Anh ta thật sự coi là ngốc bạch ngọt Hàn Khinh Yên nhưng mà không ngờ rằng Hàn Khinh Yên lại có tượng phật để hộ giá hộ tống anh ta! Không cam tâm nhìn Úy Tân, Cố Hà tức giận nghĩ trong lòng, đợi đến ngày mà Úy Tân không ở đây nữa thì ra tay với Hàn Khinh Yên lần nữa.
Như vậy ra tay mới tương đối dễ dàng.
Chỉ là hôm nay đến cũng đến rồi... Cố Hà kiên trì đến cùng cười ngốc với Úy Tân: “Cũng được, cậu chủ Úy đã nói như vậy...” Úy Tân hất chiếc cằm gầy gò lên, nhìn Cố Hà ở trước mặt giống một chú hề nhảy nhót, anh ta nghĩ thế nào cũng không hiểu được Hàn Khinh Yên cũng được coi là lớn lên trong một gia đình giàu có mà sao lại nhìn trúng một loại đầu trộm đuôi cướp như Cố Hà được chứ.
Nhìn trúng Cố Mang còn tốt hơn nhiều so với nhìn trúng Cố Hà, dù sao thì Cố Mang mới là con trưởng thật sự của nhà họ Cố còn là long là phượng.
Chỉ là Úy Tân không nói ra, nhìn Hàn Khinh Yên đi làm, quẹt thẻ, Cố Hà này giống như chó ngửi thấy mùi thịt, ở đằng sau Hàn Khinh Yên cùng vào thang máy với cô bé, trên danh nghĩa là hợp tác với nhà họ Hàn, nhưng ý đồ muốn đem Hàn Khinh Yên là đá kê chân.
Ánh mắt của Úy Tân lóe lên, sau đó xoay người đi ra ngoài cửa, trùng hợp vào lúc này, chị gái trực sảnh của Tập đoàn Hàn thị xấu hổ hét lên một tiếng: “Cậu chủ Úy.”
Úy Tân đột ngột dừng bước.
Chị gái trực sảnh đưa một tờ giấy nhỏ ra: “Cái đó, đây là cách thức liên hệ với tôi...” Úy Tân đánh giá một chút chị gái trực sảnh đang bắt chuyện với anh ta, trước lồi sau vểnh, anh ta híp mắt lại: “Có việc gì sao?”
Chị gái trực sảnh nhìn, vừa lạnh lùng lại còn đẹp trai, thật sự là nam chính trong Manga, đột nhiên trong mắt đều là tình yêu: “Chính là muốn quen một chút...”
“Đưa CV đến công ty của tôi, bảo bộ phận nhân sự phỏng vấn cô, thông qua rồi thì có thể chính thức đến làm việc. Những quy trình công việc chính thức chắc cô cũng biết rõ rồi chứ.”
Úy Tân vứt mảnh giấy nhỏ vào trong thùng rác ở cửa: “Không cần dùng thủ đoạn này.”
Trong chốc lát, sắc mặt của chị gái trực sảnh đã tái nhợt, giống như một đám lửa bị dội thẳng chậu nước vào đầu, sau đó nhìn bóng lưng Úy Tân rời đi, cô ta cảm thấy nhục nhã hổ thẹn cúi đầu tại chỗ.
Mà Hàn Khinh Yên lại không biết tất cả mọi chuyện diễn ra ở đằng sau, cô ở cùng trong một thang máy với Cố Hà, thậm chí còn có chút lo lắng.
Cố Hà cúi đầu nhìn Hàn Khinh Yên còn thấp hơn mình một chút, thành thật mà nói, sắc đẹp của Hàn Khinh Yên có chút kém, nếu như không phải vì đã đính hôn với Phó Thư Mạn... Cố Hà nhìn chiếc cổ trắng ngần của Hàn Khinh Yên, suy nghĩ của lưu manh lại vạch ra trong đầu anh ta.
Úy Tân này chắc vẫn chưa từng chạm qua Hàn Khinh Yên nhỉ?
Cố Hà đi lên phía trước, nhẹ nhàng sờ vào tay của Hàn Khinh Yên.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!