Đường Duy đi du lịch khắp thế giới cùng Tô Nhan rồi, sau khi Đường Thi và Bạc Dạ kết hôn, cuộc sống đều rất yên bình nhàn hạ, không có những đứa trẻ nói nhiều ở bên cạnh, bọn họ đột nhiêu thiếu đi vài phần sức sống.
“Cũng không biết thằng nhỏ đó có thể đối tốt với Nhan Nhan không.”
Đường Thi vừa dùng máy đánh trứng đánh, vừa nói với Bạc Dạ đang điều chỉnh nhiệt độ của lò vi sóng và nói: “Nghe nói sinh nhật con gái của Khương Thích sắp đến rồi, chúng ta nướng chút bánh cho con bé đi.”
“Ba người ta là đầu bếp nổi tiếng, chắc là ăn nhiều món ngon rồi, không để ý thứ chúng ta làm đâu.”
Bạc Dạ cố tình nói: “Tay nghề của Hàn Nhượng chắc sẽ đều lợi hại hơn chúng ta.”
Đường Thi bất lực mà trộn đều sữa tươi: “Dù gì cũng là tâm ý mà, đợi mấy ngày sau chúng ta hẹn Khương Thích ra ngoài tụ họp. Tiện thể cho Khinh Yên bánh.”
“Ừm.”
Kết quả đến hôm hẹn, đến chỉ có Khương Thích và Hàn Nhượng, không thấy hình bóng của cô con gái hoạt bát của bọn họ.
Đường Thi thắc mắc hỏi Khương Thích: “Khinh Yên dạo gần đây đi đâu rồi?”
“Đi chơi cùng thằng bé con nhà họ Uý rồi.”
Khương Thích vừa tức vừa cười: “Tớ đang nghi ngờ thằng nhóc đó để ý con gái nhà tớ.”
“Còn cần em nghi ngờ.”
Hàn Nhượng chỉ vào mắt của mình: “Anh còn nhìn được ra!”
Đường Thi đột nhiên có sức, Đường Duy và Tô Nhan chắc chắn có kết quả rồi, cô mong con gái của Khương Thích cũng tìm được đối tượng tốt một chút: “Nhà họ Uý, là Uý Tân con trai của Uý Doanh phải không?”
“Ừm.”
Khương Thích cười nháy nháy mắt: “Ối giời ơi, đẹp trai lắm, tớ nói với cậu nhé, tớ hài lòng về Uý Tân lắm.”
“Nhưng mà Khinh Yên hình như thích…” Hàn Nhượng đơ người, nhìn vợ mình một cái: “Nhà họ Cố…?”
Mấy trưởng bối nhìn nhau, đều lắc lắc đầu, con gái lớn rồi, không quản được.
“Cậu cứ muốn đến.”
Úy Tân vừa lái xe, vừa nhìn Hàn Khinh Yên khóc lóc ngồi trên ghế phụ: “Cố Hà và Phó Thư Mạn đã đính hôn lâu như thế rồi, chuyện đó đã chắc như đinh đóng cột…”
“Nhưng mà…chẳng phải là chưa kết hôn sao, chưa kết hôn thì chuyện gì cũng đều có thể xảy ra.”
Phó Thư Mạn vừa xoa xoa chiếc khăn giấy, vừa nói: “Vậy tại sao anh ấy còn nói muốn em đợi anh ấy…”
“Bởi vì em ngốc, dễ bị lừa đó.”
Úy Tân dừng xe trước cửa nhà, anh ta có chung cư riêng của mình, lúc đưa Phó Thư Mạn đến trước cửa, hai người đều đã quen thuộc đường.
Phó Thư Mạn ở đây qua đêm đã không còn là chuyện lần một lần hai nữa rồi, quan hệ từ nhỏ tới lớn của hai người rất tốt, tốt đến mức hai người có ở cùng nhau thì hai bên gia đình cũng coi nhau như người một nhà, mở cửa cho Phó Thư Mạn, Úy Tân nói: “Phó Thư Mạn đi nước ngoài du học, Cố Hà này sẽ cô đơn, là cô đơn đó, em hiểu không? Cho nên mới tìm em đấy, em xem, em vừa đi, liền thấy Cố Hà khoác vai người con gái khác, em có vui không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!