Tô Kỳ căn bản cũng không nghĩ con gái của anh ta lại không ở trong nhà của Đường Duy, nhiều năm như vậy ngoại trừ lúc con gái ở nước ngoài, thì thời gian còn lại đều là đêm cũng không về nhà ngủ, Tô Kỳ đều sẽ ngay lập tức đi đến nhà của Bạc Dạ để tìm.
Thật giống như từ lâu mọi người đều sớm chấp nhận, Tô Nhan chính là người của nhà Đường Thi và Bạc Dạ.
Bạc Dạ nhìn thấy vẻ mặt của Tô Kỳ có chút mờ mịt, đã cảnh giác nhiều năm khiến cho anh cảm thấy mọi chuyện có chút không đúng, Tô Nhan khẳng định đã không chào hỏi với ba mình và người nhà một tiếng đã đi ra bên ngoài, Tô Kỳ vô thức lại cho rằng cô ấy đã đi đến nhà bọn họ.
Nhưng mà lại không nghĩ tới, thế nhưng mà Tô Nhan lại không ở đây…
Bạc Dạ nói: “Gần đây Đường Duy cũng không nhắc đến Tô Nhan, hai người bọn họ có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Lông mày của Tô Kỳ nhíu chặt lại, gần đây giống như nhưng tin tức có liên quan đến Thất Tông Tôi cũng đã lắng lại, anh có biết đám nhóc con này đang làm cái gì hay không?”
Ánh mắt của Bạc Dạ lóe lên một tia thâm trầm: “Chờ đến khi Đường Duy trở về tôi sẽ hỏi kỹ một chút…”
Lời nói còn chưa dứt, bên ngoài biệt thự của Bạc Dạ đã vang lên một trận tiếng mô tô, sau đó có người mở chiếc xe thể thao ra đêm khuya về tới cửa nhà, vừa xuống xe, đã nhìn thấy Tô Kỳ cùng với ba của cậu đang đứng ở giữa cửa, Đường Duy ngây ngẩn cả người “Ba…”
“Con đã đi đâu?”
Giọng điệu của Bạc Dạ thật sự không tốt, nhìn thoáng qua Đường Duy từ trên xuống dưới: “Tô Nhan đâu rồi?”
Câu hỏi này khiến cho sắc mặt của Đường Duy trở nên trắng nhợt Tô Nhan? Trái tim của cậu co rút đau đớn, cậu làm sao biết được Tô Nhan đã đi đâu… ngày hôm đó Tô Nhan đã bị cậu vứt bỏ, bây giờ cậu quay đầu lại đi tìm cô cũng đã không có dấu vết gì để tìm kiếm.
Mặc dù chỉ cần việc cậu muốn tra, còn có thể tra được tin tức của Tô Nhan, nhưng mà Đường Duy cũng không dám đi, không biết là vì cái gì, có lẽ trong tiềm thức cậu rốt cục cũng ý thức được cậu đã quá mức tàn nhẫn, tất cả mọi chuyện mà anh đã làm với Tô Nhan, đều đủ để trở thành một cái búa để phá vỡ cô.
Còn cô, mặc dù đã gầy yếu nhưng vẫn cố gắng cắn răng chống đỡ đến bây giờ.
Khi gần đến kết cục lớn cuối cùng thì cô đã bị cậu nhẹ nhàng đụng một cái sau đó đã vỡ vụn.
Há to miệng, Đường Duy nói: “Con... Không ở cùng với Tô Nhan, cũng không biết cô ấy đã đi đâu.”
“Không biết cũng không đi tra?”
Bạc Dạ vẫn chưa ý thức được đã xảy ra chuyện gì, thế nên đã nói với con trai mình: “Cũng không biết bạn gái của mình ở đâu, này, nói cho mẹ của con xem biểu hiện của con như thế nào, thôi con cũng giống với ba mất rồi, ông đây vẫn còn sống rất tốt, mấy ngày nay con đã làm gì mà lại ỉu xìu như vậy?”
Đường Duy không nói lời nào, ánh mắt ảm đạm.
“Thôi vào nhanh đi! Đứng ở bên ngoài lạnh.”
Bạc Dạ đập vào bả vai của Đường Duy một cái, lại nhìn Tô Kỳ một chút “Tối nay tôi sẽ gọi điện thoaijc ho anh sau, anh có muốn trở về trước hay không.”
Tô Kỳ cùng với Bạc Dạ đều không hiểu cái gì, bọn họ cũng không biết Đường Duy đang có hành động gì ở sau lưng, chỉ có thể gật đầu, còn lo lắng nhìn Đường Duy một chút, lại nhìn thấy sắc mặt của cậu không tốt, dặn dò một câu “Mấy ngày nay cậu chịu khó ăn cơm một chút, người cũng đã gầy như vậy.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!