Hàn Khinh Yên không ngờ thái độ của Úy Tân sẽ thay đổi nhanh như vậy, hình như cùng Cố Hà đứng một chỗ khiến anh cảm thấy không thoải amis, thế là cũng lười trả vờ trước mặt Cố Hà, anh thẳng thắn bày ra vẻ mặt châm biếm, nhìn vẻ mặt Cố Hà giả vờ trước mặt Hàn Khinh Yên và người nhà cô.
Anh cảm thấy mắc ói.
Hàn Khinh Yên đây là biểu cảm gì, trong mắt anh ta, Hàn Khinh Yên không phải là loại người từ chối thẳng thắn tuyệt tình như vậy, điều này đã đủ khiến cho anh ta tức giận, tên Cố Hà này rốt cuộc có gì đáng để lưu luyến chứ, quả là mắt mù.
Càng nghĩ càng tức, Tân Úy đương nhiên cũng không có vẻ mặt tốt đẹp gì, Khi Hàn Khinh Yên đang không biết làm thế nào để an ủi tính khí thất thường của Úy Tân, thì anh lạnh lùng xoay người: "Đi đây, mới sáng sớm thật xúi quẩy."
Cố Hà cũng chỉ mong sao Úy Tân rời đi, trong lòng như nở hoa, nhìn Úy Tân cười lạnh rời đi, vốn dĩ nghĩ rằng có thể ở riêng với Hàn Khinh Yên một lúc, không ngờ Hàn Khinh Yên lại đổi theo Úy Tân đang giận dỗi bỏ đi, khi bỏ đi bước nhanh như gió, khiến cho Hàn Khinh Yên đuổi thục mạng mới tới, từ đằng sau nắm lấy tay anh: "A Tân anh tức giận cái gì chứ… đây không phải là em muốn..."
"Em đừng động vào anh."
Không ngờ được là, khi Úy Tân dùng lực đẩy Hàn Khinh Yên, quay lại nhìn cô một cái, dùng biểu cảm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. hình như còn lộ ra một chút chán ghét: "Anh không rảnh chơi trò người nhà với em, em chính là một người chỉ biết yêu đương, trong đầu chỉ có biết bản thân thích ai, việc khác đều nghĩ không thông!"
Bốn từ chỉ biết yêu đương khiến cho vẻ mặt Hàn Khinh Yên trắng bệch, cô mở miệng: "Anh hiểu lầm rồi, mặc dù em thừa nhận là đã từng rất thích Cố Hà, nhưng bây giờ em hiểu rõ đúng sai rồi, cái gì nên làm, cái gì không nên làm em đều biết, em cũng đã từ chối..."
"Em từ chối cái gì?"
Cố Hà đứng trước cửa ra vẻ ta đây: “Tôi thấy em rất biết hưởng thụ!"
Úy Tân nhìn thấy tay Hàn Khinh Yên đưa ra lần nữa, lần này anh lập tức vung tay ra, lực tay rất mạnh khiến cho Hàn Khinh Yên đau đớn.
Cô kêu nhẹ một tiếng, tay như bị điện giật thu tay về. Giống như một con chó lang thang, khi lắc đuôi lấy lòng người khác bị người khác bị người ta đá cho một cái, bây giờ cô rụt tay lại, tay kia để ở đằng sau lưng, tay còn lại phủ lên mu bàn tay, hơi hơi kêu lên. Đau!
Cô bị dọa sợ, nhìn dáng vẻ bị dọa sợ của Hàn Khinh Yên, Úy Tân co rút yết hầu, rất lâu sau mới bình tĩnh lại, ngữ khí càng thêm châm biếm nói: "Em còn chạy theo tôi làm gì?"
“Không phải giống như đồng nghiệp em nói, bên kia muốn Cố Hà, bên này còn trả vờ muốn tôi?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!