Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Chương 242: Không cần bao biện, là anh đã sai rồi

 

Tùng Sam đêm nay không có về nhà, như thể là bốc hơi không còn chút dấu vết nào ở thế gian này vậy, mất hết tin tức.

Phòng làm việc cũng không đến, dứt khoát nhà cũng không thấy về, cả căn nhà đều lạnh lẽo buồn tẻ, nếu không phải Tô Kỳ thường xuyên đến thăm, Đường Thi chắc chắn sẽ cảm thấy mình lại   trở về lúc sống chỉ có hai người.

Đường Duy không nói cho Đường Thỉ biết cậu bé ở nhà họ Tùng đã gặp phải chuyện gì, chỉ là sau khi tan học kiên trì đợi một lúc, Tùng Sam thường đón cậu bé tan học, bây giờ người này đã biến thành Tô Kỳ.

Tùng Sam không thấy nữa rồi, giống như đột nhiên xuất hiện, rồi lại đột nhiên biến mất.

Tất cả mọi người đều không biết điều kiện gia đình phía sau của anh ta, cũng không biết thân phận thật sự của anh ta, anh ta thật sự rất thần bí,  đi không dấu tích của anh ta cũng không tìm ra, mọi người lúc   đến đến cả một chút tung   này mới cảm thấy kinh ngạc, hóa ra đối với Tùng Sam như một người xa lạ không ai hiểu gì về anh ta.

Rõ ràng là làm việc cùng nhau lâu như vậy, mức độ quen thuộc thực ra chỉ là tài khoản ‘Wechat và một loạt số điện thoại.

Mà hai thứ này, là những thứ dễ dàng bị vứt bỏ đi nhất.

Tùng Sam bình thường luôn luôn đi làm muộn, trong giờ làm thì hay ngủ gật, đợi đến đêm thì não mới hoạt động giống như bình thường, ai ai cũng nghĩ rắng anh ta kỳ quặc, nhưng họ chưa bao giờ nghĩ đến việc anh ta là người như thế nào đằng sau sự kỳ quặc này.

Đường Duy cũng không còn chờ đợi người đàn ông giống như cậu của mình nữa Ngay cả khi cậu bé mỗi ngày đều nhìn ra cửa trông ngóng điều gì đó.

Lúc đó Tùng Sam đã hứa với cậu bé, là cùng nhau trở về bên cạnh mẹ.

Cậu bé tin anh ta, cho dù anh ta không phải là cậu ruột của cậu bé, cậu bé cũng tin rằng anh ta nhất định sẽ thực hiện lời hứa của mình Mấy ngày nay Tô Kỳ đến nhà Đường Thi khá thường xuyên, anh nhận ra rằng sự bổ cứu mà anh ta làm trước đây đã phần nào được đền đáp xứng đáng rồi, Đường Thị không còn chống lại anh nhiều như trước, nhưng mà đối với việc anh †a liên tục xuất hiện vẫn còn cảm thấy rắc rối.

Thế là, một đêm sau khi Tô Kỳ ăn uống no say xong ở nhà cô, anh ta mặt dày nói khoác mà không biết ngượng: “Đường Thị, nếu cô cảm thấy tôi phiền phức, cô phải nói cho tôi biết, tôi..” “Tôi cảm thấy hiện giờ anh rất phiền phức” Đường Thi lập tức ngất lời anh ta.

Người đàn ông khôi ngô ôm ngực, ý cười vẫn ngỗ ngược tiêu soái, giọng điệu như đang cố nén đau thương: “Cô làm sao có thể độc ác như vậy, cô thấy tôi mấy ngày nay làm trâu làm ngựa “

Làm trâu làm ngựa đến đây ăn uống no say?” Đường Thi tức giận cười nhạo anh ta: “Đừng có làm heo là được?” Tô Kỳ bị người phụ nữ này làm cho kinh ngạc đến mức không nói lời nào, sau đó nghểnh cổ ra, tựa hồ như nghe không hiểu, đưa tay sờ sờ Đường Duy: “Dù sao nó cũng không ác cảm với tôi, cô phải nghe lời của đứa nhỏ đã, phải không đồng chí Đường Duy?”

Đồng chí Tiếu Đường vừa ăn vừa gật đầu “Hoan nghênh chú Tô Kỳ đến nhà cháu! Vê sau cứ thường xuyên đến đây, cửa luôn luôn mở!” Đúng vậy, danh xưng chú Tô Kỳ không thể thay đổi được.

Đêm hôm đó trời mưa to, Đường Thi có một ổ USB để quên ở công ty, buổi tối còn phải tăng ca tiếp tục làm việc để đẩy nhanh tiến độ, vậy nên chỉ có thể phải quay lại công ty một chuyến.

Trên đường đi về, cô cảm thấy có bóng người nào đó phía sau, con gái nửa đêm đi ra ngoài một mình quả thật có chút nguy hiểm, nhưng mà lúc này, cô không thế nghĩ ra được một người nào đó có thể đến giúp mình.

Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện từ phía sau, dùng lực bịt miệng cô lại, kéo cô đến bên bãi cỏ hoang không người, nước mưa rất nhanh làm ướt quần áo của cả hai người, Đường Thi sợ tới toàn thân căng thẳng, quay đầu nhìn lại, ngay tức khắc kinh ngạc.

“Cậu ba Phó…” Tiếng lẩm bẩm của cô xen lẫn tiếng mưa lọt vào tai Phó Mộ Chung, cuối cùng anh ta cũng buông cô ra.

Người đàn ông ngẩng đầu lên liếc nhìn cô, cái liếc mắt đó, ánh mắt như đang vụn vố, khóe mắt anh ta có vẻ đỏ lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận