Úy Tân thấy Hàn Khinh Yên không sao thì bất đắc dĩ lái xe đưa cô về nhà họ Hàn. Sáng hôm nay thực sự rất ồn ào, ngay từ đầu Hàn Khinh Yên đã đến cửa để tìm Úy Tân làm hòa, đến bây giờ Úy Tân đến nhà họ Tần để đưa Hàn Khinh Yên về, quả thật là một sự chuyển biến lớn.
May mắn thay, bây giờ Hàn Khinh Yên chắc chắn sẽ ở bên cạnh anh ta, không cùng Cố Hà đến công viên giải trí.
Thở phào nhẹ nhõm, Úy Tân nhìn về phía Hàn Khinh Yên, cô ấy đang cúi đầu nghịch điện thoại di động, dáng người trầm ổn, tính tình phóng khoáng, lạnh lùng. Ngay cả khi không trang điểm cũng có thể nhìn ra cô ấy là con nhà gia giáo được giáo dục cực kì tốt, tuy nhiên không ai dạy cô ấy cách yêu. Tình yêu thầm kín từ lâu lại trở thành một trò cười. Có lẽ... Úy Tân cảm thấy mình không nên quá khắt khe với Hàn Khinh Yên. Hơn nữa cô đã lựa chọn đúng, ít nhất là trong việc này cũng không bị đổ vỡ, nhưng anh ta vẫn hơi lo lắng.
Có phải cô ấy quá cẩn thận và chu đáo không...
Đi được nửa đường Hàn Khinh Yên nhận một cuộc điện thoại nói rằng có người quan trọng của công ty tới, nhờ cô ấy đến gặp, thuận tiện gọi cả Úy Tân theo. Cô quay đầu nhìn Úy Tân một cái rồi nói tiếp: “Là ai muốn gặp tôi và A Tân vậy?”
“Cô đoán thử xem”
Đầu điện thoại bên kia Khương Thích che miệng cười: “Cô đến thì biết. Hôm nay thật trùng hợp, mọi người đều đến đông đủ.”
À.
Một loạt cái tên lướt qua trong đầu Hàn Khinh Yên, cô ấy rất ngạc nhiên không biết là ai mà khoa trương đến như vậy. Sau khi đến nơi, đối diện với cô ấy là một khuôn mặt có vài nét giống với Úy Tân. Nhưng vẫn còn rất trẻ, khuôn mặt này yên tĩnh và kiêu ngạo, điểm chung duy nhất chính là sự khắc nghiệt nằm trên hàng lông mày. Anh ta nhìn Hàn Khinh Yên cười cười rồi nhìn Úy Tân đang đứng ở sau lưng Hàn Khinh Yên nói: "A Tân.”
Úy Tân ngẩng đầu, dừng một chút sau đó mới kinh ngạt thốt lên: “Cậu”
Sao lại là...cậu?
Không phải, nếu thật sự là cậu thì người "cậu" này quá trẻ so với Uy Tân. Xét cho cùng thì trông anh ấy chỉ hơn bọn họ ba hoặc bốn tuổi. Tại sao lại là cậu của Úy Tân?
“Đây là cậu họ hàng xa của anh.”
Úy Tân nói rồi đi qua ôm người đàn ông kia một cái: “Sao cậu lại về nước rồi?”
“Vừa hay có việc nhờ nhà họ Hàn giúp đỡ, lại có thể về gặp mọi người.”
Người đàn ông được ôm đưa tay chào Hàn Khinh Yên: "Xin chào, cô Hàn, tôi tên là Úy Lam. Trước đây tôi ở nước ngoài làm ăn đã lâu không về nước. Chú Hàn chắc hẳn muốn cho tôi gặp mọi người nên đã gọi mọi người đến đây."
Thì ra là vậy, Hàn Khinh Yên cười nói: "Vậy thì hoan nghênh cậu trở về nước, cháu cũng sẽ học A Tân gọi bằng cậu.”
Úy Lam chớp mắt với nhìn Hàn Khinh Yên, "Đừng gọi cậu, tôi chỉ lớn hơn mọi người ba bốn tuổi thôi, trong mắt chú Hàn có lẽ vẫn là lớp trẻ."
Hàn Nhượng nhìn Hàn Kinh Yên cười nói: "Bố còn tưởng con cùng Cố Hà đi công viên giải trí rồi chứ."
Vẻ mặt Hàn Khinh Yên đột nhiên thay đổi: "Sao bố lại thế? Sau này đừng nhắc tới Cố Hà nữa có được không?"
"Nghĩ kĩ rồi sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!