Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Cô gái bartender chưa bao giờ nghĩ rằng tình huống lại có vẻ phức tạp như vậy, người đàn ông trước mặt trông rất đẹp trai, nhìn chiếc nhẫn và sợi dây chuyền trên người anh ta đều đến từ những thương hiệu nổi tiếng trên thế giới, anh ta hẳn là một công tử nhà giàu chính hiệu, nhưng...nếu anh ta đã là người giàu có vô tư như thế, vì cái gì lại còn xuất hiện biểu cảm chán nản như bây giờ?

Cô sắp xếp lại những suy nghĩ trong đầu mình và nói.

“Có lẽ chuyện này phụ thuộc vào cả hai người, người ngoài như chúng tôi cũng không cách nào xen vào được, trong chuyện tình cảm thì phải có một người cho đi một người nhận lấy…”

Sakahara Kurosawa nghe câu nói đó liền ngây ngẩn cả người.

Nhận ra rằng mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay đều do một tay anh gây ra.

Hóa ra ai cũng muốn giành phần thắng trong canh bạc tình cảm này chứ chẳng ai nỡ bỏ túi rời đi.

Trong quá khứ, Lạc Du Du cam tâm tình nguyện vì anh sống như cái bóng âm thầm không ai hay biết, lúc nào cũng theo sau lưng anh giải quyết hết mọi chuyện rắc rối bên ngoài do anh gây ra, còn sẵn sàng giúp anh che giấu những chuyện ăn chơi đàn đúm bên ngoài của anh trước mặt các trưởng bối, tất cả những điều đó đều là do cô ấy đơn phương tình nguyện hi sinh mọi thứ vì anh.

Bởi sự tự nguyện này chính là một loại hy vọng của cô về tình yêu của đối phương, cô ấy hy vọng rằng điều tốt đẹp của mình sẽ được đối phương đón nhận, mặc kệ có bao nhiêu ủy khuất, vẫn khăng khăng một mực chờ người đó hồi tâm chuyển ý.

Nhưng bây giờ cô ấy có lẽ đã từ bỏ hoàn toàn đoạn tình cảm này.

Sakahara Kurosawa thì thào.

“Trước đây, cô ấy bị thứ cảm xúc như vậy che khuất mới không thoát ra được, nhưng một khi đã dừng lại, cô ấy sẽ thấy mình nực cười biết bao khi cứ tiếp tục làm những việc ngu ngốc như thế mà đối phương vẫn chẳng hề đối hoài tới.”

Hóa ra là như thế này, Lạc Du Du... Anh bắt đầu chân thật cảm nhận được cảm giác của em lúc đó.

Sakahara Kurosawa lầm bầm tự nói với chính mình, cô gái bartender trẻ tuổi bên cạnh đứng đó vẫn không hiểu rốt cuộc trong lòng anh đang nghĩ gì bèn giúp anh pha một ly rượu mùi vị dễ chịu đặt tới trước mặt anh.

“Này, chúng ta cũng nên thư giãn đầu óc một chút đi, miễn là chúng ta không làm những điều mà mình cảm thấy hối tiếc là được rồi.”

“Nếu anh cảm thấy mối quan hệ này không thể tiếp tục được nữa thì hãy từ bỏ, còn nếu từ bỏ nó càng khiến anh thêm đau lòng thì hãy cẩn thận cân nhắc lại mối quan hệ này.”

Người ngoài như cô cũng thật sự không có cách nào giúp anh ta, chỉ biết tìm mấy câu an ủi nhưng không ngờ người đàn ông đó nghe xong hai mắt liền lóe lên như nhận ra điều gì đó.

Phải từ bỏ sao?

Không phải anh chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ, nhưng mỗi khi anh muốn từ bỏ, anh sẽ nghĩ đến Lạc Du Du, cô ấy là phụ nữ, nhưng nội tâm cô ấy còn cứng rắn hơn anh rất nhiều lần, dù là vì tình yêu hay sự nghiệp, Lạc Du Du thoạt nhìn chỉ như một đứa nhỏ, nhưng những quyết định mà cô ấy đưa ra sẽ luôn đánh vỡ mọi quy tắc.

Cô ấy dường như đang không ngừng mua chuộc bản thân mình liên tục.

Sakahara Kurosawa đan chặt hai tay vào nhau, uống cạn ly rượu mà người pha chế vừa đưa cho anh trong một hơi.

Người phục vụ thấy vậy không nhịn được lên tiếng.

“Thưa anh, anh cứ tiếp tục uống như thế thì sẽ say mất.”

Thật khó chịu khi cứ tiếp tục tỉnh táo suy nghĩ mọi chuyện như thế, tốt hơn hết là uống say cho quên đi hết tất cả mọi chuyện.

Sakahara Kurosawa mắt đỏ hoe, ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên giật mình của cô gái bartender trẻ tuổi, nhận thấy tầm mắt của cô ấy dường như đang liếc nhìn về phía đằng sau anh, Sakahara Kurosawa thoáng chốc khó hiểu liền nghe cô ấy lên tiếng.

“Cô tìm anh đây à?”

Sakahara Kurosawa bất ngờ quay đầu lại, phát hiện Lạc Du Du lúc này đã thay quần áo ở nhà bình thường, bên vai đeo một túi xách liền trực tiếp đuổi theo anh tới nơi này.

Anh không biết bằng cách nào mà cô ấy có thể tìm đến đây, nhưng vào lúc này thấy cô chân thực xuất hiện trong tầm mắt của mình khiến trái tim anh không nhịn được mà rung động mãnh liệt.

“Sao giờ này anh còn ở đây?”

“Đến uống chút rượu thôi ấy mà.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận