Cụm từ “non” do chính miệng người phụ nữ này thốt ra, Úy Lam cười vẻ hờ hững hỏi: “Thích hả? Tôi cho cô số WeChat của nó?”
“Không cần. ”
Người phụ nữ lái xe vẫy vẫy tay: “Anh trai ngoan làm ơn lên xe đi, tôi sợ đỗ lâu lại bị dán giấy mất, vừa mới lấy được cái bằng lái, đừng để tôi bị trừ điểm chứ. ”
Úy Lam không nói gì, kéo cửa bên ghế phụ ra.
Theo lý thì phải là trai đẹp lái xe sang tới đưa đón gái xinh, vậy mà đến bọn họ thì ngược lại là gái đẹp phải lái xe tới đón Úy Lam.
Sau khi lên xe, Úy Lam tự động gài dây an toàn, rồi liếc qua góc nghiêng của người phụ nữ, hỏi: “Cô đi thăm nhà họ Qúy sao?”
“Ừm. ”
Giọng nói hơi ngập ngừng lại một chút, cũng không hăm hở như vừa rồi khi nói chuyện với Úy Lam.
Một lúc lâu sau, cô ta mới khởi động xe, chậm rãi nói: “Anh ta quả nhiên vẫn nguyên dáng vẻ đó. ”
Úy Lam cười khẩy một tiếng: “Không thể tưởng tượng nổi sao cô lại yêu cái loại đàn ông xấu xí đó được. ”
Người phụ nữ tức giận đạp phanh xe hết nấc, xe tức thì tăng tốc lao vùn vụt qua đường lớn, bỏ lại Úy Tân và Hàn Khinh Yên đứng bên lề đường đưa mắt nhìn nhau: “Mới nãy trong xe còn có người phụ nữ khác phải không?”
“Đúng rồi. ”
Hai mắt Hàn Khinh Yên lóe sáng lên, thấy mình sắp chèo một thuyền mới rồi: “Nhìn góc nghiêng khuôn mặt thì là đại mỹ nữ đó!”
Khương Thích hiểu ra, cười nói: “Ai da, mẹ đã nói mà, đẹp trai tài giỏi như vậy sao lại không có bạn gái chứ!”
Nói xong bà ấy kéo Hàn Khinh Yên và Úy Tân lên xe của mình: “Hai đứa đã cãi nhau đủ chưa, lát nữa mẹ sẽ bảo ba con đưa hai đứa về nhà. ”
Đưa về nhà này ý là đưa hai người họ về biệt thự ở chung lúc trước.
Ánh mắt Hàn Khinh Yên biến đổi, vừa muốn nói gì đó, cũng phải kìm lòng lại, đành phải thuận theo sự sắp xếp của mẹ, sau đó Hàn Nhượng lái xe chở hai đứa tới cổng biệt thự. Lúc đi Khương Thích vỗ nhẹ lên vai Hàn Khinh Yên như thể đang truyền đạt lại điều gì đó.
Người lớn đều đi cả rồi, chỉ còn lại Hàn Khinh Yên cùng Úy Tân, cô ấy nhớ đến lần trước khi mình vừa mở cánh cửa này ra thì nhìn thấy cảnh Úy Tân và những cô gái khác đang tựa vào nhau, không biết vì sao bây giờ lại không muốn đưa tay ra nữa.
Úy Tân thì lại lạnh mặt mở cửa trước rồi quay đầu lại nói với Hàn Khinh Yên còn đang ngẩn người ngoài cửa: “Còn ngây ra đó làm gì, về tới nhà rồi cũng không vào?”
Hàn Khinh Yên sực tỉnh, cất bước theo vào, Úy Tân sập mạnh cửa đánh “rầm” một tiếng, một mình đi lên lầu: “Tắm rửa. ”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!