Editor: LaOngDao142
Nghiễm Dương đạo trưởng ngẩng đầu nhìn về Vân Thiên Vũ, con ngươi có chút khó hiểu, nói thật ra hắn không muốn làm loại chuyện hại người này, nhưng hắn thiếu người ta nhân tình.
Cho nên đáy lòng Nghiễm Dương đạo trưởng thở dài một tiếng sau, mở miệng liền muốn nói chuyện.
Đúng lúc này, một đạo quang ảnh nhanh như thiểm điện chạy thẳng tới Nghiễm Dương đạo trưởng, đạo quang ảnh này dĩ nhiên là Điêu Gia, xưa nay tốc độ của Điêu Gia rất nhanh, đến gần Nghiễm Dương đạo trưởng liền đánh một quyền vào mũi Nghiễm Dương đạo trưởng.
Tình huống đó, Huyễn Đan vào mũi Nghiễm Dương đạo trưởng.
Ngoài cửa Tử Trúc Hiên, mọi người vẫn chưa có vào trong phòng, nhất thời ngây ngô giật mình, sau đó Nghiễm Dương đạo trưởng chỉ cảm thấy lỗ mũi nóng lên, một dòng máu nóng theo lỗ mũi chảy xuống, hắn giơ tay lên vừa sờ, tay đều là máu, sắc mặt không nói ra được khó coi.
Sau lưng Nghiễm Dương đạo trưởng sau lưng, mọi người đã tỉnh hồn lại, Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi càng thêm mắng to Điêu Gia súc sinh.
Điêu Gia vừa nghe, cả giận, quay đầu hung tợn nhìn chằm chằm Vân Lôi, suy nghĩ có nên đập chết tên nam nhân chết tiệt này hay không.
Vân Thiên Vũ ở trong lòng ra lệnh Điêu Gia lui ra, bởi vì phía sau còn có việc hay đó, Điêu Gia tùy tiện xuất thủ dễ dàng phá hư chuyện kế tiếp của nàng.
Nàng quan trọng muốn diệt trừ chính là Liễu thị, mà không phải Vân Lôi.
Điêu Gia được Vân Thiên Vũ ra lệnh, chỉ đành phải bực tức hung hăng lui xuống.
Mà Vân Thiên Vũ giả vờ nhìn mọi người trước cửa nói: "Thật xin lỗi a, con chồn này của ta, tính tình tương đối bướng bỉnh, ta thay nó xin lỗi vị đạo trưởng này, đại nhân đại lượng, ngàn vạn lần không nên cùng một Tiểu Linh thú so đo."
Vân Thiên Vũ nói khiến cho Nghiễm Dương đạo trưởng đen mặt, lại không phát tác được, bởi vì nếu như hắn cùng một Tiểu Linh thú so đo, nói rõ hắn độ lượng không lớn.
Nữ nhân này quả nhiên xảo quyệt.
Nghiễm Dương đạo trưởng suy nghĩ, nhớ lại hôm nay cần làm chính sự, rốt cục nhịn xuống.
Sau lưng Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi vội vàng lấy khăn cho đạo trưởng lau máu mũi, khi Nghiễm Dương đạo trưởng lau xong máu mũi, Vân Lôi hỏi: "Đạo trưởng, tung tích ác quỷ kia, đạo trưởng tìm được chưa."
Nghiễm Dương đạo trưởng vốn dĩ đối với Vân Thiên Vũ trong lòng còn có chút áy náy, nhưng bởi vì chuyện lúc nãy, hiện tại yên tâm thoải mái, ngẩng đầu liền muốn chỉ vào Vân Thiên Vũ nói nàng chính là ác quỷ.
Nhưng đầu của hắn bất thình lình choáng váng, cả người tựa hồ có chút mơ mơ màng màng, từ từ mở miệng nói.
"Bần đạo đã biết tung tích của ác quỷ, xin đi cùng bần đạo."
Nghiễm Dương đạo trưởng sau khi nói xong, xoay người liền đi, sau lưng Vân Lôi và Liễu thị hoàn toàn sợ ngây người, đây là ý gì?
Không phải nói Vân Thiên Vũ mới phải ác quỷ sao?
Vân Lôi cùng Liễu thị hai người âm trầm, mà Nghiễm Dương đạo trưởng giống như không thấy, một đường đi thẳng tới phía trước.
Vân Lôi cùng Liễu thị tức giận muốn hộc máu, đi theo ở phía sau kêu lên: "Đạo trưởng, ngươi có phải đi nhầm hướng hay không, đạo trưởng, đạo trưởng."
Đáng tiếc Nghiễm Dương đạo trưởng căn bản không để ý tới bọn họ, bước nhanh đi về phía trước.
Bên ngoài Tử Trúc Hiên, mọi người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng chỉ đành phải đuổi theo cước bộ Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi cùng Liễu thị, Vân Thiên Vũ cũng không nhanh không chậm đuổi theo, vừa đi còn vừa nói.
"Đi, chúng ta đi xem náo nhiệt nhìn một chút, nhìn xem ác quỷ trong Vĩnh Ninh Hậu phủ rốt cuộc ở đâu, hình dạng thế nào? Ta vẫn là lần đầu nhìn thấy ác quỷ đây."
Họa Mi luôn luôn nhát gan, run rẩy nói: "Tiểu thư, ác quỷ kia có phải hay không rất dọa người a, ta sợ."
Vân Thiên Vũ vỗ vỗ Họa Mi vai: "Yên tâm đi, tiểu thư ta sẽ bảo vệ ngươi, ác quỷ có hung ác, ta cũng có thể giết nó."
Vân Thiên Vũ dứt lời, Tiểu Linh Đang vỗ tay hoan khoái kêu lên: "Tốt tốt, có náo nhiệt để xem, ta thích nhất xem náo nhiệt, đi mau đi mau, ta lớn như vậy còn chưa từng thấy qua ma quỷ hình dạng thế nào."