Đường Duy và Tô Nhan thu dọn hành lý với tốc độ nhanh nhất. Khi đối mặt với kẻ thù chung là Vinh Nam, không biết khi nào Tô Nhan hắc hóa đã trở thành đồng đội của cậu. Cứ như trong lòng cô, trừ việc Đường Duy là kẻ mà cô căm ghét thì Vinh Nam mới càng là kẻ đáng chết hơn.
Đường Duy biết Tô Nhan hiền lành với mình chẳng qua là vì lúc này cô càng muốn nhằm vào Vinh Nam. Khi đối mặt với cậu, cô vẫn tàn nhẫn đúng lúc như trước kia, sẽ không chừa chút tình cảm cho cậu.
Hít sâu một hơi, hai người chuẩn bị đầy đủ hành lý, sau đó dự tính ra ngoài chào tạm biệt nhóm Lạc Du Du. Không ngờ vừa mở cửa ra đã thấy Lạc Du Du ôm mặt khóc chạy ra ngoài hành lang. Thấy Tô Nhan, cô không nhịn được rơi nước mắt, nhào vào lòng Tô Nhan. Cô nhìn về phía Lạc Du Du chạy tới, căn phòng này…
Đường Duy nhắc nhở cô: “Là phòng của Kurosawa.”
Tô Nhan cau mày: “Sao cô lại vào phòng anh ta?”
Lạc Du Du trốn trong lòng Tô Nhan: “Cô hỏi Kurosawa đi…”
Quả nhiên không lâu sau đã thấy Kurasawa mặc áo choàng tắm xộc xệch xông ra khỏi phòng, còn lải nhải: “Du Du, em nghe anh giải thích đã!”
Thấy cảnh này, mọi người đều sợ ngây người. Đùa nhau à? Tại sao lúc này Lạc Du Du lại khóc chạy ra từ phòng của Sakahara Kurosawa? Trì Liệt đâu? Cố Mang đâu? Hai người họ ở một phòng, chẳng lẽ Lạc Du Du với Sakahara Kurosawa chạy tới ở với nhau?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!