Đường Duy ở trong nhà dùng tốc độ nhanh nhất để thu thập hành lý, sau đó điện thoại của cậu nhận được một tin nhắn, là tin nhắn nói bạn tốt của cậu đã mua giúp cậu máy bay, gửi đến điện thoại di động của cậu.
Nhìn thoáng qua sân bay, Đường Duy tắt màn hình của điện thoại di động, sau đó lái xe hơi trực tiếp đi về phía sân bay, cậu cho là cậu đã rời đi lặng yên không một tiếng động, nào có thể đoán được Bạc Dạ đang ở trên tầng nghe thấy được động tĩnh, hơn nửa đêm đứng dậy, đẩy một khẽ hở nhỏ ở chỗ cửa phòng một chút.
Trong phòng ngủ Đường Thi dụi dụi mắt: “Chồng, có chuyện gì vậy?”
Bạc Dạ nhìn thấy ánh đền phía sau chiếc xe của Đường Duy qua cánh cửa sổ kính trong suốt sát đất, chậm rãi nhíu mày: “Thằng nhóc thối không biết lại lại có mâu thuẫn gì với Tô Nhan.”
Nghe xong câu này, cơn buồn ngủ của Đường Thi cũng biến mất: “Tô Nhan đã chịu quá nhiều ủy khuất, cho nên cũng đã đến lúc phải bù đắp lại thật tốt cho con bé, em vừa nghe thấy có âm thanh của xe khởi động…”
“Là thằng nhóc thối kia.” Bạc Dạ thở dài: “Cũng không biết đã hơn nửa đêm rồi nó còn vội vàng muốn đi đâu, anh phải điều tra thêm một chút, không biết ở sau lưng nó đã làm ra những gì.”
Đường Thi đứng lên, giống như đang nghĩ đến điều gì, nửa đêm gọi một cuộc điện thoại cho Tô Phi Phi, sau khi giúp Tô Nhan xong, Tô Phi Phi lại đi ra nước ngoài, bây giờ cô ta đi theo chủ nghĩa không kết hôn, nuôi dưỡng một đám trẻ nhỏ cũng với lũ chó mèo hoang, lúc này cô ta đang vuốt ve con mèo thì nhận được cuộc điện thoại của Đường Thi, cô ta nở nụ cười: “Có chuyện gì vậy?”
Nhớ năm đó các cô vẫn còn là tình địch,nhưng mà về sau đã hoà giải, người phụ nữ như Đường Thi, chính là có bản lĩnh có thể khiến cho những người con gái khác cũng thích cô.
“Tôi muốn hỏi tình hình bây giờ của Tô Nhan một chút.” Đường Thi nhìn thoáng qua vẻ mặt của Bạc Dạ, hai vợ chồng gật đầu nhẹ, bóng đêm ở bên ngoài nặng nề, đến mức không có cách nào tan ra.
Lúc Đường Duy đi đến sân bay, đa số các chuyến bay đều chỉ còn lại cuối cùng một chuyến cuối, trong phi trường cũng chỉ có lác đác mấy người không có mấy, đi qua đường khách vip để kiểm tra an ninh, cậu lại ngồi ở bên trong phòng chờ máy bay, bên cạnh có nhân viên phục vụ nhìn thấy câun ngồi lạnh lùng như vậy, đỏ mặt vụng trộm nhìn cậu.
“Người kia là cậu chủ nhà ai vậy?”
“Mặc áo sơ mi với quần Tây? Phòng cách phối đồ này lại còn thêm đôi chân dài thẳng, quá đẹp rồi…"
Không phải Đường Duy không nghe thấy, chỉ là những lời nói này lướt qua bên tai, căn bản không có cách nào gây nên gợn sóng cho cậu, lúc này trong đầu của cậu chỉ có chuyến bay này lúc nào có thể xuất phát, cậu muốn nhanh chóng đi đăng ký.
Sớm biết như vậy thì cậu đã mượn máy bay tư nhân của gia đình nhà Lam Thất Thất, còn đáng giá hơn bây giờ ngồi chờ máy bay...
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!