
Tuệ San khó hiểu, nhỏ nhẹ:
- Dạ... ngài nói gì thế?
Khuất Ngôn Chấn quay nghiêng sang nằm đối diện với vật nhỏ, giọng trầm mặc:
- Tôi không phải lần đầu tiên làm chuyện này... em thì khác, lại để dành thứ quý giá ấy mà dâng hiến cho tôi. Em không hối hận à?
Tuệ San không rõ lời hắn hỏi là thật lòng quan tâm hay đang mồi nhử nữ nhân, đám tài phiệt này có cặp kè phụ nữ thì miệng khéo lắm, cô không phải đứa ngu chỉ biết dùng cơ thể để đạt được mục đích. Nữ nhân nghiêm túc:
- Không... chúng ta là mối quan hệ đôi bên có lợi... em giúp ngài thỏa mãn, đổi lại ngài ban phát mọi đặc ân cho em. Thế sao em phải hối hận?
Câu trả lời có vẻ vừa ý Ngôn Chấn, hắn ôm chặt tiểu thỏ này trong lòng, khen:
- Tốt, em nghĩ vậy là đúng... Chúng ta là “tình nhân”, quan hệ thể xác chứ không được có tình yêu... hãy nhìn mấy người phụ nữ bên tôi trước em, bọn họ muốn lợi dụng cái quan hệ giường chiếu này để trói buộc tôi với thứ tình cảm ảo mộng sau này
Tuệ San thủ thỉ:
- Ha... em chỉ lợi dụng ngài đến khi lật đổ được Delyn thôi... sau đó chúng ta kết thúc là vừa, nhỉ?
Khuất Ngôn Chấn nhéo vào cánh mũi của nữ nhân, khẽ trách:
- Sao lại thẳng thắn thế? Mà thôi... lật đổ được Delyn cũng không phải dễ, một khoảng thời gian dài gắn bó như vậy với tôi là đủ... được, chúng ta sẽ kết thúc mối quan hệ này khi em lấy lại toàn bộ được gia sản trước đây của mình