Lạc Du Du đột nhiên hỏi về Sakahara Kurosawa khiến Đường Duy kinh ngạc. Sau đó cậu chủ động đưa di động cho Lạc Du Du, nói với cô: “Muốn hỏi chuyện của cậu ta thì cô tự hỏi đi.”
Lạc Du Du thấp thỏm cầm di động, vừa lúc Mạc Tại Tích mở loa ngoài: “A lô? Cô muốn hỏi gì?”
“Tôi muốn biết loại thuốc này có gây nghiện không.” Lạc Du Du chần chờ một hồi rồi vẫn nói: “Bởi vì nghe các anh miêu tả thì chính vì Sakahara Sakurako đã nghiện dùng loại thuốc đó trong thời gian dài nên mới tinh thần hoảng hốt, trạng thái kỳ lạ… Vậy Sakahara Kurosawa tự thử thuốc, sẽ nguy hiểm sao?”
Sakahara Kurosawa còn đang cầm bông đè lên lỗ kim trên cánh tay, nghe giọng Lạc Du Du truyền ra từ di động của Mạc Tại Tích thì nhất thời cảm thấy mình mình như được cứu vớt, hỏi: “Có phải Lạc Du Du đang quan tâm anh không?”
Lạc Du Du nhất thời đỏ mặt: “Không có! Tôi chỉ sợ anh bị dính thói xấu này thì về sau tha thồ chịu khổ!”
“Em yên tâm, trừ nghiện em, tôi sẽ không nghiện bất cứ thứ khác đâu!” Sakahara Kurosawa cười ngoác miệng. Anh ta không ngờ Lạc Du Du lại đột nhiên lòng vòng hỏi mình.
Thực ra Lạc Du Du cũng không muốn như vậy. Cô chỉ muốn hai người họ đều sống yên bình là được, cho dù không bao giờ gặp nhau cũng chẳng sao. Chẳng qua không ngờ nửa chừng Sakahara Kurosawa lại lấy thân thử thuốc, cô không có cách nào lừa mình dối người giả vờ như không quan tâm. Cho nên Lạc Du Du mới suy nghĩ thật lâu, quyết định hỏi thử một câu. Chuyện gì để ý thì cứ để ý, có thể dứt bỏ được thì cứ dứt bỏ.
Lạc Du Du làm người dứt khoát, sẽ không làm chuyện khiến mình hối hận. Cho nên nghe giọng Sakahara Kurosawa, Lạc Du Du cầm di động thật lâu, đột nhiên hạ giọng nói: “Anh khỏe là được, đừng nhớ thương tôi nữa.”
Sakahara Kurosawa còn chưa kịp nói chuyện thì bên kia cúp máy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!