Vân Thiên Vũ chán nản nhếch miệng lên, sau đó quay đầu nhìn Hạ lão nói: “Ta chưa bao giờ lừa gạt ngươi.”
Tiếp đó Hạ lão còn muốn chết.
Hu hu, lão ta không muốn sống nữa, đan dược mà lão luyện chế vô số lần, cuối cùng khó khăn lắm mới luyện chế được một viên.
Người ta tùy tiện luyện một một chút đã luyện chế được hai viên đan dược.
Ông trời ơi, sao lại bất công đến thế.
Hạ lão than thở, quản sự của công hội luyện đan sư đã kính cẩn dẫn người qua.
“Tiểu cô nương, đây là huy hiệu cho thiên giai luyện đan sư, hãy nhận lấy.”
Quản sự đem một huy hiệu màu tím tượng trưng cho thiên giai luyện đan sư đưa cho Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ đưa đan dược ở trong tay đưa cho quản sự.
Ánh mắt của quản sự tha thiết nhìn Vân Thiên Vũ: “Nếu sau này tiểu thư muốn bán đan dược thì đưa đến chỗ tôi để tôi bán cho, tiểu thư yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ cho tiểu thư giá cả tốt nhất.”
‘Được.” Vân Thiên Vũ cũng nể mặt quản sự.
Quản sự lập tức nở nụ cười.
Tiêu Cửu Uyên ở bên cạnh Vân Thiên Vũ nói: “Vũ nhi, chúng ta phải đi thôi.”
Vân Thiên Vũ gật đầu, nhấc chân lên định đi nhưng nghĩ đến một chuyện nàng lại dừng lại.
Bọn họ căn bản không biết Tê Hà cốc ở đâu, làm sao để đi đến đó đây.
Trước mắt bọn họ cần một tấm bản đồ.
Vân Thiên Vũ quay đầu sang muốn nói với quản sự công hội luyện đan sư chuẩn bị cho bọn họ một tấm bản đồ, bất ngờ ánh mắt nàng nhìn đến Hạc lão.
Lúc này Hạ lão mặt mũi tối sầm nhìn nàng, dáng vẻ sống không bằng chết.
Vân Thiên Vũ thấy bản thân mình một lần đã luyện chế ra hai viên đan dược, đối với lão ta thật là một đả kích lớn.
Có điều Hạ lão thực sự cũng là một người có năng lực, là thiên giai luyện đan sư, nhưng không phải người nào cũng có thể thành tài.
Chưa cần nói đến đan đỉnh thượng hạng, mà chỉ cần nói đến dị hỏa đã không dễ dàng rồi.
Vân Thiên Vũ nghĩ đến chuyện mình cần xây dựng thế lực, lập tức suy nghĩ, nếu có thể lôi kéo được Hạ lão gia nhập với bọn họ thì không tồi.
Khóe miệng nàng hơi cong lên, cười tủm tỉm đi đến bên cạnh Hạ lão: “Hạ lão, chúng ta hãy làm một vụ giao dịch được không?”
Hạ lão ngẩng đầu nhìn Vân Thiên Vũ, hoàn toàn không có tinh thần.
Xem ra lão ta bị đả kích không nhẹ.
Vân Thiên Vũ chậm rãi nói: “Thân là thiên giai luyện đan sư, cái khó nhất là đan phương, thông thường luyện đan sư cấp thiên giai cả đời sẽ không nghiên cứu ra một đan phương, nhưng ta đã có đan phương, mà lại còn là đan phương rất lợi hại.”
Trên người nàng không phải chỉ có một hai đan phương mà là có rất nhiều.
Lời của Vân Thiên Vũ khiến mắt của Hạ lão sáng rỡ lên, lão ta kích động nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Ngươi có đan phương sao, là đan phương gì?”
Vân Thiên Vũ nhíu mày nói: “Ta nói có là có nhưng bây giờ ta không thể đưa cho ngươi được, nếu chúng ta làm xong giao dịch thì ta đương nhiên có thể nói cho ngươi, nếu không thể làm giao dịch thì ta không cần phải nói cho ngươi.”
“Ngươi nói, ngươi nói đi.”
Đối với thiên giai luyện đan sư mà nói thì thiên giai đan phương là bảo bối tuyệt thế không thể nghi ngờ, rất khó có được.
Hạ lão trở thành thiên giai luyện đan sư, trong tay có tổng cộng hai, ba thiên giai đan phương.
Khó trách lão ta vô cùng nóng lòng với thiên giai đan phương, người ngoài khó mà tưởng tượng được.
Vân Thiên Vũ không vội vàng nói: “Ta mời ngươi gia nhập thế lực của chúng ta, nguyện trung thành với chúng ta, như vậy ta mới cho ngươi một đan phương, ngươi trung thành với thế lực của chúng ta ba năm. Ba năm sau ta có thể cho ngươi thêm một đan phương nữa.”
“Gia nhập thế lực của các ngươi? Các ngươi có thế lực gì?”