Đường Duy hiện tại cảm thấy mạch máu trên trán mình đang nổi lên. Thời gian Sakahara Kurosawa phá cửa xông vào quá “chính xác”, chính xác đến mức bây giờ cậu ta vẫn còn mờ mịt, cảm thấy ngồi dậy không được, tiếp tục nằm cũng không xong.
Thấy vậy, thân là hồ bằng cẩu hữu tốt nhất, Sakahara Kurosawa kéo vali đứng ở cửa, vẫy tay với Đường Duy: “Được rồi được rồi, cậu đừng ngồi dậy, tớ sẽ đi mở một phòng khác, các cậu chơi đi… À đúng rồi, Tô Nhan, đã lâu không gặp.”
Nếu đã hợp lại thì có thể hào phóng chào hỏi, Sakahara Kurosawa nghĩ như vậy. Sao anh ta biết lúc này Tô Nhan không phải là Tô Nhan bình thường, mà là một nhân cách khác.
Trạng thái tâm lý của Tô Nhan vẫn không được tốt lắm. Lúc này Sakahara Kurosawa nghĩ lầm rằng Tô Nhan đã dễ dàng tha thứ cho Đường Duy. Nhưng Tô Nhan không biết, còn đáp lại Sakahara Kurosawa, cười nói: “Khi nào cậu đi tìm Lạc Du Du?”
Sakahara Kurosawa giật mình, trời ơi, thật sự làm hòa rồi à? Không thể nào! Rốt cuộc Tô Nhan là nữ bồ tát gì vậy? Nói làm hòa là làm hòa, cứ như thể những đau khổ trong quá khứ kia chỉ là bài tập ở trường mầm non, có thể giải quyết dễ dàng… Cuối cùng vẫn là Đường Duy thoải mái, Sakahara Kurosawa vừa không cam lòng vừa bực bội. Anh ta đang gấp rút lắm rồi, vậy mà Đường Duy đã giải quyết xong hết. Dựa vào đâu chứ! Tô Nhan còn thảm hơn cả nhà Lạc Du Du, dựa vào đâu mà có thể thoải mái tha thứ cho Đường Duy? Sakahara Kurosawa tuyệt vọng đến mức sắp tràn ra trên mặt, Đường Duy nhìn mà líu lưỡi, thấy anh ta cứ thế lui ra, còn tội nghiệp đóng cửa phòng giúp họ… Rắc một tiếng, Sakahara Kurosawa đã rời đi.
Đường Duy nuốt nước miếng. Tô Nhan quay mặt sang nhìn cậu ta hỏi: “Tại sao tôi cảm thấy Sakahara Kurosawa như đang chịu oan ức gì thế nhỉ?”
“…” Có lẽ cậu ta hiểu nhầm mình với Tô Nhan đã làm hòa. Đường Duy thở dài, làm gì có chuyện đó? Những tổn thương kia vẫn còn tồn tại, hai người họ không có khả năng nói làm hòa thì làm hòa được ngay. Chẳng qua bây giờ Tô Nhan không muốn nhớ lại, vậy thì ít nhất giờ khắc này, hãy để cậu đối xử tốt với cô ấy…
Đường Duy nghiêm túc nhìn chăm chú vào Tô Nhan, nhẹ giọng nói: “Có lẽ Sakahara Kurosawa với Lạc Du Du… chưa chắc đã có thể ở bên nhau.”
Tô Nhan nghi hoặc: “Tại sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!