Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Vinh Sở bất ngờ bị Vinh Nam đá ngã xuống đất. Anh ta ôm cổ họng, ho ra một búng máu. Vinh Nam không lâu nữa sẽ xuất hiện trước mặt mọi người, giờ đây lại hung ác đánh đập con trai mình ở hậu trường. Vinh Sở nằm bò trên mặt đất, lau khóe miệng của mình, nói: “Sốt ruột à?”

Vinh Nam giận tím mặt: “Mày có biết sáng nay mày đã làm gì không hả? Nếu tài xế của tao không khống chế được chiếc xe thì sẽ gây ra tai nạn liên hoàn trên đường cái, thậm chí sẽ tông vào người khác! Mày biết nguy hiểm cỡ nào không?!”

“Nguy hiểm à?” Vinh Sở lặp lại lần nữa, đau đớn khiến anh ta liên tục hít hà: “Sao bây giờ ông lại nói chuyện như thể rất quan tâm tới nước tới dân vậy… Rõ ràng ông còn chẳng thèm quan tâm tới mạng sống của người bên cạnh mình cơ mà.”

“Vinh Sở!” Vinh Nam cất cao giọng: “Có phải mày cảm thấy tao ngồi lên cái ghế này rất dễ dàng không?”

“Không thì sao?” Vinh Sở cười phá lên: “Cái gì ông chẳng chiếm được, còn mẹ tôi thì không bao giờ có thể trở về. Giả vờ giả vịt làm người lương thiện cái gì, rõ ràng là ác quỷ, nói ra cũng không sợ người trong thiên hạ nhạo báng.”

Vinh Nam cắn răng, ánh mắt phức tạp nhìn Vinh Sở: “Dù gì cũng là tao nuôi lớn mày cơ mà.”

“Nếu làm như vậy coi như nuôi lớn…” Vinh Sở nhìn chằm chằm vào mặt Vinh Nam: “Chi bằng ông giết tôi ngay khi sinh ra luôn đi.” Còn đỡ hơn là hai mươi mấy năm qua liên tục tra tấn linh hồn anh, biến anh thành thế thân của một người khác.

“Suy cho cùng thì ông chính là hâm mộ, hâm mộ tình cảm của Đường Thi với Bạc Dạ trong quá khứ. Ông coi tôi như Đường Duy chẳng phải là vì ghen tỵ sao? Ha ha ha ha, họ trải qua sinh tử còn có thể quay về bên nhau, hơn nữa có một gia đình hạnh phúc, còn ông thì không được… Ông hận đúng không? Ông ghen tỵ Bạc Dạ đến nổi điên đúng không? Rõ ràng ông còn có quyền thế hơn bất cứ danh gia vọng tộc nào trên thế giới này, nhưng ông vẫn cô đơn một mình! Ông coi tôi như con trai ông ấy bồi dưỡng chẳng phải là vì trong tiềm thức của ông muốn con của mình vượt qua con của ông ấy hay sao?”

Muốn dùng cách này đã vãn hồi tôn nghiêm gần như không có của mình chứ gì?

“Tôi nói cho ông biết, dù ông ngồi trên cái ghế này thì cũng vừa đáng thương vừa đáng giận! Hạnh phúc của Bạc Dạ với Đường Thi, ông sẽ không bao giờ phá hủy được đâu. Dù trải qua bao nhiêu lần, tính dẻo dai của con người vẫn sẽ mạnh hơn ông nghĩ nhiều!”

Làm gì có ai có thể thao túng người khác cả đời?

Nói xong câu này, Vinh Sở đứng dậy, lại bị đám vệ sĩ của Vinh Nam đè lại. Gương mặt Vinh Nam không hề thay đổi, cứ như những lời của Vinh Sở đã dồn ông ta vào ranh giới bùng nổ. Ông ta hít sâu một hơi: “Đúng là nuôi ong tay áo, con trai ngoan của ta.”

“Tôi cũng từng nghĩ tới việc làm con trai ngoan của ông.” Vinh Sở bỗng khẽ thì thào: “Nhưng ông đã đập tan giấc mơ của tôi.”

Ngày mẹ qua đời, Vinh Sở cũng đã mất cha của mình. Anh ta không có cách nào gọi “ba” được nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận